Đấu La Chi Quỷ

Chương 12: Chương </span></span>12 Hồn kỹ thứ ba



Chương 12 Hồn kỹ thứ ba

Mặc dù vết thương không sâu nhưng đã đủ khiến Kim Ngạc khó chịu. Hồn lực bạo phát nhưng cũng không thể xua tan Quỷ Ảnh, ngược lại còn làm cho chúng càng mạnh hơn, Kim Ngạc tức giận gầm lên một tiếng quái dị, sau đó, một con Cá Sấu to lớn xuất hiện. Toàn thân phủ đầy lân giáp vàng óng, chiều cao 2 mét, chiều dài 10 mét, nó xuất hiện lập tức liền chiếm gần 1/3 diện tích sân đấu. Con Cá Sấu này chính là vũ hồn của Kim Ngạc Đấu La, tên gọi Hoàng Kim Ngạc Vương, là một cái rất cường đại thú vũ hồn.

Hoàng Kim Ngạc Vương xuất hiện lập tức tách rời đám Quỷ Ảnh ra khỏi cơ thể Kim Ngạc, nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc. Đám Quỷ Ảnh bị tạch ra cơ thể Kim Ngạc lại bám vào Hoàng Kim Ngạc Vương cơ thể, lấy tốc độ còn nhanh hơn mà lớn lên. Theo Quỷ Ảnh càng ngày càng lớn, Hoàng Kim Ngạc Vương thân thể cũng dần thu nhỏ. Đây rõ ràng là hồn lực đang nhanh chóng tiêu hao biểu hiện.

“Một cái nghìn năm hồn kỹ thế mà có hiệu quả như vậy, xem ra Quỷ Mị gặp may mắn”

Kim Ngạc trong lòng thầm nghĩ. Hồn hoàn niên hạn thấp thì sẽ yếu hơn so với hồn hoàn niên hạn cao nhưng không có nghĩa một cái hồn hoàn niên hạn thấp sẽ dễ đối phó hơn hồn hoàn niên hạn cao. Như trường hợp của Quỷ Mị hiện tại, mặc dù là nghìn năm hồn hoàn, so vơi nghìn năm hồn hoàn của Thiên Tầm Tật – Thiên Sứ Ân Điển tất nhiên không mạnh mẽ bằng nhưng nếu bảo cái nào dễ đối phó hơn vậy chắc chắn là hồn hoàn của Thiên Tầm Tật dễ đối phó hơn.

“Đệ nhị hồn kỹ, Hoàng Kim Lá Chắn”

Bất đắc dĩ, Kim Ngạc chỉ có thể vận dụng thứ hai hồn hoàn. Một vòng phòng ngự do hồn lực của Kim Ngạc tạo thành từ trong cơ thể hắn sinh ra. Vòng phòng ngự lớn lên, lập tức hất bay tất cả Quỷ Ảnh đang bám trên thân Hoàng Kim Ngạc Vương.

Làm xong sau đó, Kim Ngạc giải trừ vũ hồn phụ thể, nhìn về ba người gật đầu, lúc nhìn đến Quỷ Mị, ánh mắt hắn rõ ràng dừng lại lâu hơn một chút mới dời đi.

Kim Ngạc thu tay, Quỷ Mị cũng triệu hồi những Quỷ Ảnh kia lại. Thực tế, Quỷ Mị có thể giải trừ vũ hồn thì những Quỷ Ảnh kia cũng biến mất theo nhưng mà trong một khoảng khắc đó, hắn bỗng nhiên nảy ra một cái ý tưởng táo bạo, đó là đem những Quỷ Ảnh kia thu hồi thân thể. Vì sao làm như vậy thì Quỷ Mị có hai cái lý do.

Thứ nhất, Nguyệt Quan vũ hồn lúc đánh ra những cánh hoa, hắn có thể dùng tinh thần lực điều khiển, đồng thời thu lại, điều này làm hắn tiết kiệm được rất nhiều hồn lực. Quỷ Mị cũng có thể điều khiển những Quỷ Ảnh này bằng tinh thần lực và ý niệm, nếu có thể thu hồi, có hay không cũng tiết kiệm được lượng hồn lực đã thu phát. Nếu quả thực như thế, Quỷ Mị trong chiến đấu sau này sẽ rất có ưu thế so với nhiều đối thủ.

Thứ hai, là người điều khiển Quỷ Ảnh, tất nhiên, Quỷ Ảnh tình hình ra sao, Quỷ Mị rất tinh tường. Lúc Quỷ Ảnh bám trên người Kim Ngạc lớn lên, Quỷ Mị rõ ràng cảm nhận được bên trong Quỷ Ảnh chứa một số lực lượng, trong đó có Kim thuộc tính và Sinh mệnh lực. Quỷ Ảnh có thể thôn phệ được những lực lượng này, vậy nếu Quỷ Ảnh có thể trở về dung hợp vào cơ thể, vậy, Quỷ Mị có thể hay không thu được những lực lượng trên.

Quỷ Ảnh cũng không phải vĩnh tồn, nó cũng có thể bị diệt vong, Kim Ngạc vừa rồi thứ hai hồn kỹ đã đánh tan hầu hết Quỷ Ảnh, hiện giờ còn tồn tại cũng chỉ có hai cái lớn nhất.

Điều khiển Quỷ Ảnh dung nhập thân thể. Quỷ Mị vui mừng phát hiện, suy nghĩ của hắn vậy mà thành công. Theo Quỷ Ảnh trở về, thương thế và hồn lực, tinh thần lực tiêu hao trong chiến đấu lúc nãy nhanh chóng bình phục. Cùng với đó, Quỷ Mị cũng phát hiện cơ thể mình tựa hồ mạnh mẽ hơn, vuốt Quỷ nhạt màu một chút nhưng lại trở nên cứng cáp và sắc bén hơn.

“Đây là, , bản nguyên tăng cường. Nói như vậy, ta cũng không nhất thiết phải đi tìm “nội đan hồn thú” rồi. Haha, thật quá thú vị. Mặc dù tăng lên không đáng kể nhưng nếu tích tiểu thành đại, sợ gì không có ngày hoàn thiện bản nguyên”

Quỷ Mị hồn lực nhanh chóng hồi phục không thể nào thoát qua pháp nhãn của Kim Ngạc. Kinh nghi đánh giá Quỷ Mị một chút nhưng không còn phát hiện điều gì, Kim Ngạc bỏ đi suy nghĩ. Lúc đầu hắn cho rằng Quỷ Mị hồn kỹ thôn phệ lực lượng của chính mình nhưng mà nghĩ lại Quỷ Mị lúc nãy hồn lực cũng chỉ hồi phục chứ không có tăng tu vi dấu hiệu, Kim Ngạc đoán chừng việc Quỷ Mị hồi phục hồn lực là giống như Nguyệt Quan có thể thu hồi cánh hoa phát ra.

“Tốt rồi, ba người các ngươi tập hợp lại đây”

Kim Ngạc lời nói đánh tỉnh Quỷ Mị còn đang suy nghĩ. Hắn đi tới đỡ dậy Thiên Tầm Tật còn đang nằm dưới đất. So với Quỷ Mị, Thiên Tầm Tật được Kim Ngạc chiếu cố nhiều hơn, cho nên thương thế của hắn cũng nặng hơn một chút, ai bảo hắn là học sinh chính đâu? Còn Nguyệt Quan thì ngoài tiêu hao hồn lực ra, hắn chẳng có thương thế gì.

“Mẹ nó, làm xạ thủ thật là tốt, cứ đứng ở sau xả đạn, chẳng sợ đối phương đánh đến người”

Quỷ Mị liếc mắt nhìn bạn thân, trong lòng thầm thâm mộ. Hắn cũng muốn làm một cái xạ thủ hoặc pháp sư, làm sát thủ quá khổ cực, luôn có bị đối thủ đánh trúng phong hiểm.

“Ba người các ngươi biểu hiện rất tốt, phối hợp rất ăn ý, ra tay thời cơ cũng khá chuẩn nhưng mà các ngươi vẫn còn non lắm. Đối diện cường giả chân chính, các ngươi chưa đủ cho một ngón tay đè chết, cho nên các ngươi không được phép kiêu ngạo. Thực chiến như vậy đã tạm được rồi, từ giờ trở đi chỉ cần luyện tập ôn lại là ổn, quan trọng nhất với các ngươi hiện giờ là tăng cao tu vi. Đối với một hồn sư, tu vi luôn là cái quan trọng nhất. Tăng cao tu vi ta không giúp được các ngươi, chính bản thân các ngươi phải cố gắng tu luyện. Ta chỉ có thể cung cấp cho các ngươi kiến thức và kinh nghiệm mà thôi. Hôm nay đến đây kết thúc, còn ai có ý kiến gì không?”

“Không”

“Vậy giải tán đi”

Kim Ngạc khuất tay áo, quay người rời đi. Quỷ Mị và Nguyệt Quan dìu Thiên Tầm Tật trở về Thánh tử điện sau đó cũng trở về phòng của mình nghỉ ngơ. Kim Ngạc ra tay nhìn thì nặng thực tế cũng không nặng chút nào, chút thương thế kia đối với Thiên Tầm Tật mà nói thì chẳng thấm vào đâu, chữa thương hồn sư chỉ chốc lát công phu liền giúp hắn chữa lành, ngày mai liền lại sinh long hoạt hổ. Biết điều đó, Kim Ngạc mới dám đánh Thiên Tầm Tật thẳng tay, chứ nếu không, Thiên Đạo Lưu liền phải tìm hắn tâm sự riêng.

Trở về phòng ở, Quỷ Mị lập tức đặt chân tu luyện. Minh tưởng tu luyện thực ra mà nói cũng là một quá trình tăng cao tinh thần lực. Chính vì tinh thần lực tăng lên, cho nên, tu luyện cũng không khiến người mệt mỏi, Quỷ Mị nhận thức điều này nên hắn tận dụng lúc mọi người ngủ để tu luyện.

Thời gian thấm thoắt trôi qua, một năm mới lại đến. Đấu La Đại Lục không có ăn Tết khái niệm, đối với người dân nơi đây, năm mới cùng ngày thường chả có gì khác biệt. Quỷ Mị thì không có thế, hắn dù sống lại nhưng cuối cùng, linh hồn vẫn là thuộc về nơi đó. Đối với truyền thống của tổ tiên, hắn là sẽ không quên. Mượn ít tiền của Nguyệt Quan, Quỷ Mị cho sơn lại căn phòng mình thành màu trắng, treo ít đèn lồng màu đỏ, lập một cái bài vị, đặt chút hoa quả và thắp mấy nén nhang. Bài vị là tên cha mẹ hắn, hai người chết lúc hắn mới 7 tuổi, bây giờ nhớ lại, hình bóng của họ vẫn còn nguyên như cũ.

Vái ba vái, Quỷ Mị nhìn bài vị chậm rãi nói

“Cha, mẹ, hôm nay là Tết Nguyên Đán, con trai hướng hai người thắp nén nhang, mong cha mẹ dưới suối vàng có thể bình an. Vỗn dĩ, con trai đã sớm cùng hai người đoàn tụ nhưng mà vận mệnh lại muốn con tiếp tục tồn tại. Sống lại ở thế giới này, con cũng không có cha mẹ, thật may, vẫn có người bạn thân thiết, hắn tên Nguyệt Quan, mặc dù ngu ngơ một chút nhưng mà đối xử với con rất tốt. Thế giới này rất nguy hiểm, cũng rất hỗn loạn, mọi người xử sự với nhau chính bằng cảm xúc và lợi ích, không hề có pháp luật hay luật lệ nào gò bó. Nhưng mà, cha mẹ yên tâm đi, con trai hai người bây giờ sống cũng rất tốt, sinh hoạt mọi thứ đều có người hầu hạ, học tập có cường giả chỉ dạy, đãi ngộ như vậy đã vượt xa hơn chín thành người trong thiên hạ, chỉ cần con chịu nỗ lực, tương lai vinh hoa phú quý không phải việc khó. Đến lúc đó, lại kiếm cho hai người một nàng dâu, sinh mấy đứa trẻ...”

Tâm sự một buổi sáng, Quỷ Mị mới chịu rời đi căn phòng của mình, hướng phòng ở của Nguyệt Quan bước tới.

Đẩy cửa bước vào, trước mắt vẫn là vườn hoa tươi tốt, muôn hoa đua sắc như lần trước, chỉ là, lần này Nguyệt Quan cũng không có ở đây.

“Chắc là còn đang tu luyện”

Đi tới bàn trà, lấy ra dụng cụ, Quỷ Mị chậm rãi pha trà thưởng thức. Thường ngày, đừng nói lúc này nhìn thấy Quỷ Mị, chính là ban đêm đều chẳng thể gặp được hắn. Từ hai tháng trước kết thúc quá trình huấn luyện của Kim Ngạc Đấu La, Quỷ Mị tu vi đạt đến 40 cấp, tốc độ tăng lên quả thực là dọa người. Lúc biết thông tin này, Nguyệt Quan và Thiên Tầm Tật đều bị kém chút tức chết, sau đó, hai người vì không chịu thua kém cũng vùi đầu vào tu luyện. Quỷ Mị cũng không có buông lỏng, hắn một bên tiếp tục tu luyện củng cố cảnh giới vững chắc, mặt khác cũng bắt đầu nghiên cứu những kỹ năng mới.

Quỷ Mị cho rằng, dựa vào hồn kỹ phát huy kỹ năng mặc dù thuận tiện nhưng cũng vì thế sức mạnh của nó bị giới hạn rất nhiều. Hai tháng này, Quỷ Mị không ngừng thử nghiệm dùng tinh thần lực khống chế hồn lực. Ban đầu quả thực rất khó khăn nhưng kiên trì làm lại nhiều lần, Quỷ Mị giờ đây cũng đã sơ bộ khống chế được hồn lực của mình. Hắn có thể dùng hồn lực để thực hiện những kỹ năng đơn giản như: Phóng ra hồn lực ở tay tạo thành một cột sáng có tính công kích hay là hồn lực bao quanh cơ thể tạo thành một lớp giáp...Đây chỉ là đơn giản nhất ứng dụng nhưng mà nó cũng cho thấy tự sáng tạo ra các kỹ năng là có thể thực hiện được. Quỷ Mị từng hỏi thăm qua Kim Ngạc vấn đề khống chế hồn lực yếu quyết và hắn nhận được trả lời đó là vấn đề tinh thần lực mạnh hay yếu. Chỉ cần tinh thần lực đủ mạnh, hắn là có thể khống chế hồn lực dễ dàng. Có hướng dẫn, Quỷ Mị đã biết mình tiếp theo nên làm điều gì.

Nhận thức rõ con đường tương lai, Quỷ Mị cũng không vội vã thực hiện. Bây giờ là Tết, việc quan trọng nhất chính là nghỉ ngơi, giải lao và đi chơi, tu luyện để qua Tết rồi tiếp tục cũng không muộn.

— QUẢNG CÁO —