Mang theo một bao đồ cổ to, vừa về đến cổng khu nhà của mình, Dương Tử Mi gặp thím Ngưu, hàng xóm của nhà cô.
Thấy Dương Tử Mi mang theo một cái bao vừa to vừa bốc mùi, thím Ngưu nhìn cô bằng ánh mắt tội nghiệp nói:
- Tiểu Mi à, tối thế này rồi mà con còn đi nhặt rác sao? Gần đây nhà con có khó khăn gì sao? Nhà thím còn mấy bao vỏ chai và vỏ lon, nếu con cần thì thím cho con hết, không lấy tiền.
Bị hiểu nhầm là đi nhặt rác nên Dương Tử Mi cũng chỉ biết cười cám ơn lòng tốt của thím Ngưu.
- Con cám ơn thím. Mấy thứ này đều là mấy thứ có ích cả đấy, không phải rác đâu ạ.
Nghe cô nói vậy, sợ làm tổn thương lòng tự trọng của cô nên thím Ngưu cũng chỉ nhìn cô bằng ánh mắt đồng cảm nói:
- Thôi được rồi, thím biết rồi. Có gì cần giúp, con cứ nói với thím nhé.
Dương Tử Mi chỉ biết cười gượng gạo trước sự đồng cảm của thím Ngưu hàng xóm kia. Nhưng, khi nhìn thấy một đường thẳng dài trên mũi của bà, cô bất giác nghiêm mặt lại, sau đó dùng thiên nhãn quan sát thím Ngưu thì phát hiện thím Ngưu sẽ bị một chiếc xe máy điên tông nằm trên đường...
Với những người không có liên hệ gì với mình, Dương Tử Mi vốn cũng không nên thay đổi vận mệnh của họ.
Nhưng thím Ngưu là một người hàng xóm nhiệt tình và tốt bụng, thường hay quan tâm đến bà nội và mẹ cô, ngoài ra còn hết lòng giúp đỡ nhà cô mỗi khi cần.
Lúc nãy, bà còn tưởng nhà cô gặp khó khăn nên mới lật đật hỏi thăm xem có giúp gì được không.
Một người tốt bụng, lương thiện như thế làm sao mà cô nỡ thấy chết mà không cứu?
Nghĩ ngợi một hồi, cô liền quay sang nói với thím Ngưu:
- Thím ơi, thím có rảnh không? Con có chút việc định nhờ thím giúp.
- Dạ, đồ đi học của con bị rách, nội và mẹ con không có ở nhà, con lại không biết may vá gì nên thím có thể giúp con vá đồ được không ạ?
Dương Tử Mi chân thành nói.
Nếu như thím Ngưu nhận lời giúp cô thì có thể tránh được thời thời gian và địa điểm xảy ra tai nạn xe kia.
Nhưng nếu như thím Ngưu không nhận lời thì cô cũng không biết làm gì hơn vì đó là số mạng của bà.
Thím Ngưu có vẻ do dự.
Lúc nãy, bà nghe tin là siêu thị Bách Giai vừa khai trương, hiện đang giảm giá năm mươi phần trăm. Ngoài ra, nếu mua những đồ dùng khác còn được tặng quà khuyến mãi, cơ hội tốt như thế nên bà không thể bỏ lỡ được.
Nhưng khi nghĩ đến chuyện cả nhà Dương Tử Mi vừa mới dọn từ dưới quê lên chưa bao lâu. Hơn nữa, trong nhà cũng chỉ có một mình cha cô đi làm với đồng lương giáo viên ba cọc ba đồng, Dương Tử Mi sau giờ học còn phải đi nhặt rác để kiếm sống nên bà cũng không nỡ từ chối.
“Dù gì thì siêu thị vẫn còn khuyến mãi đến ngày mai nên hôm nay không đi cũng không ảnh hưởng gì.”
Nghĩ vậy nên bà liền đồng ý nói:
- Được rồi, thím sẽ giúp con vá đồ.
Dương Tử Mi khẽ cười.
Người cứu bà không phải là cô mà là lòng tốt của bà đối với người khác kia.
Thông thường, khi đi xem bói, chúng ta thường nghe thầy bói nhắc đến quý nhân, tiểu nhân trong vận số của mình.
Thật ra, quý nhân hay tiểu nhân được nhắc đến ở đây không phải do số phận quyết định mà là do tính tình của bản thân mình quyết định.
Có một số người, nhân duyên tốt, đối xử tốt với mọi người, tính tình hòa đồng, dễ gần nên khi xảy ra chuyện, họ thường được những người khác giang tay giúp đỡ. Đây cũng chính là chuyện gặp được quý nhân giúp đỡ mà chúng ta hay nghe.
Tuy nhiên, cũng có rất nhiều người, nhân duyên kém, tính tình kỳ cục, khó gần, lại sống ích kỷ, chỉ biết đến mình mà không giúp đỡ người khác, thường nghĩ mình là cái rốn của vũ trụ bắt người khác phải phục tùng mình. Những người như thế đi đến đâu cũng bị ghét, thậm chí còn bị chơi xỏ, hãm hại. Khi gặp chuyện, họ không những không được giúp đỡ mà ngược lại còn bị người khác trở mặt ám hại khiến họ làm gì cũng không xuôi chèo mát mái. Đây chính là trường hợp gặp tiểu nhân điển hình.