- Chính là Kim Cương Bỉ Mông! Thánh Chủ đã tự mình xác định! Kim Cương Bỉ Mông là Vương giả trong Thú tộc Bỉ Mông, gần với Hoàng Kim Bỉ Mông cùng Tử Tinh Bỉ Mông.
Vương Lang rất kích động, Bỉ Mông thú là một trong chiến thú khổng lồ nhất lục địa, có thể nuốt núi cao, lật tung đại địa, một khi nổi giận bạo tẩu, vạn thú đều phải tránh lui.
Cực ít có người nào có thể sinh ra Thú linh văn như thế này.
Đây quả thực là kỳ tích.
- Tốt thay cho một tên Tiêu Phượng Ngô, thật là đã không để ta thất vọng.
Toàn thân Khương Phàm nổi lên cơn sóng nhiệt, đây đúng là thay đổi cực kỳ to lớn.
Không chỉ là công lao của Địa Hoàng Tinh, càng quan trọng hơn vẫn là nhờ có đan dược kích phát.
Vương Lang nói:
- Thánh Chủ nói, tin tức tốt này nhất định phải thông báo cho ngươi trước tiên. Tiêu Phượng Ngô cũng muốn tự mình đến cảm tạ, nhưng Linh văn hắn vừa thăng hoa, Thánh Chủ giữ hắn lại tự mình nuôi dưỡng.
Khương Phàm cười thật tươi, ở lại bồi dưỡng liền mang ý nghĩa phải tiếp nhận Đại Hoang Táng Thiên Ấn.
Vậy là bây giờ chỉ thật thiếu mỗi Mộc hệ thánh văn.
Sau khi Hàn Ngạo rung động, vẻ mặt lại trở nên nghiêm trọng.
Thánh Thú linh văn Kim Cương Bỉ Mông hoàn toàn có thể so sánh với Dực Long hắn đây.
Nếu như mình lại không liều mạng trưởng thành, có lẽ thật sẽ bị rơi ở phía sau.
Vương Lang nói:
- Tin tức tốt đã đưa đến, Thánh Chủ còn có răn dạy, ngươi cũng phải tiếp thu. Nàng đối với việc ngươi tự mình đem Cơ Lăng Huyên cùng Hàn Ngạo ra làm giao dịch vô cùng bất mãn, còn đối với chuyện ngươi đùa giỡn Cơ Lăng Huyên, đùa nghịch lưu manh, càng bất mãn!
Mặt Khương Phàm đen lại;
- Ta đùa giỡn Cơ Lăng Huyên? Nha đầu chết tiệt kia thực có can đảm nói!
- Còn có, Thánh Chủ đối với chuyện ngươi tự mình tiếp xúc Hướng Vãn Tình, cũng rất bất mãn.
- Ta tiếp xúc Hướng Vãn Tình?
Khương Phàm kì quái, bất mãn hắn làm giao dịch còn có thể thông cảm được, nhưng Hướng Vãn Tình thì thế nào?
- Thánh Chủ để cho ta nói với ngươi, thi đấu khiêu chiến Võ Hầu, ngươi chỉ phép thành công không cho phép thất bại.
Vương Lang lấy ra một cái hộp gấm, giao cho Khương Phàm:
- Đây là Thánh Chủ đưa cho ngươi, nói có thể giúp ngươi một chút sức lực.
- Đây là cái gì?
- Thánh Chủ từ Vạn Hỏa Pháp Tràng của Ly Hỏa thánh địa thuận tay lấy đi Thánh Viêm, Đại Địa Thú Linh Viêm!
- Đại Địa Thú Linh Viêm?
Khương Phàm ngạc nhiên tiếp nhận hộp gấm, toàn thân nổi lên cơn sóng nhiệt.
Trước đó đã nghe Đan Hoàng giới thiệu qua các loại Thánh Viêm, đây không thể nghi ngờ chính là một trong những Thánh Viêm mà Khương Phàm mong đợi nhất.
Đại Địa Thú Linh Viêm có được năng lực thay đổi cực mạnh, tựa như là thú linh thai nghén từ dung nham trong lòng đất, không chỉ có được nhiệt độ cực cao, càng có được lực tàn phá kinh khủng.
Sở dĩ khắc sâu ấn tượng là bởi vì Đan Hoàng đã từng nói, tu luyện Đại Địa Thú Linh Viêm cùng với Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền của hắn mới là tuyệt phối.
- Từ Ly Hỏa thánh địa thuận tay mang đi?
Hàn Ngạo lắc đầu, Thánh Chủ chính là Thánh Chủ.
- Có được ba cái, hai cái khác quá mạnh, sợ ngươi hàng không nổi, trước hết đưa cái này tới.
Vương Lang nhìn bộ dáng Khương Phàm kích động, âm thầm rung động, tiểu gia hỏa này rốt cuộc là thánh văn gì, lại còn có thể thôn phệ Thánh Hỏa khác. Nếu như lại nuốt hai cái còn lại, chẳng phải sẽ muốn trùng kích Chí Tôn thánh văn sao?
- Thay ta cảm ơn Thánh Chủ!
Khương Phàm phấn chấn lại rung động, trách không được từ lúc bắt đầu Thánh Chủ đều rất 'Bình tĩnh' đối với chuyện mình khiêu chiến Võ Hầu, thì ra đã sớm chuẩn bị cái này.
- Nếu như ngươi có thể tranh đến tên Võ Hầu, chính là lời cảm ơn tốt nhất đối với Thánh Chủ.
Vương Lang vừa muốn rời khỏi, chợt nhớ tới:
- Thánh Chủ còn để cho ta chuyển một câu, gần đây thánh địa bận việc ứng phó Ly Hỏa thánh địa xâm lấn, điều không ra bao nhiêu người đến Đại Tự Tại điện thay ngươi trợ uy, ngươi đừng có oán giận.
…
- Đại Địa Thú Linh Viêm!
Khương Phàm mở hộp gấm nặng nề lên, một cỗ liệt diễm nóng nảy mãnh liệt phóng ra, chấn động đến hộp gấm đều đang lắc lư.
Liệt diễm giống như dung nham lao nhanh, huyễn hóa thành bộ dáng cự thú uy nghiêm.
Nhiệt độ cao vặn vẹo dữ tợn.
Hỏa Thú phát ra tiếng gào thét cuồng liệt, rung động dãy núi, kinh dị vạn thú. Giống như mãnh thú chân thật tản ra thú uy kinh khủng.
Trong hộp gấm, một sợi xích viêm đang nóng nảy trùng kích, nhìn như yêu hầu, sau lưng lại mọc lên hai cánh, gương mặt cực kỳ dữ tợn, cái đuôi lay động càng giống như Hỏa Xà đang phun hỏa tín.
- Hàn Ngạo, giúp ta trông coi!
Khương Phàm mở hai tay ra, vận chuyển Đại Diệu Thiên Kinh, dẫn dắt Thú Linh Viêm tràn vào kinh mạch, hội tụ khí hải.
Khí hải vàng óng ánh nhanh chóng bị ánh sáng đỏ hồng bao phủ, như đang muốn biến thành thế giới dung nham.
- Thật may mắn khi đã ăn Kim Long Sâm, nếu không phải vậy, trong một đời mới của Vô Hồi thánh địa, chỉ sợ ngay cả năm vị trí đầu mình cũng không thể nào vào được. Nỗ lực lên, Hàn Ngạo, ngươi là Dực Long cao ngạo, ngươi là Thiên Long bay trên trời cao.
Hàn Ngạo yên lặng ủng hộ bản thân mình, đi đến bên ngoài thay Khương Phàm trông coi.
Đại Địa Thú Linh Viêm dần dần dung nhập vào Khương Phàm, mang đến thể nghiệm phi phàm, cũng mang đến trí nhớ mơ hồ.
Chủ nhân của nó chính là người đã từng là truyền nhân thiên tài của Ly Hỏa thánh địa, Đại Thừa thánh văn, Niết Bàn cảnh.
Nhưng không đợi đến khi khai phát tiềm lực thân thể toàn diện, cũng bởi vì ngoài ý muốn mà chết thảm, hóa thân Đại Địa Thú Linh Viêm, vĩnh viễn phong tồn tại Vạn Hỏa Pháp Tràng.
Bởi vì tuổi tác quá lâu, năng lượng Đại Địa Thú Linh Viêm cũng đã kém xa một phần trăm, ngay cả ký ức còn sót lại cũng đều rất mơ hồ.
Nhưng đối với Khương Phàm mà nói, đã đầy đủ!
Trước khi trời tối, Khương Phàm hoàn toàn hòa tan Đại Địa Thú Linh Viêm vào thân thể, sau đó giấu đến dưới đất, bắt đầu bế quan chiều sâu.