Hành động của cá nhỏ làm hắn hoảnh hốt lao đến giữ tay nhỏ lại rồi ôm siết cậu vào lòng
" Aaaa..a.aa...đừng nhìn ta! Ngươi...ngươi mau ra ngoài điii "
Cậu sợ hãi khóc thét lên rồi kháng cự dữ dội
Tiểu nhân ngư tự mình rút bỏ vảy cá trên người. Máu từ đó chảy ra rất nhiều nhưng đặt biệt là máu cậu lại màu xanh. Cậu không chỉ bị thương ở đó, mang cá ở vị trí tai cũng bị cậu xé rách. Trên đất lăn tròn những hạt chân châu màu xanh biển quý giá vô cùng
" Được được ta không nhìn, không nhìn em nữa!!!! "
Hắn lặp tức nhắm chặc mắt lại rồi ôm sát cậu vào trong lòng hắn. Cậu sợ hãi run lên bần bật, đây là lần đầu tiên cá nhỏ phản ứng như thế này
" Hức...Ngươi mau ra ngoài cho ta! Ra ngoài đi...ra ngoài đi mà!!! "
Đại Xà cố gắng giữ lấy hai tay của cậu lại cố gắng không để móng vuốt của cậu cắt phải thịt non của chính mình
" Đừng sợ! Phu quân sẽ ở bên cạnh em "
" TA KHÔNG CẦN!! "
Cậu vung tay lên, móng tay cậu quẹt trúng vào bắp tay hắn. Hắn bị cậu hất văng ra, máu từ tay hắn chảy xuống rất nhiều, càng làm cậu thêm sợ hãi
" Aaaa!! Ta xin lỗi, là lỗi của ta! Ta xin lỗi "
Cậu run rẫy hoảng loạng, tay ôm lấy đầu. Cậu gần như mất kiểm soát
( Sao lại hoảng loạng thế này chứ! Bây giờ tay phải làm gì đây )
Đại Xà lần đầu cảm thấy bản thân không còn có thể giữ được bình tĩnh
Hắn không thể nghĩ nhiều được nữa, Đại Xà cởi áo ra rồi chùm lên người cậu rồi lao đến ôm chặc tiểu nhân ngư. Tay nhanh chống bịt mắt cậu lại sau đó trấn an
" Ngoan! Nghe lời, phu quân em ở đây không cần sợ "
Ôm lấy thân thể nhỏ đang run rẫy vì sợ hãi thì chính hắn cũng cảm nhận được trái tim nhỏ đập liên hồi. Tay hắn cũng đang run lên vì lo lắn cho cậu
" Hức..ngươi đừng nhìn ta! Ta...ta thật kinh tởm "
Tiểu nhân ngư không gồng nổi nữa nên liền thả lỏng người. Hắn nhanh chống đỡ lấy rồi nâng niêu cậu trên tay
" Không tởm! Nương tử nhà ta vô cùng xinh đẹp. Là mỹ nam tử khuynh nước khuynh thành "
Hắn đặt cằm mình lên đầu cá nhỏ, đưa em vào khoảng trống dưới cổ hắn rồi không ngừng hôn cá nhỏ đến trấn an
" Ngoan, dù em có như thế nào ta vẫn sẽ yêu em! Ta xin thề ta sẽ mãi mãi chỉ yêu một mình em! Tiêu Tiểu Ngư "
Cậu đột nhiên vùng lên nắm lấy tay hắn rồi cắn một cái thật sâu sao đó hút từng giọt máu ấm nóng. Nhân ngư là một giống loài ăn thịt, nhìn một nhân ngư hút máu là một việc vô cùng bình thường
" Được rồi, ổn rồi. Từ từ thôi, tất cả đều cho em "
Hắn nhẹ nhàng vuốt vuốt đuôi cậu. Vài giọt máu này là cái thá gì chứ, chỉ cần cá nhỏ muốn ăn liền có thể cắt động mạch chủ ra cho cậu uống
" Ta..xin lỗi, ta xin lỗi!! "
Tiểu mỹ nhân bây giờ đã bình tĩnh trở lại, cá nhỏ ôm lấy tay hắn rồi khóc nức nở. Đại Xà nhẹ nhàng dỗ dành, hắn từ từ kéo áo chùm trên đầu của cậu xuống, hắn sợ cậu khóc lớn sẽ bị ngộp
" Ngoan, gọi phu quân đi!! "
Cậu run rẫy gọi
" Phu..phu quân!! "
Hắn thở phào nhẹ nhõm sao đó đỡ cậu dựa vào thân hắn
" Giỏi lắm, giỏi lắm! Đừng sợ phu quân ở đây "
Răng nanh của tiểu nhân ngư cuối cùng cũng đã thu lại
" Ta...xin lỗi!! "
" Ngoan, không phải lỗi của em "
Tiểu nhân ngư luôn miệng xin lỗi rồi xin lỗi làm hắn vô cùng xót
" Ta...không muốn như thế "
Nước mắt cậu chảy ra hắn liền lau đi, cậu xin lỗi một câu hắn liền hôn lên tay cậu một cái vô cùng dịu dàng