Dọc theo sơn cốc, Quỷ Mị thẳng hướng tiến tới. Sơn cốc rất hẹp, bề ngang chỉ đủ cho một người đi. Hai bên là vách núi nhấp nhô, từ dưới nhìn lên, cái gì cũng không thấy. Càng rời xa hồ nước, cảnh vật càng tối tăm. Dây leo giăng kín khắp nơi, che hết toàn bộ lối đi chật hẹp. Quỷ Mị vừa đi, vừa phải mở đường. Cũng may có điều khiển gió năng lực trợ giúp, từng sợi gió nhỏ cao tốc xoay tạo thành một cái vòi rồng rộng nửa mét thẳng tiến trong lối đi, những nơi vòi rồng đi qua, dây leo bị cắt thành mảnh nhỏ, rồi bị lực hút hút bay lên không trung, rơi về phía sau, nhờ vậy, Quỷ Mị bớt đi không ít công phu dọn đường.
Sơn cốc hẹp này dài đến 10 km, quanh co, khúc khuỷu, mấy lần Quỷ Mị bắt gặp những ngã rẽ nhưng Quỷ Mị chẳng biết nó rẽ đi đến đâu nên vẫn đi thẳng. Sau hai tiếng di chuyển, Quỷ Mị cuối cùng đã ra khỏi sơn cốc. Trước mắt vẫn là Rừng rậm hoàn cảnh nhưng cây cối và dây leo nhỏ đi không ít, mức độ rậm rạp cũng giảm mạnh.
Hoàn cảnh như vậy đã rõ ràng miêu tả nơi đây, nơi này là khu vực ngoại vi rồi.
“Thật là, tốn công phu nửa ngày lại là đi đến nơi đây, chẳng lẽ vận rủi của ta lại đầy. Haizzz, đã vậy thì. Hử, dao động năng lượng thật là lớn, cấp độ ít nhất cũng khoảng vạn năm hồn thú. Nơi này làm sao còn có vạn năm hồn thú xuất hiện. Là phía nam”
Quỷ Mị đang định quay về sơn cốc thì phát hiện gió trong không khí bỗng nhiên chuyển động vô cùng nhanh và hỗn loạn, kèm theo đó là mật độ năng lượng trong không khí tăng lớn, theo Quỷ Mị phán đoán, năng lượng dao động phát ra xa như vậy, khả năng cao chỉ có vạn năm hồn thú tu vi mới làm được. Đang sợ tìm không được “chuột bạch”, phải tay không quay về, bây giờ phát hiện, Quỷ Mị lập tức theo phương hướng phát ra năng lượng tiến lên.
Càng tới gần, năng lượng dao động càng mạnh, gió càng thêm hỗn loạn, âm thanh va chạm đã nghe rất rõ ràng. Quỷ Mị cẩn thận tiến vào trạng thái ảnh hóa, ẩn thân sau đó mới tiếp tục tiến lên. Hắn phát hiện, mình vừa rồi phán đoán thực lực của đối tượng còn thấp, dao động năng lượng ở hiện tại đã vượt xa Đoạt mệnh Phong Chúa mấy lần. Nếu ở cấp độ Phong Chúa thực lực, Quỷ Mị tự tin không sợ đối phương nhưng nếu như hơn xa vậy thì hắn phải cẩn thận. Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, nếu đối phương đạt đến cấp độ 7 -8 vạn năm tu vi, vậy thì hắn Quỷ Mị liền chạy cơ hội cũng không có.
Quỷ Ảnh miễn dịch vật lý nhưng không thể miễn dịch năng lượng, hóa thành Quỷ Ảnh khiến tốc độ di chuyển của Quỷ Mị trong môi trường này trở nên chậm hơn. Quỷ Mị cũng lợi dụng mặt đất hay thân cây để che chắn năng lượng dao động giúp hắn đi nhanh hơn một chút. Hết tốc độ tiến lên, sau khoảng 30 phút, Quỷ Mị cuối cùng cũng đến nơi.
Hiện ra trước mắt Quỷ Mị không phải hồn thú mà là hồn sư. Một đám hồn sư 7 người đang hỗn chiến. Nhìn sắc phục, rất dễ dàng nhận ra là hai phe thế lực khác nhau. Bên mặc trang phục màu vàng có tổng cộng 4 người, Quỷ Mị nhìn một cái liền nhận ra đây là trang phục của Vũ Hồn Điện nhân viên. Một bên khác là ba người mặc áo xám, cầm trong tay thanh Chuy lớn, Quỷ Mị chưa nhìn thấy qua nhưng mà điều đó không ngăn cản hắn suy đoán thân phận đối phương. Dám cầm Chuy cùng Vũ Hồn Điện người đánh lên, ngoài Hạo Thiên Tông thì còn ai vào đây nữa.
Thực lực hai bên khá tương đồng. Trong bốn người của Vũ Hồn Điện thì vị cao nhất là Hồn Thánh, hắn vũ hồn là một thanh trường kiếm bản rộng, nhìn qua giống như là Trọng Kiếm, hồn hoàn cũng là tốt nhất phối trí 2 vàng, 2 tím và 3 đen. Hắn mặc áo choàng màu tím cho thấy thân phận của hắn là một cái Chủ Giáo cấp bậc. Cụ thể là ở Chủ điện nào thì Quỷ Mị không biết. Ba người còn lại thì hai người là Hồn Vương, một người thì tu vi 20 cấp nhưng mới có 1 hồn hoàn.
Phía bên Hạo Thiên Tông, vị cầm đầu cũng là Hồn Thánh cấp tu vi, hồn hoàn phối trí cũng là tốt nhất. Hai người còn lại, một vị là Hồn Vương, một người giống y như bên Vũ Hồn Điện, 20 cấp 1 hồn hoàn.
Nhìn bên cạnh chiến trường, một con khoảng 800 năm Kim Sí Đường Lang nằm hấp hối, Quỷ Mị liền hiểu được vấn đề, xem ra là cả hai bên đều đi săn hồn hoàn, sau đó vì hướng tới chung con mồi nhưng không ai chịu nhường ai cho nên ra tay đánh nhau.
Hạo Thiên Chùy được xưng là đệ nhất khí vũ hồn quả là danh xứng với thực, trên chiến trường của hai vị Hồn Thánh, vị kia Hạo Thiên Tông nãy giờ vẫn luôn chiếm thế thượng phong, liên tục đè lên vị Hồn Thánh của Vũ Hồn Điện mà đánh, từng Chuy, từng Chuy đánh ra đều hết sức cuồng bạo, khí thế mười phần. Vị Hồn Thánh của Vũ Hồn Điện bị hắn ép cho không có thời gian để phản kích. Chiến cuộc nếu cứ tiếp tục như vậy, thua đã là kết cục chắc chắn.
Ở một chiến trường khác, cục diện của Vũ Hồn Điện cũng không quá lạc quan. Lấy hai đánh một, Vũ Hồn Điện vẫn không thể làm gì được đối thủ. Kỹ năng dùng Chuy của Hồn Vương Hạo Thiên Tông không kém vị Hồn Thánh kia là bao, hơn nữa hắn tu vi đã đến cực hạn 60, chỉ cần một cái hồn hoàn nữa, hắn liền có thể đạt đến Hồn Đế cấp bậc. 60 cấp Hồn lực phối hợp Hạo Thiên Chuy, sức chiến đấu đã không hề thua Hồn Đế chân chính, hoàn cảnh như vậy, lấy một địch hai cũng không có gì đáng nói.
Chiến trường cuối cùng là của hai vị 20 cấp một hồn hoàn. So với hai chiến trường khác, hai người này đánh nhau nhìn như là trò trẻ con. Khoảng 8 – 9 tuổi đầu, bọn hắn kinh nghiệm chiến đấu, kỹ thuật, thể lực hay hồn kỹ đều rất kém cỏi, cho nên, cuộc chiến của hai người không có cho thấy lợi thế thuộc về hẳn bên nào. Trong ba chiến trường, có lẽ, đây là chiến trường mà tình cảnh của Vũ Hồn Điện là tốt nhất. Kỳ thực cũng không trách được bọn hắn. Hạo Thiên Tông được tôn vinh là đệ nhất Tông môn, Hạo Thiên Chuy là khí vũ hồn đệ nhất, tất nhiên là sẽ không có nhân viên yếu đuối. Trong khi đó, Vũ Hồn Điện mặc dù xưng là Hồn sư Thánh Địa nhưng cũng vì thế, nó vũ hồn rất là hỗn tạp, có yếu, có mạnh, cùng cấp bậc, hồn sư Vũ Hồn Điện yếu hơn Hạo Thiên Tông là bình thường, nếu đổi lại Vũ Hồn Điện toàn là Thiên Sứ vũ hồn xem, Hạo Thiên Tông dùng 3 đánh 4 chính là tìm đường chết hành vi.
“Hahahaha, Tử Tinh Chủ Giáo, các ngươi lần này thua là không thể nghi ngờ. Dám cùng chúng ta Hạo Thiên Tông giành hồn thú, các ngươi liền xuống suối vàng mà xám hối đi”
Vị Hồn Thánh Hạo Thiên Tông liếc mắt nhìn tình hình một lượt sau đó cười ha ha nhìn vị Hồn Thánh của Vũ Hồn Điện nói.
“Hư, Đường Ngạo, ngươi đừng vội đắc ý quá sớm, ta đã thông báo Vũ Hồn Điện người, một lát nữa bọn hắn liền tới đây, đến lúc đó, ta xem cái gia đình ba người của ngươi làm sao mà trốn thoát. Ta đánh không lại ngươi nhưng mà kéo chân ngươi một thời gian không phải việc khó.”
Vị Tử Tinh Chủ Giáo khinh thường đáp. Nghe Tử Tinh Chủ Giáo nói, Đường Ngạo khuôn mặt đang cười bỗng chìm xuống, nhìn chằm chằm vào mặt Tử Tinh, âm trầm nói
“Nói khoác không biết ngượng, ngươi nãy giờ cùng ta giao chiến, làm gì có cơ hội để thông tri người khác, muốn dùng câu nói đơn giản hù ta, ngươi quá khinh thường ta rồi đó. Đệ ngũ hồn kỹ, Thiên Quân Lực – Vô song”
Đường Ngạo giận dữ hét lớn, hồn hoàn thứ năm đen tuyền bỗng nhiên trở nên rõ nét, từng đường hoa văn trên đó dường như có ánh sáng lưu chuyển. Mà theo hồn hoàn thay đổi, Hạo Thiên Chuy cũng trở nên vô cùng trầm trọng, không khí xung quanh Chuy đều bị nó khí tức bẻ cong. Đường Ngạo cơ tay phồng lên khiến tay áo hắn vỡ vụn thành từng mảnh. Tay nắm chặt Hạo Thiên Chuy, Đường Ngạo hướng về Tử Tinh Chủ Giáo đầu đánh tới. Một chuy này không chỉ trầm trọng mà còn nhanh đến khó tin.
Đối diện với Đường Ngạo một chuy đầy uy thế, Tử Tinh Chủ Giáo không dám lơ là, hồn hoàn thứ sáu của hắn cũng biến thành rõ nét. So với Đường Ngạo thứ năm hồn hoàn, hồn hoàn này của Tử Tinh Chủ Giáo màu sắc đậm hơn mấy phần, điều đó cũng thể hiện nó niên hạn không hề thấp.
“Thứ sáu hồn kỹ - Thần Kiếm Hộ Thân”
Tử Tinh Chủ Giáo khí thế không kém, hắn hét lên một tiếng. Tử Tinh Kiếm vũ hồn trong tay hắn đột nhiên nằm dọc trước người, sau đó biến trở nên vô cùng to lớn. Kiếm Thân cao đến 20 mét, rộng ba mét, dày 50 cm, hồn lực vô cùng ngưng thực. Tử Tinh Chủ Giáo đứng ở phía sau nó nhìn qua vô cùng an toàn.
“Chấn”
Nhìn trước mắt biến lớn vô cùng Tử Tinh Kiếm. Đường Ngạo nội tâm khinh thường, tay vung Chuy lực đạo tăng đến cực hạn, không chỉ thế, khi Chuy và Tử Tinh Kiếm vừa đụng vào nhau, Đường Ngạo liền thi triển kỹ năng “Chấn tự quyết”. Đây là một trong những tuyệt học của Hạo Thiên Tông. “Chấn tự quyết” khiến cho năng lượng trong Hạo Thiên Chuy dao động với tần số rất lớn, đây chính là kỹ năng chuyên phá Phòng ngự. Hạo Thiên Tông có rất nhiều tuyệt kỹ nhưng không mấy người có thể học được, còn để tinh thông thì lại càng ít. Đường Ngạo học được “Chấn tự quyết” từ năm 20 tuổi, trong tông môn cũng được coi là thiên tài hiếm có, đến hiện tại, hắn đã trải qua hơn 30 năm chìm đắm trong đó nghiên cứu, lĩnh ngộ đối với “Chấn tự quyết” đã đạt đến cực cảnh.
Ầm......Crắk Crắk Crắk
Chuy và Kiếm Thân va chạm, năng lượng không có chỗ phát tiết điên cuồng hướng hai bên tuôn ra, những nơi đi qua, cây cối đều bị nhổ bật gốc rễ. Một Chuy mang theo khí thể phá vạn quân phối hợp cùng với “Chấn tự quyết” biết bao khủng bố, nhưng mà đối diện Kiếm Thân cũng không phải là dễ bị phá vỡ. Niên hạn hồn hoàn cao hơn hai lần khiến cho Kiếm Thân vững như tường đồng vách sắt. Chuy đánh vào cũng chỉ để lại trên thân nó mấy cái vết nứt nhỏ, hồn lực bổ xung sau đó, những vết nứt này liền lành lại giống như là chưa từng xuất hiện qua.
Thấy Đường Ngạo một Chuy thất bại, Tử Tinh Chủ Giáo đứng sau Tử Tinh Kiếm cười đắc ý nói
“Haha, Đường Ngạo, ta nói rồi, ngươi là sẽ không thể nào nhanh chóng đánh bại được ta đâu, đợi một lát nữa thôi, cả nhà ngươi đều phải trở thành vong hồn dưới kiếm của ta, hahahaha”
Một Chuy toàn lực đánh ra nhưng không phá được phòng ngự của đối phương, ngược lại, chính hắn lại bị dư ba năng lượng hất lùi, Đường Ngạo sắc mặt âm trầm nhìn hướng Tử Tinh Chủ Giáo. Hắn rất tự tin kỹ năng của mình nhưng không ngờ rằng, phòng ngự của Tử Tinh lại khủng bố như vậy, ngay cả “Chấn tự quyết” đều chỉ để lại một vết nứt nhỏ. Điều này sao có thể.
Trên thực tế, Đường Ngạo không biết rằng, cái hồn hoàn thứ sáu này của Tử Tinh Chủ Giáo cũng không phải xuất phát từ hồn thú tầm thường mà là từ một loài rất hiếm Hắc Thủy Kim Quy. Chữ “thủy” trong tên của nó ý tứ chính là mềm mại, do đó, Dao động lực lượng đối với nó hoàn toàn là vô dụng, đổi lại là một Hồn Thánh khác thi triển phòng ngự kỹ năng đều không thể gánh qua một Chuy vừa rồi của Đường Ngạo.