Đích Nữ Trọng Sinh

Chương 39: Đón tiếp sứ giả



Mấy ngày nay vì đoàn sứ giả Tùy quốc đã đến kinh thành đang ở lại hành quán nên Phi Yến cũng không muốn ra ngoài phủ.

Phụ thân đã trở về phủ sau những ngày ở lại trong quân doanh.

Lần này hoàng thượng giao toàn quyền cho nhị hoàng tử đón tiếp sứ giả còn cho Thượng Quan Vũ cai quản toàn bộ an ninh của kinh thành.

Ba ngày sau sẽ có một buổi yến tiệc để chào mừng thái tử Tùy quốc và đoàn sứ giả tất cả mọi người đều được phép tham gia.

Khi Phi Yến nghe được tin từ phụ thân thì lắc đầu nói:

Chắc con không đi được đâu, thời gian này con cảm thấy mình không khỏe cơ thể có chút mệt mỏi ".

Thượng Quan Vũ lo lắng hỏi:

"Sao con không nói cho ta biết chứ, trách ta thời gian này bận rộn quá không quan tâm được đến con, ta gọi đại phu đến khám cho con nhé ".

Phi Yến lắc đầu nói:

"Phụ thân đừng trách con chỉ mệt mỏi nghỉ ngơi sẽ khỏi thôi, cái chính là con không muốn tham gia cung yến hoàng cung, mỗi lần tham gia con lại cảm thấy gò bó không thoải mái ".

Thượng Quan Vũ thấy vậy thì cũng không thúc ép nữa, ông nói:

“Con không tham gia cũng được, lần này tuy là tiệc tẩy trần cho đoàn sứ giả Tùy quốc nhưng thực tế mục đích chính là tìm thái tử phi cho thái tử Tùy quốc.”



Phi Yến mỉm cười nói:

“Con biết mà, vậy hoàng thượng đã định chọn cho thái tử vị tiểu thư nhà nào chưa ạ!”.

Thượng Quan Vũ cười lớn nói:

"Tiểu thư nào chứ, người được chọn thái tử phi chỉ có thể là công chúa hoàng gia thôi, hoàng thượng sẽ không để cơ hội tốt này cho ai đâu. Tuy nhiên đó là ý cỉa hoàng thượng nhưng trên hết vẫn là quyết định của thái tử Tùy quốc ".

Phi Yến gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Đến ngày tiến cung tuy Phi Yến không đi nhưng Thượng Quan Lạc lại hăm hở muốn đi, cơ hội tốt như thế này nàng ta không ngu gì mà ở nhà.

Phi Yến không đi vị trí tiểu thư phủ đại tướng quân nghiễm nhiên thuộc về nàng ta. Nàng ta muốn nhân cơ hội này kết giao với các tiểu thư nhà quan lớn để có ích cho nàng ta sau này hơn.

Thượng Quan Vũ cũng mặc kệ nàng ta, suy cho cùng cũng là nữ nhi của ông mang trong mình dòng máu của ông.

Nếu nàng ta an phận thủ thường không làm hại Yến nhi thì ông có thể tìm cho nàng ta một mối hôn sự tốt như thế cũng là nể tình phụ tử rồi.

Ông đã cố và đã từng thử yêu thương Thượng Quan Lạc giống như Yến nhi nhưng ông lại không thể làm được.

Buổi cung yến diễn ra vô cùng náo nhiệt, các vị tiểu thư đều trang điểm cho mình thật xinh đẹp, ai ai cũng muốn tìm cơ hội và vận may cho mình biết đâu vô tình lọt vào mắt xanh của thái tử thì sao, các nàng không mong đợi vị trí thái tử phi chỉ cần là trắc phi cũng tốt lắm rồi.

Hôm nay sắc mặt của Hiên Viên Thác đã tốt hơn rất là nhiều, chỉ mấy ngày uống thuốc chất độc còn sót lại trong người Y đã hoàn toàn hết.

Ngày hôm nay Y mặc một bộ xiêm y màu đen vẻ mặt tuấn tú làm điêu đứng biết bao nhiêu vị tiểu thư ngay cả người kiêu ngạo như nhị công chúa và tam công chúa cũng không ngoại lệ.



Hai người họ đã được mẫu thân của mình dặn dò kĩ lưỡng, nhân duyên lần này vô cùng quan trọng có thể thay đổi vận mệnh cả đời của bọn họ.

Sinh ra trong hoàng cung bọn họ đã thấy được ánh hoàng quang của chính thất, ai cũng mong muốn là mẫu nghi thiên hạ chẳng ai muốn bản thân của mình bị gả cho một người tầm thường cả.

Bây giờ nhìn thấy dung nhan tuấn dật của thái tử nước Tùy bọn họ mê say quên lối về ai cũng quyết tâm cao giành được trái tim của thái tử.

Lam Tư nghe theo lời dặn của thái tử, từ lúc bước vào đều một mực quan sát xem có thấy bóng dáng của vị tiểu thư kia không.

Nhưng càng nhìn càng không phát hiện được gì, hắn vô cùng chán nản, chẳng lẽ suy đoán của hắn đã nhầm vị tiểu thư đó không thuộc nữ nhi của các quan ở đây.

Hắn quan sát một lúc lâu mà không thấy, tâm trạng đã vô cùng chán nản, liền cúi đầu xuống nói cho thái tử.

Khi Hiên Viên Thác nghe xong thì nhíu mày không vui, không hiểu vì sao từ ngày biết đến sự hiện diện của cô nương đó lúc nào Y cũng trầm lắng mong muốn được gặp lại cũng không hiểu là vì nguyên nhân gì đi chăng nữa.

Nhìn những tiểu thư oanh oanh yến yến ở đây Y đã vô cùng chán ngán, cảnh tượng này Y đã thường xuyên thấy ở trong hoàng cung nên chẳng hiếm lạ gì.

Thật ra mục đích đến đây là lấy công chúa hòa thân để ổn định tình bang giao giữa hai nước nhưng thưng chất trong thâm tâm Y lại chẳng mong muốn.

Y đã gần hai mươi tuổi nhưng lại không đam mê sắc đẹp, chỉ một lòng nghĩ cho dân chúng nước Tùy, chính thê thì Y chưa có nhưng thê thiếp thì đã có hai người.

Khi Y đủ tuổi chính mẫu hậu đã ban cho Y, nhưng Y rất điều độ trong chuyện phòng the, một tuần một lần không ham mê quá độ vì sư phụ của Y đã từng nói:

“Ham mê quá sẽ ảnh hưởng đến con đường trị quốc sau này, là một quân vương việc đầu tiên là đặt việc nước lên trên đầu chứ không phải chuyện nữ nhi tình trường”.