Hạ Tiểu Giai: " Mà mẹ này, hai cái cô nhà họ Tần gì gì đó kia lúc nào thì đi!"
Bà Hạ:" Con đừng nói như thế, người ta là do mẹ mời ở lại. Họ chắc cũng sắp đi rồi. Chiều chị con tới đón bọn nhỏ nhớ đưa cho nó mấy hộp bánh Bối Khanh Khanh làm."
Bối Khanh Nhanh thích làm bánh và cô ấy cũng yêu quý còn nói cách khác là sùng bái Hạ Tiểu Vân. Không hiểu sao Yên Hòa và Tiểu Giai lúc nào cũng rất đề phòng hai cô gái kia.
Buổi tối tuyết rơi nặng hạt hơn, khắp dinh thự Thống đốc bị bao phủ. Người làm thay phiên dẹp gọn tuyết để lấy lối đi.
Trong phòng ngủ của Thống Đốc. Hạ Tiểu Vân nằm lăn lóc trên giường lướt IPad tìm gì đó.
Hoắc Cửu Thần từ phòng thay đồ bước ra, dù bên ngoài có lạnh đến đâu thì con người này trong phòng vẫn chỉ mặc bộ đồ ngủ bằng lụa màu xám. Hắn thấy cô đang chui trong chăn liền đi đến đè lên bên trên.
Hạ Tiểu Vân cảm giác như là bị núi đè, hắn ăn gì mà nặng quá.
Cô bị anh bọc chăn ôm lấy tới khó thở, ho khù khụ.