Đan Vũ Càn Khôn

Chương 689: Cửa động



- Kỳ tích chi tử Tần Phàm? Chính là đệ nhất thiên tài Đại Kiền quốc được đồn đãi sẽ siêu việt huynh trưởng sao? Ha ha, không thể tưởng được hắn cũng xuất hiện ở nơi này, có chút ý tứ!

Thanh niên bạch y đem ngân sắc trường thương trong tay tùy ý vũ động, sau đó thu vào trong cơ thể, đôi mắt nhìn lên bầu trời đêm, khóe môi giương lên thì thầm nói, tựa như xuyên thấu qua hư không nhìn thấy được phương xa.

Người này chính là người có khả năng đoạt giải quán quân nhất trong đại hội anh hùng săn thú lần này, chính là bào đệ Vân Phi Hồng của đệ nhất thiên tài Vũ Thiên đại lục Vân Phi Dương! Dưới quang mang sáng ngời của bào huynh che phủ, người này vẫn có thể sáng lên, là tồn tại làm cho người ta không hề dám bỏ qua!

Đêm đen buồn chán dần dần trôi qua.

Mà bản thân Tần Phàm kỳ thật cũng không ngờ mình đã gây ra động tĩnh lớn như vậy trong đại hội anh hùng, một đêm này hắn liên tục đi nhanh, cơ hồ không hề ngừng lại, hơn nữa tốc độ luôn luôn không giảm, một đường đi thẳng vào sâu trong Yêu Thú bình nguyên.

Bởi vì khí lực của hắn thập phần cường hãn, hơn nữa đan dược trên người thật nhiều, cho nên căn bản không cần nghỉ ngơi.

Thẳng đến ngày hôm sau khi mặt trời mọc, hắn trải qua một chuyến phi hành, rốt cục càng ngày càng đi tới gần mật địa thần bí theo lời kể của đại trưởng lão Thần Thú gia tộc.

Tần Phàm xuyên qua mảng lớn thảo nguyên, đi tới một khu núi non vô tận nằm sâu trong Yêu Thú bình nguyên.

Lúc này Tần Phàm đang ngồi xếp bằng trên đỉnh một ngọn núi, ánh mắt lướt qua bốn phía đánh giá, nơi này núi non phập phồng, cây cối rậm rạp, thoạt nhìn thật giống như mật địa mà đại trưởng lão Thần Thú gia tộc đã miêu tả.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, khi trời hoàng hôn, rốt cục hắn mới tìm được con đường bí mật đi vào, lối vào nằm bên trong một khe núi, vừa lúc có vài gốc cổ thụ hình dáng kỳ lạ tạo thành một ít hình dạng kỳ lạ cổ quái, giống như dung nhập thành một với hoàn cảnh chung quanh, cũng trùng hợp với con đường đi vào, nếu không có lời nhắc nhở của đại trưởng lão hắn thật sự không cách nào phát hiện được.

Nhưng mặc dù đã phát hiện được mục tiêu, nhưng ánh mắt hắn không hề nhìn vào lối đi vào mà lại tiếp tục nhìn sang nơi khác.

Bởi vì hắn ngoại trừ tìm kiếm con đường đi vào bên trong, còn đang quan sát tìm kiếm tung tích của Phong Bạch Vũ, người này có công phu ẩn nấp phi thường cao minh, còn nói ra sẽ tới ám sát chính mình, cho nên hắn thật lo lắng người kia lại tìm tới mình lần nữa.

Đặc biệt hiện tại hắn lại muốn đi vào bên trong mật địa, không thể để nơi này bị tiết lộ ra ngoài.

Loại viễn cổ mật địa thế này, mặc dù thật nhiều người đều biết rõ bên trong vô cùng nguy hiểm, nhưng đối với rất nhiều người mà nói bên trong kỳ ngộ cũng rất nhiều, nếu có thể phát hiện được viễn cổ mật địa, cơ hồ sẽ không có ai chịu buông tha cơ hội như thế.

Lần này đại hội anh hùng săn thú cường giả vô số, ngay cả nửa bước võ thánh cũng đến năm người, nếu những người kia biết được giữa một mảnh núi rừng thế này có được viễn cổ mật địa, chỉ sợ đều sẽ tràn vào.

Tần Phàm đương nhiên không muốn cùng người khác chia sẻ bảo khố như thế.

Bỗng nhiên, trong lòng hắn chợt động, vào lúc này nhìn thấy trong khu rừng đối diện có một đạo hắc sắc thân ảnh đang di chuyển thật nhanh bên trong, nhưng rõ ràng không phải là Phong Bạch Vũ.

- Khí tức của người này cũng rất mạnh, hẳn là một trong năm nửa bước võ thánh!

Ánh mắt Tần Phàm híp lại, trong lòng âm thầm suy đoán, bất quá bởi vì khoảng cách có chút xa hơn nữa bị rừng cây cách trở, hắn không nhìn rõ được người kia là ai. Mà bởi vì nơi này lại gần với chiến trường cuối cùng của đại hội anh hùng, cũng chính là vị trí của yêu thú bát cấp, cho nên ở nơi này xuất hiện người dự thi cũng chẳng có gì lạ.

Ánh mắt Tần Phàm lại chợt sáng, Tần Phàm phát hiện hắc sắc thân ảnh kia mặc dù tốc độ không bằng Phong Bạch Vũ, nhưng không sai biệt bao nhiêu, khi phi hành chỉ thấy được có thân ảnh chớp động trong rừng, chẳng khác gì một đầu hắc báo, hắn phỏng chừng dù mình toàn lực thi triển Lưu Tinh Bộ cũng chưa chắc sánh bằng người kia.

- Lão nhân dạy Lưu Tinh Bộ cho ta, tuy rằng ta đã tu luyện tới cảnh giới hoàn mỹ nhưng vẫn luôn cảm giác không được trọn vẹn, hiện giờ xem ra vẫn không sánh bằng một ít siêu cấp thiên tài của các đại gia tộc ah!

Trong lòng Tần Phàm không khỏi cảm thán.

Trước võ tôn cảnh giới, hắn còn cảm giác thân pháp của mình không tệ, nhưng sau khi đạt tới võ tôn, so sánh với những người như Phong Bạch Vũ chênh lệch lập tức hiện rõ.

Mà bởi vì lúc này Tần Phàm đã ở trên cao nhìn xuống, hơn nữa hắn cố ý ẩn giấu thân hình, cho nên người bên dưới không phát hiện được hắn. Khi hắn nhìn thấy hắc sắc thân ảnh kia dần dần biến mất, rốt cục hắn đứng lên, chuẩn bị khởi hành tiến vào mật địa.

Vừa rồi hắn đã mở ra lực cảm ứng, trong phạm vi vài dặm đều không phát hiện bóng dáng Phong Bạch Vũ, hơn nữa tối hôm qua người kia cũng bị thương nặng, phỏng chừng người kia đã đi tìm nơi trị thương, chưa chắc đã đuổi kịp mình.

Thật cẩn thận, từng bước cảnh giác đi xuống núi, Tần Phàm cẩn thận đi quanh vài vòng, xác định khắp bốn phía động khẩu không còn người khác, lúc này hắn cực nhanh men theo cây cối che chắn đi thẳng về hướng động khẩu.

Nắng chiều chiếu xuống, khắp bốn phía như vàng óng, làm người ta có cảm giác đi vào trong kho vàng, nơi này không khí trầm trầm, làm trong lòng Tần Phàm không khỏi có chút nóng nảy.

Thượng cổ mật địa, đặc biệt là loại mật địa chưa từng bị hậu nhân phát hiện qua, bên trong phần lớn đều có chút bảo vật, thật giống như trước kia hắn từng đạt được nhiều thứ lợi ích trong Đao Vương Mộ tại Yêu Thú Hoang Nguyên, còn chiếm được Đao Vương truyền thừa, có thể nói đây chính là thiên đại cơ duyên!

Bên trong Đao Vương Mộ hắn không chỉ tìm được Huyền Vũ ma chủng, còn chiếm được Đao Vương Lệnh, Đao Vương Lệnh làm cho đao đạo vũ kỹ của hắn đột nhiên tăng mạnh, thậm chí hiện tại hắn sử dụng Bá Đao Nhân Đao đều đến từ Đao Vương truyền thừa.

- Không biết lần này bên trong sẽ có những thứ gì? Viên ma chủng thứ tư thì không thể nào, nhưng nếu có Quyền Vương hoặc truyền thừa của quyền đạo tông sư gì đó thì thật không tệ lắm!

Tần Phàm nhìn động khẩu, vừa tìm tòi phương thức mở cửa vừa thầm nghĩ trong lòng.

Hiện tại hắn tính toán chủ tụ quyền đạo, trước đó luôn tự mình lĩnh ngộ, tuy rằng hắn được xem như thiên tài dị bẩm, nhưng dù sao thời gian tu tập võ đạo còn thiếu, có thật nhiều địa phương chênh lệch thật lớn với người khác. Nếu thật sự đạt được thượng cổ truyền thừa như Đao Vương Lệnh, nhất định có thể giúp cho hắn nâng cao thêm lý giải. Không chỉ là Vạn Ngưu Trùng Chàng, hơn nữa ngay cả Chu Thiên Tinh La Quyền cũng sẽ tăng lên, đương nhiên đây chỉ là kỳ vọng của hắn mà thôi, bên trong mật địa ngay cả đại trưởng lão Thần Thú gia tộc cũng không biết có vật gì, có lẽ đi tay không mà về cũng nói không chừng.

- Cửa động này đóng chặt, hơn nữa nhìn vào chất liệu cửa cũng vô cùng cứng rắn, xem ra muốn tiến vào cũng không phải dễ dàng.

Tần Phàm đứng trước lối vào, bắt đầu cẩn thận quan sát huyền cơ bên trong.

Cửa động vừa vặn che giấu giữa ba gốc cổ thụ, dán chặt lấy một tòa núi lớn, bên trên sinh trưởng đầy cỏ dại, cửa động cũng chỉ lộ ra khe hở cực nhỏ, đoán chừng là có cơ quan bí mật để mở ra.

Lúc trước khi đại trưởng lão Thần Thú gia tộc phát hiện được nơi này từng điều tra một phen, nhưng nghe nói hắn tìm thời gian thật lâu cũng không thể mở được, lại bởi vì hắn có chuyện quan trọng cần làm nên không thể không rời đi, về sau chỉ có thể bỏ qua.

- Cơ quan của cửa động rốt cục nằm ở nơi nào?

Lúc này Tần Phàm chau mày, vừa rồi hắn đã mò mẫm hồi lâu nhưng vẫn không tìm được cơ quan mở cửa.

Nhìn thấy màn đêm dần dần buông xuống, ánh sáng càng ngày càng mờ, Tần Phàm đã có chút nóng lòng.

Nhưng theo màn đêm dần buông, không biết có phải là do ảo giác, Tần Phàm luôn cảm thấy mặt ngoài cửa đá ngẫu nhiên có một tầng thanh quang đang lưu động, quang mang rất nhạt, như ẩn như hiện, nếu không phải bởi vì bầu trời tối đen hắn căn bản khó có thể phát hiện được, hơn nữa chờ khi hắn muốn chuyên tâm nhìn kỹ lại thì không nhìn thấy nữa.

Liên tiếp vài lần như thế, hắn âm thầm nghĩ, chẳng lẽ nơi này bị người thi triển cấm pháp hay sao?

Vào lúc này, làm Tần Phàm càng thêm chán nản chính là trong khu rừng gần bên đã bắt đầu truyền tới thanh âm rít gào của yêu thú, bởi vì đã vào đêm, một ít yêu thú lợi hại đã bắt đầu đi ra hoạt động.

Nghĩ tới nơi này là chiến trường cuối cùng của đại hội anh hùng săn thú, đã có không ít người cũng tới nơi này, bởi vì trời tối phần lớn mọi người đều lựa chọn qua đêm trong các sơn động chung quanh, cũng có chút ít người đi ra săn thú.

Tóm lại chung quanh truyền tới từng trận thanh âm rối loạn, làm Tần Phàm càng thêm sốt ruột, nếu tiếp tục như thế nói không chừng rất nhanh sẽ có người tìm tới.

- Nếu còn tiếp tục như vậy, xem ra chỉ có thể trực tiếp oanh mở!

Tần Phàm thăm dò thêm lần nữa không có kết quả, không khỏi híp mắt lại, nghe nói trước kia đại trưởng lão Thần Thú gia tộc cũng từng thử qua oanh kích cánh cửa này nhưng không thành công, nhưng nghe nói lúc đó hắn chỉ mới đạt tới cảnh giới lục thất cấp võ tôn mà thôi.

Tuy rằng hiện tại Tần Phàm cũng chỉ là lục cấp võ tôn cảnh giới, nhưng thực lực thực sự đã có thể so sánh với nửa bước võ thánh, hẳn là có lực công kích mạnh hơn đại trưởng lão lúc đó rất nhiều, có lẽ còn có thể thành công cũng nói không chừng.

Nhưng hắn lo lắng nếu mình công kích sẽ tạo ra tiếng chấn vang thật lớn, đến lúc đó sẽ hấp dẫn không ít người đi vào, như vậy bao công sức của hắn cũng biến thành uổng phí. Huống hồ hắn lo lắng công kích của mình quá mãnh liệt, không cẩn thận oanh vỡ cả ngọn núi, đến lúc đó càng biến thành công dã tràng.

- Nguy rồi, hắc y nam tử vừa rồi tại sao lại chạy tới nơi này?

Ngay sau đó, sắc mặt Tần Phàm không khỏi biến đổi, trong cảm ứng liền phát hiện cường giả nửa bước võ thánh lúc này lại đang hướng tới chỗ mình chạy tới.

- Người kia vì sao thoạt nhìn giống như đang tìm kiếm vật gì?

Tinh tế nghĩ một lát, Tần Phàm cảm thấy nghi hoặc, nhìn dáng vẻ của hắc y nam tử kia giống như đang loay hoay tìm kiếm thứ gì đó.

Chỉ một lát sau, hắc y nam tử không ngờ lại chạy thẳng tới chỗ của Tần Phàm đang đứng, hơn nữa nhìn hình dáng hình như muốn đi thẳng tới chỗ cửa động.

- Chết tiệt, đúng thật là chạy tới đây!

Tần Phàm không nhịn được mắng thầm một tiếng, cuối cùng chỉ đành đem khí tức của mình ẩn nấp đi, sau đó trốn sang một bên dự tính để người kia rời khỏi thì tiếp tục nghiên cứu mật địa.

- Là nơi này! Rốt cục tìm được!

Nhưng làm Tần Phàm ngoài ý muốn chính là hắc y thanh niên không ngờ dừng lại ngay trước động khẩu, hơn nữa còn nhìn ba gốc cổ thụ quái dị lộ ra thần sắc vui mừng.

- Buổi tối hai ngày trước ta đã phát hiện quang mang đặc thù này, nhưng bởi vì như ẩn như hiện nên không cách nào xác định phương vị, hiện tại rốt cục tìm được! Ba gốc cổ thụ chính là Tam Tài Trận thiên nhiên như lời phụ thân đã nói!

Hai mắc hắc y thanh niên chợt tỏa sáng, trong miệng thì thào lẩm bẩm.

- Phụ thân phát hiện ra mật địa này suốt hai mươi năm trước, đáng tiếc không phá giải được Tam Tài Trận nên không đi vào được, hiện tại nghiên cứu suốt hai mươi năm, để cho ta tới lấy bảo vật là vừa lúc!

Hắc y nam tử tươi cười rạng rỡ, bắt đầu đi lại trước ba gốc cổ thụ.

Bên trái bảy bước, lại thêm bảy bước, cuối cùng ngay chỗ giao tiếp nam tử bỗng nhiên toàn lực giậm mạnh trên mặt đất!

- Oanh!

Cửa mật địa mà Tần Phàm không cách nào mở ra được, rốt cục đã lộ ra hang động sâu thẳm!

- Tam Tài Thiên trận? Ca cây cổ thụ này dĩ nhiên là một cái trận pháp tự nhiên?

Tần Phàm nghe được hắc y nam tử kia nói, trong nội tâm không khỏi khẽ động, ánh mắt lộ ra thần sắc kinh ngạc.

Ở trên Vũ Thiên đại lục, trận pháp mà nói là thập phần huyền bí, nếu như có thể hiểu được trận pháp, thậm chí là võ giả thực lực không được, cũng có thể dùng một ít phương pháp đặc thù phát huy ra lực công kích cường đại viễn siêu bản thân!

Bất quá Tần Phàm hiểu rõ đối với trận pháp cực nhỏ, hắn chỉ là nhìn ra được ba cây cổ thụ này có chút kỳ dị, tựa hồ là cùng hoàn cảnh chung quanh dung làm một thể, nhưng không thể tưởng được dĩ nhiên là một trận pháp tự nhiên! Hơn nữa còn là Tam Tài trận vẫn tương đối thần bí!

Nghe nói Tam Tài trận này xem như là một trận pháp bố trí đơn giản nhất trong trận pháp chi đạo, nhưng lại là một trong những trận pháp phức tạp nhất, bởi vì nó chỉ cần ba điểm liền có thể kết thành một trận pháp.

Nhưng thiết lập ba cái điểm này thập phần chú ý, còn phải cùng hoàn cảnh bốn phía phù hợp mới có thể phát huy ra tác dụng, yêu cầu cực kỳ chuẩn xác, coi như là có chút lệch đi, hiệu quả cũng sẽ kém khá xa!

Hơn nữa Tam Tài trận này cùng hoàn cảnh chung quanh có quan hệ thật lớn, tại địa phương bất đồng có thể phát huy ra công dụng cùng uy lực bất đồng!

Cũng không phải dùng để đả thương địch thủ, mà là dùng để mê hoặc cùng vây khốn địch nhân, ở dưới chút hoàn cảnh, thậm chí có thể làm cho người lâm vào trận sinh ra ảo giác, thậm chí Tâm Ma!

Nói như vậy, khởi động trận pháp còn cần quán thâu tinh thần lực vào bên trong ba trận điểm, tinh thần lực người thi trận càng cường, uy lực phát huy càng lớn, nếu như trong đó đã không có tinh thần ấn ký, uy lực sẽ đại giảm!

Cho nên một ít trận pháp càng là tồn tại lâu, càng nói rõ người thi trận có trận đạo cao minh cùng thực lực cường đại.

Ngoài ra, có một loại tình huống tương đối đặc biệt, cái kia chính là trận điểm tự nhiên mà thành, thật giống như ba cây cổ thụ trước mắt này, trời sinh tạo thành một cái Tam Tài trận, vậy cho dù là tinh thần lực của người thi trận hoàn toàn biến mất, chỉ cần ba cây cổ thụ này không chết, như vậy trận pháp sẽ một mực tồn tại!