Đan Vũ Càn Khôn

Chương 848: Phong Ấn Bị Bài Trừ (1)



Vào lúc này tất cả mọi người đều cảm giác được sự run rẫy đến từ sâu trong linh hồn, giống như bản năng của kẻ yếu khi đứng trước kẻ mạnh. Đặc biệt là những khô lâu nhân kia, dù là khô lâu tướng quân có được thực lực thất cấp Cốt Thánh, vào lúc này cũng phủ phục trên mặt đất, hoàn toàn không thể nhúc nhích!

Kể cả quái vật bạch cốt ba đầu kia mạnh như thế, đồng dạng cũng là bị một cổ khí tức vô cùng cường đại này ảnh hưởng, thân thể cực lớn lâm vào lòng đất thật sâu, trong miệng thấp giọng rên rỉ gào thét, giống như là có một cánh tay cự đại đè nó xuống, khiến nó căn bản không thể phản kháng.

Đại địa chấn động vẫn còn tiếp tục, gốc cổ thụ kình thiên kia đã phóng lên cao hàng trăm trượng, nhưng vẫn còn tiếp tục lớn lên với một tốc độ rất nhanh, tán cây màu xanh cực lớn, đem trọn bạch cốt quốc độ vốn là lộ ra cực kỳ khủng bố đều che đậy ở bên trong.

Ở cổ thụ sinh trưởng, đồng thời còn có một cổ sinh cơ cường đại, mạnh mẽ ở trong đó tuôn ra, ở trên mặt đất phủ kín bạch cốt thậm chí có một ít linh khí toát lên, cỏ cây tùy theo chui từ dưới đất lên mà ra, ngay cả những ngọn núi hoang vu hai bên kia, sau khi cổ sinh cơ này xuất hiện, cũng rất nhanh trở nên xanh tươi tràn đầy sức sống!

Đủ loại biến hóa thần kỳ, làm cho sơn cốc vốn là biểu hiện được tử khí nghiêm nghị, vào lúc này bắt đầu trở nên sinh cơ dạt dào, ngay cả khí tức âm u trong sơn cốc cũng dần bị thanh lọc, như là mùa xuân bỗng nhiên phủ xuống nhân gian!

- Đây là phong ấn viên ma chủng thứ tư được mở ra sao?

Tần Phàm ở thời khắc này cũng là hai mắt ngưng lại, hắn như thế nào cũng thật không ngờ viên ma chủng thứ tư này vậy mà sẽ trực tiếp chui lên từ dưới đất!

Hắn nhìn gốc cây cổ thụ cực lớn trước mắt này, liền có một loại cảm giác tâm linh rung động. Giờ khắc này đại thụ thông thiên kia một mực sinh trưởng, hiện tại đoán chừng đã vượt qua trăm trượng! Mà sinh cơ mạnh mẽ kia đập vào mặt, làm cho toàn thân hắn cảm giác như được giãn ra.

Rất rõ ràng đây là một khỏa Mộc hành ma chủng!

Chính là viễn cổ chưởng quản Mộc hệ nguyên khí Thanh Long Ma Tôn biến thành, cho nên vừa rồi mới có thể ở trong đó truyền đến tiếng Long ngâm tuyên cổ kia.

- Trách không được nhìn từ đàng xa tới đây, một phiến thiên địa hoang vu như thế, quả nhiên toàn bộ sinh cơ đều đã bị phong ấn, hiện tại phong ấn ma chủng này bị mở, tất cả sinh cơ đều được thả ra!

Lúc này Tần Phàm cũng bắt đầu minh bạch, minh bạch vì cái gì rõ ràng một khỏa Mộc hệ ma chủng này chính là đại biểu cho sinh cơ vô hạn, nhưng lại ở dưới một phiến đất hoàn toàn không có một tia sinh khí.

Một mặt là bởi vì nơi này bị nhiều sinh vật bất tử như vậy chiếm cứ, những sinh vật bất tử này tụ tập nổi lên đại lượng tử khí, dĩ nhiên là sẽ ảnh hưởng đến sinh khí nơi đây.

Một phương diện khác là vì khi Mộc hệ ma chủng này bị phong ấn, có khả năng tất cả sinh cơ cũng đồng thời bị phong ấn theo, cũng có thể là bởi vì khỏa ma chủng này bị phong ấn ở sâu dưới dưới lòng đất, cho nên hấp thu tất cả sinh cơ ở phụ cận tới.

- Thú linh thủ hộ Ma chủng kia đâu rồi?

Mà rất nhanh, Tần Phàm lại phát hiện tuy cây cổ thụ kia vẫn còn một mực sinh trưởng lên, nhưng mà không có trông thấy hư ảnh Thanh Long Ma Tôn xuất hiện, thậm chí cũng không có thấy bản thể của Mộc hệ ma chủng!

- Đây là có chuyện gì?

Trong nội tâm Tần Phàm có chút lo lắng, bởi vì thủ hộ thú linh còn không có xuất hiện, nhưng hiện tại trạng thái bất tử trên người hắn đã chậm rãi mất đi, hắc sắc bất tử Chu Tước chi dực kia cũng thời gian dần qua biến trở thành hồng sắc, Hắc Viêm rõ ràng cũng đang chậm rãi biến mất.

Trạng thái Chu Tước bất tử này thật là thập phần khủng bố, có thể cho Tần Phàm phát huy ra một loại thực lực cơ hồ nghịch thiên, dùng Võ Tôn chi cảnh, dĩ nhiên có thể giết chết khô lâu thống lĩnh thực lực lục cấp Cốt Thánh! Thậm chí là ngũ lục cấp Võ Thánh trong nhân loại cường giả chỉ sợ hắn cũng có thể giết.

Nhưng mà có hạn chế thời gian!

Trạng thái Bất tử Chu Tước này chỉ tồn tại ở trong một thời gian ngắn sau khi Chu Tước niết bàn sống lại, một khi đã qua khoảng thời gian này, Chu Tước sẽ khôi phục nguyên dạng, thậm chí là sẽ lâm vào một loại trạng thái tương đối suy yếu!

- Đã không có trạng thái bất tử, ta làm sao lấy được khỏa ma chủng này?

Này không thể trách Tần Phàm nóng nảy, bởi vì hắn có thể cảm giác được lúc này đây thú linh thủ hộ ma chủng so với thú linh thủ hộ của ba khỏa trước kia đều muốn cường đại hơn rất nhiều! Còn chưa thấy bản thể, chỉ là cổ khí tức kia, cũng đã khiến lòng hắn lạnh mình!

Bồng!

Rốt cục, một đám Hắc Viêm cuối cùng trên người đã biến mất, Chu Tước chi dực sau lưng Tần Phàm cũng biến trở về Chu Tước chi dực nguyên lai, ngoại trừ miệng vết thương hoàn toàn không thấy, uy năng cùng vừa rồi đã không thể so sánh nổi.

Hơn nữa, hắn phát hiện tứ chi của mình sau khi bị cổ năng lượng cuờng đại kia xâm chiếm thì giờ lại có phần suy yếu, thậm chí uể oải, làm hắn có một loại cảm giác đề không nổi lực lượng.

- Không tốt.

Trong nội tâm Tần Phàm không khỏi mát lạnh, hắn biết rõ trạng thái bất tử là có thể ngộ nhưng không thể cầu, mới vừa rồi chỉ là trùng hợp bị cổ lực lượng tử vong kia đánh trúng vào Chu Tước ma chủng, mới ngoài ý muốn dẫn phát ra. Còn tự bản thân hắn muốn kích phát nó ra là cực kỳ khó!

Cho dù tiếp theo hắn đối mặt với tử vong, nhưng bản thân Chu Tước ma chủng không cảm thấy được lực tử vong xâm lấn, như vậy hắn không có cách nào niết bàn trọng sinh! Dù sao có được năng lực niết trọng sinh chính là Chu Tước mà không phải hắn, trình độ của hắn bây giờ còn không tính toán luyện hóa Chu Tước ma chủng thành một thể!

Huống chi hắn bây giờ còn ở vào trạng thái suy yếu sau khi niết bàn sống lại, coi như là một lần nữa bị tử vong lực xâm lấn, trong thời gian ngắn cũng là không thể nào tiến hành niết bàn trọng sinh lần nữa.

Tóm lại, tình huống hiện tại đối với Tần Phàm mà nói, là một cục diện thập phần bất lợi.

- Đáng giận nhân loại, các ngươi sẽ phải hối hận! Các ngươi nhất định sẽ phải hối hận! Đợi ác ma đi ra, toàn bộ các ngươi đều phải chết!

Mà ở một bên kia, chỉ có khô lâu đế vương là lúc này còn có thể đứng thẳng, hắn điên cuồng vung vẩy bạch cốt quyền trượng trong tay, gào thét liên tục:

- Quân bay đâu! Nhanh đi chém gãy cây đại thụ chết tiệt này! Không được để cho nó sinh trưởng!

Mà ở dưới thanh âm của khô lâu đế vương này chấn động, những khô lâu nhân kia tựa hồ đã nhận được một loại lực lượng gia trì, đột nhiên nguyên một đám từ trên mặt đất đứng lên, sau đó đều điên cuồng đánh về phía cây cổ thụ cực lớn che trời kia, đem hết toàn lực huy động vũ khí bạch cốt trong tay, muốn đem cây đại thụ này chặt xuống.