Đế Tôn

Chương 1503: Mơ ước Ma Tiên huyết (2)



Đạo Vương gật đầu nói:

- Bảo khố của ta và các ngươi phong bụi nhiều năm, cũng là nên mở ra, vì chư thiên vạn giới ra một chút máu. Việc này không nên chậm trễ, ta và ngươi riêng phần mình hồi cung, trước đem những tiên phù này luyện hóa phân giải rồi hãy nói.

Nhiều Bổ Thiên thần nhân gật đầu, riêng phần mình hóa thành một đạo phi hồng, nhưng không có rời Đạo Vương Đại Thế Giới, mà là phủ xuống đến trong những Thần Đình khác của Đạo Vương Đại Thế Giới, riêng phần mình luyện hóa phân giải tiên phù.

Đám người Giang Nam ra khỏi Bát Cảnh Vân Tiêu Điện, Thiên Nhãn Thần Tôn đột nhiên sáp đến, thần bí hề hề nói:

- Giáo chủ, ngươi có chuyện đại họa!

Giang Nam thấy hắn nói nghiêm trọng, vội vàng nói:

- Đạo huynh, có chuyện đại họa gì?

- Đơn giản, ngươi nghĩ a, ngươi có đến hai sợi Ma Tiên máu, Ma Tiên máu này là quý trọng trân quý bực nào, trong thiên hạ chỉ sợ cũng chỉ có Bổ Thiên thần nhân mới có. Bổ Thiên thần nhân không người dám đoạt, nhưng mà giáo chủ ngươi chỉ là một Thiên Thần, ngươi có đến hai sợi Ma Tiên máu, không biết bao nhiêu người ngắm nghía!

Thiên Nhãn Thần Tôn nghiêm mặt nói:

- Những người này, đều chờ tới đoạt ngươi! Chỉ cần ngươi rời đi nơi đây, tất nhiên sẽ chết oan chết uổng!

Giang Nam gật đầu, sâu sắc chấp nhận, loại bảo vật Tiên huyết này, đúng là chỉ có Bổ Thiên thần nhân mới có, dù sao năm đó Bổ Thiên thần nhân tách rời qua Huyền Đô Cổ Tiên, có thể lấy được máu Cổ Tiên, mà những người khác, cho dù là Hoàng Đạo Cực Cảnh Ma Đế, cũng không có thể có máu Tiên Nhân.

- Đạo huynh có gì chỉ giáo?

Giang Nam cung kính nói.

Thiên Nhãn Thần Tôn cười tủm tỉm nói:

- Ta cùng với giáo chủ hợp ý, không bằng giáo chủ cùng ta đồng hành, mặc dù ta thực lực không cao, nhưng giữ được tánh mạng giáo chủ vẫn là có năng lực.

Giang Nam nháy mắt mấy cái, thở dài nói:

- Đạo huynh quả nhiên trượng nghĩa, đối với máu Ma Tiên cũng không ngắm nghía...Di, con mắt của đạo huynh ngươi làm sao đỏ vậy?

Thiên Nhãn Thần Tôn vội vàng lấy ra một cái gương xem xét hai mắt của mình, đột nhiên tỉnh ngộ, nghiêm mặt nói:

- Giáo chủ là lo lắng ta đoạt máu Ma Tiên của ngươi sao? Giáo chủ, ta không phải là người như thế... Ngươi đừng đi a!

Giang Nam hất ra Thiên Nhãn Thần Tôn, mọi nơi nhìn lại, quả nhiên thấy rất nhiều ánh mắt không xấu hảo ý, trận chiến này người chết mặc dù không có ở số ít, nhưng cũng không có thiếu cường giả còn sống, Kiến Vũ Thần Tôn, Thánh Thiên Đại Tôn địch ý mạnh nhất, còn có đám người Trường Nhạc công tử Vị Ương công tử, tất cả cũng không có hảo ý, thậm chí ngay cả Tố Thần Hầu ánh mắt nhìn về phía mình cũng có chút khác thường.

Trừ bọn họ ra, chính là chút ít bá chủ Quang Vũ Thần Triều kia.

Những bá chủ này mang theo mười vạn trăm vạn Thần Ma, hùng cứ thiên hạ, nếu như bọn hắn bố trí đại trận, Giang Nam tự nghĩ ngay cả cơ hội đào tẩu cũng không có!

Giang Nam đầu đại, thầm nghĩ:

- Máu Ma Tiên đúng là phỏng tay, bất quá ở Đạo Vương Đại Thế Giới bọn họ không dám hướng ta động thủ, ra khỏi Đạo Vương Đại Thế Giới sẽ hướng ta động thủ. Không bằng ở lại Đạo Vương Đại Thế Giới...

Trong lòng hắn có chút bận tâm Giang Tuyết an nguy, muốn đi Ngọc Hoàng Thiên một chuyến, những người này theo dõi hắn, đúng là để cho hắn khó có thể hành động.

- Giang giáo chủ, có thể đồng hành hay không?

Đột nhiên một đạo thần quang bay thấp, rơi xuống đất hóa thành một trung niên đạo nhân râu mỏng, là một mỹ nam tử, cười nói.

- Nguyên lai là Tiềm Long đạo huynh!

Giang Nam mừng rỡ, vội vàng làm lễ ra mắt nói:

- Đạo huynh đây là định đi nơi đâu?

- Trả nhân tình.

Tiềm Long Đạo Nhân cười nói:

- Ta mời người ta, nhưng làm cho người ta bị thương, tại sao có thể không có một chút tỏ vẻ?

Hai người kết bạn mà đi, Tiềm Long Đạo Nhân thở dài nói:

- Đông Cực Thần Quân là ta mời tới, hôm nay bàn về luận công ban thưởng, cô gái này lòng dạ cao cũng không lộ diện. Bất quá ta mời người ta tới, lại không thể ngồi nhìn nàng bị thương, làm sao cũng phải có chút tỏ vẻ.

Trong lòng Giang Nam khẽ nhúc nhích:

- Là Tiềm Long Đạo Nhân mời tỷ tỷ tới?

Bọn người Kiến Vũ Thần Tôn, Phụ Triều Pháp Vương, Trường Nhạc công tử thấy trung niên đạo nhân này đột nhiên xuất hiện, trong lòng có chút buồn bực tò mò, Giang Nam người mang hai sợi máu Ma Tiên, sớm trở thành thịt béo trong mắt mọi người, ai cũng muốn gặm một ngụm. Cho dù là bọn người Thần Đô Thượng Tôn, Linh Tuyết Thần Chủ cũng không dám cùng hắn đi quá gần, miễn cho bị người vây công.

Mà đột nhiên xuất hiện trung niên đạo nhân lại từ chỗ nào nhô ra, hết lần này tới lần khác cùng Giang Nam đi chung một chỗ, hai người cười cười nói nói, hiển nhiên là quen biết.

Đạo nhân này, ở trong tràng cơ hồ tất cả mọi người không nhận biết, không biết là thần thánh phương nào.

Dù sao, Bổ Thiên thần nhân hàng năm bao phủ ở trong thần quang, cực ít có người được chứng kiến chân diện mục của Bổ Thiên thần nhân, mà Tiềm Long Đạo Nhân cũng là Càn Khôn Lão Tổ, xưa nay núp ở trong Hóa Tiên Ngọc Bình, cũng rất ít đi ra ngoài, người gặp qua chân diện mục của hắn ít lại càng ít.

- Thần Hầu, chúng ta muốn cùng đi qua không?

Tử Phòng đạo nhân thấp giọng nói:

- Máu Ma Tiên không phải chuyện đùa...

Tố Thần Hầu đối với hai sợi máu Ma Tiên trên người Giang Nam kia cũng rất là động tâm, nghe vậy lắc đầu, trong ánh mắt nhìn về phía Tiềm Long Đạo Nhân lộ ra kiêng kỵ cùng vẻ kính sợ, truyền âm nói:

- Người nọ trêu chọc không nổi, máu Ma Tiên không có duyên với chúng ta.

Tử Phòng đạo nhân cùng Phàn đô thống trong lòng buồn bực, hai người bọn họ cũng đi qua Bỉ Ngạn thế giới, chẳng qua là trí nhớ bị thanh trừ, không nhớ rõ Tiềm Long Đạo Nhân.

Mà trí nhớ của Tố Thần Hầu không bị lau đi, đối với đạo nhân này trí nhớ khắc sâu, biết Tiềm Long Đạo Nhân chính là Càn Khôn Lão Tổ, trong lòng biết Càn Khôn Lão Tổ cùng Giang Nam đồng hành, liền quả quyết không có người có thể cướp đi máu Ma Tiên của Giang Nam.

- Càn Khôn Lão Tổ cùng Huyền Thiên Giáo Chủ đồng hành, lần này chỉ sợ không biết sẽ có bao nhiêu người muốn hung hăng té ngã.

Trong lòng Tố Thần Hầu cũng không khỏi nhìn có chút hả hê, trong lúc bất chợt liếc Hạo Thiên Thượng Tôn một cái, thầm nghĩ:

- Hạo Thiếu Quân cũng có hai sợi máu Ma Tiên, so sánh với Huyền Thiên Giáo Chủ, hắn mới là quả hồng mềm. Bất quá ta một người không được, không phải là đối thủ của Hạo Thiên Thượng Tôn, phải tìm trợ thủ...

Hắn mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy Thiên Nhãn Thần Tôn liếc Tiềm Long Đạo Nhân một cái, sắc mặt xám ngoét, trong lòng Tố Thần Hầu không khỏi khẽ nhúc nhích, biết người toàn quay lén này nhất định là gặp qua hình dáng Càn Khôn Lão Tổ, lúc này đi ra phía trước, thi lễ nói:

- Thiên Nhãn đạo huynh.

- Thần Hầu.

Thiên Nhãn Thần Tôn hoàn lễ.

Hai người thần thức ba động, rất nhanh ăn nhịp với nhau. Mà vào lúc này, nhiều thần quan thần tướng dưới trướng Quang Vũ Thần Đế ánh mắt cũng rơi vào trên người Giang Nam, Phụ Triều Pháp Vương mắt thấy Giang Nam cùng Tiềm Long Đạo Nhân hướng ngoài Đạo Vương Đại Thế Giới đi tới, lộ ra vẻ mỉm cười, nhẹ giọng nói: