Dạy Lão Đại Yêu Đương

Chương 31: Bị tập kích



Hàn Thiên Vũ gật đầu rồi rời đi, đám phóng viên hỏi thêm vài câu nữa nhưng Cung Lục Vương và Hàn Thiên Vũ không trả lời. Hàn Gia Mẫn cũng chen qua đám người mà ra ngoài trước. Trong lúc bon chen cô thấy có một tên nào đó cũng ăn mặc kín mít như cô, tay bỏ vào túi áo như cầm gì đó.

Ánh mắt hắn nhắm vào một trong hai người kia, nếu là Cung Lục Vương thì không thành vấn đề. Nhưng nếu là anh hai cô thì chắc chắn lớn chuyện, mà người có chuyện sẽ là Cung Lục Vương.

Hắn đi nhanh về phía hai người kia, trước khi hai người họ lên xe thì hắn lao nhanh về phía ấy và rút dao ra đâm thẳng về phía trước. Hàn Gia Mẫn nhanh tay giữ tay hắn lại rồi vật ngã hắn xuống.

Hành động này khiến hai người kia nhíu mày, một đứa con gái bình thường mà giỏi võ đến thế sao?

Kẻ kia ngã xuống đất liền nhanh chóng đứng dậy, hắn ta dùng con dao vừa nãy chém rách một bên áo khoác của Hàn Gia Mẫn rồi lại lao về phía Hàn Thiên Vũ khiến cho Hàn Gia Mẫn kéo anh mình qua một bên.

Hàn Thiên Vũ có chút bất ngờ, tình huống này từng gặp rồi nhưng đây là lần đầu tiên cậu cảm thấy bản thân không hề nghi ngờ hay đề phòng người trước mặt.

“Anh hai, mau đi đi. Xung quanh đều là tập kích, bảo Cung Lục Vương đưa anh về Huyết Long bang.” Hàn Gia Mẫn nói nhỏ, ánh mắt vẫn luôn dò xét tình hình xung quanh.

"Yin? Sao lại ở đây?" Hàn Thiên Vũ nhíu mày, ở ngoài này không gọi thẳng tên cô để tránh cho nguy hiểm.

Hàn Gia Mẫn không giải thích quá nhiều mà chỉ cười: "Cho anh bất ngờ!"

Tên kia thấy việc không thành thì bỏ chạy, bởi vì nhiệm vụ này cũng có người khác xen vào. Sau khi kẻ kia chạy đi thì Cung Lục Vương nhìn Hàn Thiên Vũ nhắc nhở: "Vào trong xe đi, về Huyết Long bang cậu sẽ an toàn."

Mặc dù Hàn Thiên Vũ biết Cung Lục Vương không nghe cậu và em gái nói chuyện nhưng cách suy nghĩ của hai người này quả thật giống nhau như đúc. Cung Lục Vương hôm nay đích thân đón Hàn Thiên Vũ nên chỉ đi một xe để tránh người khác nói anh cậy quyền thế để kéo uy quyền, không ngờ lại để kẻ địch thừa nước đục thả câu.

"Cô gái, lượn đi kẻo bị liên lụy đấy." Cung Lục Vương nhìn Hàn Gia Mẫn, hiện tại anh vẫn chưa nhận ra cô.

Cô không nói gì mà quay sang nhìn anh hai mình hỏi: "Chắc anh cũng giỏi võ đúng không? Nhưng mà cẩn thận tay bắn tỉa đi, hắn ở tòa nhà cao nhất khu này."

Hàn Gia Mẫn nói xong thì tìm vị trí an toàn cho anh mình rồi kéo Cung Lục Vương lại ra điều kiện: “Chia hai hướng, anh mau đưa vị này rời đi đi. Còn đám sát thủ và những người này tôi sẽ xử lý.”

Thanh âm này, ngữ khí này nghe quen thuộc làm sao. Cung Lục Vương nhíu mày rồi lại gần nhìn Hàn Gia Mẫn nhưng không nói gì. Là ai có thể không nhận ra nhưng chỉ cần là Hàn Gia Mẫn thì dù có hóa trang thế nào anh chỉ cần ngửi mùi hương trên người cô cũng biết.

Hai bên chia nhau ra để dẫn dụ đám người kia, Cung Lục Vương lên xe đưa Hàn Thiên Vũ rời khỏi sân bay. Sau khi nhìn bọn họ đi rồi Hàn Gia Mẫn mới vội vào nhà vệ sinh ở sân bay để thay một bộ đồ khác sau đó đeo khẩu trang đen vào và đi tìm đám người kia.

Chẳng biết có chuẩn bị trước hay không nhưng xe của Cung Lục Vương vừa chạy đi thì đã có vài xe khác đuổi theo sau. Hàn Gia Mẫn vốn muốn xử lý tên bắn tỉa kia trước nhưng hắn ở quá xa cho nên cô đành phải xử lý cái đám ngáng đường này.

Hàn Gia Mẫn lấy một chiếc mô tô chạy theo chặn lại đám người đang đuổi theo xe Cung lục Vương. Cô liều mình đâm thẳng xe vào đầu xe ô tô khiến chiếc xe chao đảo mà đâm vào thanh chắn bên đường.

Hàn Gia Mẫn có chút xây xát nhẹ nhưng không là gì đối với cô. Đám người kia thấy bị chặn thì bước xuống xe, một trong số kia có một kẻ nhìn cô hỏi: “Tại sao lại chặn đường? Đây không phải việc một kẻ như cô nên xen vào.”

“Tôi thích đấy! Hơn nữa ban ngày ban mặt lại dám lộng hành trên địa bàn của Huyết Long bang, xem ra có một cái ô dù rất lớn nhỉ?” Hàn Gia Mẫn cười lạnh, cô biết đám người này là nhận lệnh làm việc.

“Vậy thì cô đừng trách!”

Phía bên kia vừa dứt câu thì bắt đầu cùng Hàn Gia Mẫn đánh nhau. Thân thủ của cô nhanh đến mức một số người chưa kịp phản ứng đã nằm bất tỉnh nhân sự.

“Ai sai các người ám sát tổng thống nước Z vậy?” Hàn Gia Mẫn lạnh giọng, đụng đến anh cô chính là muốn đối đầu với cô.

Một trong số những tên kia vội lên tiếng: “Chỉ là nhắm vào Cung Lục Vương thôi! Ai bảo hắn gây thù chuốc oán, bị ám sát cũng đáng.”

“Thế sao? Vậy thì ngại quá, việc ám sát Cung Lục Vương chưa đến lượt các người đâu.” Hàn Gia Mẫn cười lạnh, cái đám người này từ lúc nào mà ngông cuồng như vậy rồi.

Kẻ vừa rồi ám sát anh của Hàn Gia Mẫn không thành nên chạy đi, ngay sau đó lại có vài chiếc xe đuổi theo đến cùng. Nói là ám sát Cung Lục Vương, nghĩ cô tin chắc?! Hơn nữa sát thủ vẫn còn đó, định vu oan sao không nói thẳng ra đi. Hai bên lại tiếp tục đánh nhau đến mức cả đoạn đường đều là những kẻ bị Hàn Gia Mẫn hạ gục.

Sau khi đưa Hàn Thiên Vũ về Huyết Long bang thì Cung Lục Vương lên tiếng: “Lần sau bồi cậu gấp đôi! Hôm nay là sơ suất của tôi.”

“Đi trợ giúp cô gái kia đi! Chẳng phải cô gái kia đã giúp chúng ta sao?” Hàn Thiên Vũ nhìn Cung Lục Vương thì anh chỉ cười nhạt: “Lao đầu vào chỗ chết thì đúng hơn!”
— QUẢNG CÁO —