Đan Vũ Càn Khôn

Chương 169: Tần Hạo Dương



Trung Võ Hoàn? Giữa sân nhất thời vang lên tiếng than thở kinh hãi.

Phải biết rằng luyện dược làm tăng lên cảnh giới là loại dược khó luyện chế nhất, đặc biệt là luyện dược trên linh hoàn cấp trở lên. Muốn luyện chế cần có được kỹ thuật luyện dược cực cao cùng năng lực điều chế, một ít luyện dược sư linh hoàn cấp trong đại gia tộc cũng chỉ có thể tự sản tự dùng, ngay cả luyện dược linh tán cấp tăng lên cảnh giới cũng cực ít bán ra, luyện dược cấp linh hoàn càng không bán! Cũng chỉ có loại địa phương như Tàng Trân Các đôi khi mới có được một chút, nhưng vẫn luôn luôn cung không đủ cầu.

- Trung Võ Hoàn?

Chủ nhân Hỏa Vân Thiết cũng không nhịn được sáng mắt.

- Ngươi không phải nói Tần Phàm chỉ đến từ một cửu phẩm chân võ thế gia sao? Một đệ tử cửu phẩm chân võ thế gia làm sao có thể tùy tiện liền xuất ra được nhiều luyện dược linh hoàn cấp như vậy, hơn nữa ngay cả Trung Võ Hoàn cũng có thể đem ra!

Lúc này sắc mặt La Phỉ âm trầm liếc mắt nhìn Hầu Vũ Bạch hỏi.

- Việc này…La thiếu, ta cam đoan lời ta nói đều thiên chân vạn xác, Tần Phàm kia chỉ là một đệ tử cửu phẩm chân võ thế gia bình thường tại Vân Châu, nhưng vì sao hắn lại có được nhiều luyện dược cấp cao như vậy thì ta không biết, có thể là do cá nhân hắn gặp được kỳ ngộ đi.

Hầu Vũ Bạch chỉ phải bất đắc dĩ đáp, đối với việc Tần Phàm đột nhiên xuất ra được nhiều linh hoàn như vậy hắn cũng cảm thấy có chút khó tin, tuy gia tộc hắn là ngũ phẩm chân võ thế gia nhưng cũng không có được một luyện dược sư linh hoàn cấp nào, càng khỏi nói tới có được Trung Võ Hoàn dùng tăng lên cảnh giới.

- Hừ!

La Phỉ hừ lạnh một tiếng, lần này cũng không thể tiếp tục báo giá, bởi vì nếu như tới lúc đó hắn không thể lấy ra được đồ vật, sẽ bị những đệ tử của các thế gia khác xem thường cùng nhạo báng. Mà trên thực tế vị luyện dược sư kia trong gia tộc hắn tuy rằng có thể luyện chế được Trung Võ Hoàn, nhưng một trăm lần chưa chắc thành công được một lần, trong gia tộc còn chưa đủ dùng, làm gì còn dư thừa đem ra trao đổi.

- Ngươi có thể lập tức lấy ra ba bình Hồi Khí Hoàn cùng viên Trung Võ Hoàn kia sao?

Chủ nhân Hỏa Vân Thiết lúc này nhìn Tần Phàm, ánh mắt có chút nóng rực hỏi, đồng thời ánh mắt toàn trường cũng rơi lên trên người thiếu niên thanh y xa lạ kia.

Chân võ thế gia cao cấp phần lớn đều đến từ khu Trung Châu, mà trong nhà bọn họ nếu có thể tùy tiện liền lấy ra được nhiều linh hoàn luyện dược như thế cũng không hề thấy qua bao giờ. Vì thế thanh y thiếu niên y phục bình thường kia ở trong mắt mọi người nguyên bản chỉ là một đệ tử của chân võ thế gia cấp thấp, nhưng vào lúc này đã cảm thấy có chút thần bí.

Mà có chút người đang dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Tần Phàm, tựa hồ đang chờ hắn xấu mặt. xem tại TruyenFull.vn

Cảm giác được ánh mắt chú ý, Tần Phàm bất đắc dĩ thầm lắc đầu, cũng không nghĩ ra chỉ một viên Trung Võ Hoàn lại có thể tạo ra phản ứng lớn như vậy, nhưng hiện giờ nếu như đã báo giá, hắn cũng đành phải làm vẻ thản nhiên lấy ra đồ vật cần trao đổi.

- Không sai, thật là Trung Võ Hoàn, hơn nữa phẩm chất thượng giai!

Chủ nhân Hỏa Vân Thiết bước nhanh tới trước mặt Tần Phàm, cầm lấy bình bạch ngọc mở nắp ngửi ngửi, lập tức vẻ mặt lộ ra hưng phấn, chỉ sợ Tần Phàm hối hận đổi ý nên lập tức thu vào trong giới chỉ, miệng nói:

- Như vậy Hỏa Vân Thiết này là của ngươi.

Tần Phàm gật đầu, nhận lấy hộp gấm đựng Hỏa Vân Thiết, nhưng vừa cầm lấy trong lòng hắn thoáng kinh hãi, thật không ngờ chỉ một hộp gấm nho nhỏ cỡ bàn tay lại nặng hơn ba trăm cân! Hơn nữa hắn mơ hồ còn cảm giác được bên trong Hỏa Vân Thiết truyền tới cảm giác nóng rực phỏng tay, giống như vừa lấy xuống từ miệng núi lửa.

- Không biết vị bằng hữu kia còn Trung Võ Hoàn hay không?

Tần Phàm vừa cất kỹ Hỏa Vân Thiết, giữa sân rất nhanh liền có người hỏi hắn.

- Di?

Tần Phàm ngẩng đầu lên, liền thấy đối diện có một đệ tử thế gia mặc lam sắc cẩm bào đứng lên, ánh mắt đầy vẻ chờ mong nhìn mình, Tần Phàm nhìn hắn, lại trầm giọng hỏi:

- Không biết các hạ muốn dùng vật gì trao đổi?

- Một võ phù do võ tôn cấp chế tạo.

Người nọ mở miệng đáp, nhưng giữa sân rất nhanh liền vang lên thanh âm khinh thường, đặc biệt là những thế gia ngoài tam phẩm, gương mặt còn mang theo vẻ cười nhạo. Nhà của bọn họ không có luyện dược sư linh hoàn cấp, nhưng lại có cường giả võ tôn, tuy rằng chế tạo võ phù có chút phiền toái nhưng với nội tình của họ lại không khó.

Mà đối với việc cấp bậc võ sư sử dụng luyện dược, đặc biệt là Trung Võ Hoàn dùng đề thăng tiểu cảnh giới, cần kỹ thuật luyện dược cực cao, vì khả năng thất bại cũng cực cao. Cho nên luyện dược mới dị thường trân quý. Nếu như là võ phù do võ thánh chế tạo, có được lực công kích của linh võ sư, giá trị xa xỉ, so sánh với Trung Võ Hoàn xem như mới đồng giá trao đổi. Nhưng đây chỉ là võ phù do võ tôn cấp chế tạo, tương đương với công kích của tiên thiên võ sư, như vậy giá trị xem như giảm xuống rất nhiều, dùng Trung Võ Hoàn đi đổi tự nhiên là không đáng giá.

Lam sắc cẩm bào thiếu niên nghe tiếng khinh thường của mọi người, không khỏi có chút đỏ mặt, nhưng lại vội vã nói một câu:

- Đó là võ phù có tính chất phòng ngự, cho dù là tiên thiên võ sư thất bát cấp công kích cũng có thể đỡ được ba lần!

Lời này vừa ra, thanh âm khinh thường trong sân cũng ít hơn rất nhiều.

- Di?

Tần Phàm vừa nghe, hơi có chút động tâm, võ phù đối với chân võ thế gia cấp cao mà nói có lẽ có được thật dễ dàng, nhưng đối với cửu phẩm chân võ thế gia, ngoài cha hắn Tần Hồng thật vất vả mới tìm được hai trương, hơn nữa đều có tính chất công kích. Mà đối với võ phù mà nói, tính chất phòng ngự khó chế tác hơn rất nhiều, cũng trân quý nhiều hơn.

Có thể thừa nhận được lực công kích của thất bát cấp võ sư tới ba lần, hiệu quả xem như không tệ, đối với Tần Phàm mà nói, với khí lực cộng thêm võ phù, cho dù là tiên thiên võ sư cửu cấp, thậm chí là linh võ sư công kích có lẽ cũng có thể ngăn cản được một thời gian.

Đối với chuyến triêu thánh thí luyện lần này, hắn lấy được tin tức từ chỗ Thái Dao, có lẽ còn có cả tinh anh của nước khác tham dự, nếu như hắn có được một võ phù như vậy sẽ bảo hiểm hơn rất nhiều, dù sao hắn còn không biết những quốc gia khác có xuất hiện yêu nghiệt linh võ sư còn chưa đầy hai mươi hai tuổi hay không.

- Được, ta giao dịch với ngươi.

Trầm ngâm một lúc, Tần Phàm gật đầu nói.

Người nọ vội vàng hưng phấn chạy tới, tiến hành trao đổi với Tần Phàm, hơn nữa chỉ tùy tiện ngửi ngửi một chút dược bình liền bỏ vào trong trữ vật giới chỉ, rõ ràng cũng lo lắng Tần Phàm sẽ đổi ý.

- Còn có hay không? Ta cũng có võ phù tính chất phòng ngự!

Thấy người kia thật sự giao dịch thành công, rất nhanh lại có đệ tử thế gia khác có chút chờ mong nhìn Tần Phàm hỏi, vào lúc này hành vi của Tần Phàm ở trong mắt bọn họ xem ra chính là kẻ phá sản.

Lần này Tần Phàm lại lắc đầu, nói:

- Hai viên Trung Võ Hoàn cùng Hồi Khí Hoàn kỳ thật là do tại hạ ngẫu nhiên đoạt được, bởi vì hiện tại ta không dùng đến, hơn nữa thí luyện triêu thánh sẽ lập tức bắt đầu, cho nên phải lấy ra trao đổi vật ta cần hơn, hiện tại tự nhiên là không còn.

Người hỏi lộ ra vẻ mặt tiếc hận, mà có chút người vừa rồi còn nhạo báng thiếu niên áo lam lúc này trở thành hâm mộ đố kỵ, thầm nghĩ người này đúng là gặp vận khí vô cùng.

- Các hạ, tại hạ Tần Hạo Dương, mạo muội hỏi các hạ một chút, không biết trong nhóm luyện dược các hạ lấy được có loại luyện dược nào có thể làm cho người ngưng thần tĩnh khí linh hoàn cấp hay không?

Nhưng đúng lúc này đột nhiên một thanh âm truyền vào trong tai Tần Phàm.

- Tần Hạo Dương?

Trong lòng Tần Phàm thoáng kinh hãi.