Đan Vũ Càn Khôn

Chương 661: Nửa bước võ thánh, vẫn lạc! (1)



Tinh thần lực cùng mộc hệ hắc sắc giao chiến, cắn nuốt lẫn nhau, khi thì hào quang bị che giấu, khi thì hắc sắc cự thú bị thần quang tẩy lễ biến mất vô tung!

Ngay trong lúc hai cỗ năng lượng cường đại công kích cùng chiếm đoạt lẫn nhau, núi non khắp bốn phía cũng bị tàn sát bừa bãi không còn bộ dáng, chung quanh đều là sơn băng địa liệt, từng hố sâu xuất hiện, từng phiến cây cối sụp đổ, chung quanh đá vụn cây nát bay tán loạn!

Thậm chí cả ngọn núi lớn cũng bị chấn động lên, một ít dã thú hay yêu thú ẩn bên trong cũng bị sinh sôi chôn sống!

- Oanh!

Không biết qua bao lâu, lại một tiếng vang thật lớn truyền đến, mà cuộc giao chiến tựa hồ đã đến lúc kết thúc, cuối cùng một đầu cự thú cùng tinh mang va chạm vào nhau, hắc sắc mây đen cùng bạch quang chói mắt đều bật ra thối lui!

Nếu không phải hoàn cảnh chung quanh bị hoang tàn đổ nát chứng minh, thật giống như cảnh tượng giao chiến vừa rồi chưa từng xuất hiện qua bao giờ, lúc này Mộc Thiên Hùng cùng Tần Phàm giống như bị tâm thần va chạm, đều nhướng mày, cơ hồ bật lui ra sau hơn mười trượng khoảng cách mới có thể ngừng lại được.

- Phốc!

Lập tức Mộc Thiên Hùng phun ra một ngụm máu tươi!

Nhưng Tần Phàm đứng vững lại thân thể, cũng cảm thấy trong người có chút khó chịu, nhưng có thể đem đả kích thừa nhận xuống tới. Tuy rằng kết quả so đấu giữa bất phân thắng bại, nhưng hắn trải qua lần thứ hai luyện hóa ma chủng nên cường độ thân thể vượt xa đối phương.

- Làm sao có thể! Ngươi làm sao có thể không bị thương!

Mộc Thiên Hùng nhìn thấy trạng thái sau giao chiến của Tần Phàm còn hoàn hảo hơn mình, sắc mặt cực kỳ khó coi. Hắn thật sự không cách nào tiếp thụ được thiếu niên mấy ngày trước còn dùng mưu kế chạy thoát tay hắn hiện giờ không ngờ đã có thể tiếp nhận được thực lực một kích mạnh mẽ của mình!

- Có gì mà không thể, Mộc Tu Công, nếu thực lực của ngươi chỉ đạt tới trình độ như vậy, hôm nay lưu lại tính mạng của ngươi đi!

Tần Phàm cười lạnh nhìn đối phương nói.

- Được, tiểu tử hỗn đản ngươi nếu nóng lòng tìm cái chết, hiện tại ta thành toàn cho ngươi!

Sắc mặt Mộc Thiên Hùng dữ tợn:

- Nhưng tên tiểu tử ngươi có thể chết trong một chiêu kế tiếp này của ta, xem như ngươi đủ kiêu ngạo!

- A, đã bị ta bức tới nước này, Mộc Tu Công còn cần gì giả vờ?

Tần Phàm tiếp tục khiêu khích, khiến đối phương không cách nào tự chủ được nữa.

- Hỗn đản, đi chết đi!

Mộc Thiên Hùng rốt cục giận không kềm được, bất chấp thương thế trên người, nổi giận ra tay!

Lúc này trong đôi mắt Mộc Thiên Hùng bỗng nhiên tà quang đại phóng, tựa hồ như bị vô số ma thần nhập vào người, đôi mắt đỏ đậm biến thành điên cuồng phẫn nộ, tựa hồ như người chắn giết người, cho dù chư thần trên bầu trời nếu ngăn cản hắn, cũng sẽ bị hắn lập tức đánh rơi!

Ô ô ô ô…

Lúc này mộc hệ nguyên khí xanh đen từ bốn phương tám hướng gào thét tràn tới, lần này bởi vì quá mức cấp tốc làm hư không vang lên tiếng xé gió mãnh liệt truyền đến, giống như có vô số mãnh thú chạy chồm, muốn đem mảnh địa vực hoàn toàn san bằng!

Hai mắt Mộc Thiên Hùng đỏ rực, đột nhiên vươn tay, trên bàn tay nổi lên hắc hồng sắc hào quang quỷ dị, tiếp theo khí tức toàn thân hắn thay đổi, khí thế chẳng khác gì quỷ thần trong u minh, không thể nắm giữ.

Nguyên khí thủy triều nồng đậm bắt đầu khởi động, dần dần ngưng hóa thành đủ loại hình thái, sâm la quỷ điện san sát, đem cả một mảnh núi non nơi này hóa thành địa vực thâm uyên, từng luồng khí tức thô bạo ác ma trống rỗng tràn đến.

Ánh sáng trên bầu trời loáng thoáng phai nhạt xuống, không còn ánh sáng, tựa hồ như có quỷ thần đang khóc thét, Mộc Thiên Hùng giơ lên bàn tay, lây dính một tầng khí tức ma phi ma, quỷ phi quỷ, khí tức bay thẳng tới chân trời, coi rẻ thiên uy, coi rẻ pháp tắc, thậm chí như muốn sáng tạo một pháp tắc riêng thuộc về mình.

Trương cuồng vô địch! Vô pháp vô thiên!

Giờ khắc này cả một mảng lớn núi non tựa hồ nắm trong tay Mộc Thiên Hùng! Giờ khắc này, Mộc Thiên Hùng giống như trở thành sơn thần của sơn mạch nơi đây, toàn bộ những ai dám không phục theo hắn chính là không tôn quy tắc, không tôn thần chi!

Hẳn phải bị trực tiếp chém giết!

Muốn giết chết ta?

Giờ khắc này Tần Phàm chợt sinh ra loại cảm giác làm cho hắn cảm thấy vô cùng vớ vẩn! Nhưng loại cảm giác này chân thật như thế, tựa hồ là do Mộc Thiên Hùng dùng đại năng lực điều khiển suy nghĩ của hắn, đem loại ảo giác này không chút khoan nhượng nhét vào trong đầu của hắn.

- Cuối cùng là loại vũ kỹ gì? Lại có thể làm cho Mộc Thiên Hùng sinh ra được uy thế như vậy!

Một lúc lâu Tần Phàm mới hồi phục lại tinh thần, trong lòng sinh ra cảm giác khiếp sợ, vừa rồi cỗ khí thế cường đại của đối phương thẳng bức tới, thế nhưng làm tâm cảnh tu vi vốn vô cùng cứng rắn của hắn cũng phải sản sinh lỗi giác như vậy!

Chỉ như vậy liền biết trình độ khủng bố của loại vũ kỹ kia.

Nhìn Mộc Thiên Hùng hiện tại đang bị vô số hắc khí vây quanh, giống như ma thần buông xuống, tiếp theo cảm giác thoải mái trên mặt Tần Phàm đã biến mất, sắc mặt cũng biến thành càng ngày càng thêm ngưng trọng!

Tần Phàm không dám tiếp tục khinh thường, vội vàng dùng cảm ứng lực giải khai hắc vụ đầy trời, thẳng xuyên lên tận trời cao, bắt đầu toàn lực cảm ứng bổn tinh mặt trời trên tinh không, sau đó lại thông qua bổn tinh liên tiếp cùng bốn viên đại tinh khác.

Từng luồng tinh thần lực vô cùng cường đại bắt đầu từ trên trời giáng xuống, làm toàn thân Tần Phàm tinh mang chớp động, thật giống như thiên sứ buông xuống, thần quang bao phủ mặt đất, rốt cục tranh được mấy chục thước phạm vi ánh sáng riêng trong mảnh địa vực tối đen nơi này.

Nhưng so với uy thế mà Mộc Thiên Hùng tạo ra còn kém xa xa.

Sóng dữ đen nhánh ngập trời, mênh mông hạo đãng, như đại quân ma giới cường đại rất nhanh đã hoàn toàn vây quanh quang mang bao phủ Tần Phàm! Tần Phàm giống như biến thành một ngọn hải đăng trên hòn đảo nhỏ trên đại dương, bởi vì hồng thủy quá lớn mà hải đăng cũng muốn bị bao phủ chìm ngập bên trong.

Hiện tại Mộc Thiên Hùng còn chưa chân chính ra tay đã khủng bố như vậy, nếu hắn ra tay chẳng phải sẽ hủy thiên diệt địa!

Tần Phàm cảm nhận được áp lực thật lớn, dưới áp bách cường đại làm cả người hắn tựa hồ khó thể thở nổi! Lúc này hắn mới biết được vừa rồi Mộc Thiên Hùng không phải mạnh miệng, vũ kỹ này quả nhiên là mạnh tới khó lường!

Hắn biết nếu chỉ nhờ vào tinh thần lực của năm viên tinh thần ngưng tụ đoán chừng khó thể chống đỡ được một kích mạnh mẽ vô hạn kia!

Nhưng vào lúc này, có lẽ dưới áp bách cường đại, tiềm lực quanh thân Tần Phàm chợt bộc phát! Ở thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, hắn bỗng nhiên mơ hồ cảm thấy được viên tinh thần thứ sáu!

Viên tinh thần thứ sáu theo dự tính của Tần Phàm chỉ khi đạt tới lục cấp võ tôn hắn mới có thể cảm ứng tới!

Nhưng cơ thể hắn giống như có được thể chất độc đáo cùng cơ duyên đặc thù, mỗi lần trong sinh tử đều sẽ có đột phá, lần này lại cho hắn cảm ứng được viên tinh thần thứ sáu!