Diệp Tương

Chương 5: Quả nhiên không phải tầm thường



Ngày hôm sau, trưởng phòng của Giang Tương bị gọi vào văn phòng tổng giám đốc. Lục Diệp sau một đêm xem hết các bản kế hoạch Giang Tương sửa chữa lại đều thật đúng với tiếng lòng anh, không những vậy còn có thể đặt quyền lợi của công ty lên trên hết. Nội dung kế hoạch không hề thay đổi, chỉ là thay đổi câu từ, dâu chấm dấu phẩy, không cùng từ nhiều nghĩa chỉ dùng từ một nghĩa. Bản kế hoạch này không những được anh thừa nhận lại còn đươc khách hàng khen ngợi khi mới gửi bản demo, chưa thông qua thuyết trình.

Ban đầu Lục Diệp nghĩ có người giúp đỡ cô, nhưng sau một hồi suy xét lại anh lại nghĩ bản kế hoạch này họ đã sửa chữa lại không dưới ba lần đều bị anh từ chối, vậy mà cô gái này liền dùng nửa ngày để sửa chữa lại liền được anh chấp nhận. Đương nhiên năng lực này vốn không phải do anh khó tính mà do đội ngũ của anh có vấn đề.

Bộ phận đầu tư phát triển chia làm ba nhóm kế hoạch riêng. Mỗi nhóm là một bộ phận riêng cũng như công năng hoạt động riêng biệt. Nhưng đều có một điều chung nhất đó chính là mỗi dự án hoàn thiện thì tổng lợi nhuận của dự án sau khi phân phối đi sẽ được chia cho nhóm thực hiện là hai mươi phần trăm, vậy nên đây cũng được gọi là phòng ban có mức lương cao nhất ở nơi này.

Bình thường sẽ là công ty rót xuống dự án sau đó sẽ yêu cầu các tổ bốc thăm dự án để lên kế hoạch. Ngoài ra cũng có thể tự tìm thêm dự án sau đó lập kế hoạch gửi lên phòng điều hành, nhưng chuyện này trước giờ nhóm của học chưa từng làm được, bởi vậy nhóm kế hoạch số ba của họ vẫn luôn là đứng thứ ba về nguồn thu nhập cũng như nguồn thưởng.



Khi trưởng nhóm của Giang Tương trở về liền triệu tập cuộc họp. Anh thông báo qua về công việc của mọi người thúc đẩy dự án mới. Đồng thời phân chia lại thứ tự làm việc của mọi người để đạt được hiệu quả hơn. Giang Tương được giao cho nhiệm vụ sau cùng đó chính là phần tiếp nhận thông tin thu thập từ mọi người và thành lập kế hoạch hoàn hảo. Trước đây vốn là trưởng nhóm làm điều này, nhưng sau khi đọc được bản kế hoạch Giang Tương sửa, anh cũng cả kinh về năng lực của cô ấy.

Kế hoạch này mọi người theo cũng đã khá lâu, hiện tại bắt đầu đi vào giai đoạn hoàn thiện. Giang Tương cũng vô cùng kết hợp cùng mọi người cho đến khi cuối tuần phải hoàn chỉnh kế hoạch để sáng thứ hai tiến hành đàm phán lần một với công ty bị thu mua dưới quyền Thác Tài. Giang Tương nói với trưởng nhóm Vương, cô muốn giảm giá thu mua.

Đối với loại hoạt động thu mua này, đương nhiên cả cô và toàn thể mọi người đều biết được rằng giảm giá thu mua đối với họ đồng nghĩa với việc nâng cao phần trăm lợi nhuận. Nhưng một công ty như Hoàn Điệp không thể nào nói giảm giá liền có thể giảm giá. Nhưng Giang Tương khẳng định mình làm được. Cô trình chiếu phương án của mình lên máy chiếu cho tất cả mọi người cùng xem và đưa ra thảo luận, cuối cùng tất cả mọi người đều há hốc miệng bởi cách mà cô chọn lọc và liên kết thông tin của mình.

Cuối cùng tất cả mọi người chỉ có thể vỗ tay và nói với cô hai từ lợi hại.

Cuộc sống an bình, đồng nghiệp hòa hợp, đến ngày hôm nay cuối cùng cô cũng đã nhận được lương của chính bản thân mình làm ra. Nhìn con số mười ba nghìn tệ khiến cô không khỏi vui mừng, bởi ngoài phần lương chính thức cô được nhận thêm phần lợi nhuận từ dự án Hoàn Điệp. Giang Tương vui vẻ gửi cho ba mẹ Giang ba nghìn tệ, sáu đó nhanh chóng chuyển cho Lữ Tưởng Mạnh sáu nghìn tệ cô đã nhờ anh trả tiền nhà cho, sau đó đợi tan làm vui vẻ đi chợ mua thức ăn về nhà họ Giang cùng ba mẹ nấu ăn bữa tối.



Buổi tối, Giang Tương ngồi ôm mẹ trên chiếc ghế sô pha nơi phòng khách, cô nhẹ nhàng nói chuyện cùng ba và mẹ cùng mình:

- Ba, sắp tới nếu có việc gì cần đến con ba cứ nói, con sẽ tranh thủ buổi tối cùng ba giải quyết công việc. Tuy là nói con như vậy là gián điệp hai mang nhưng không lại không muốn ba lo lắng về công ty nhiều quá, sức khoẻ ba không được tốt đến vậy.

- Ây, con gái vừa gửi tiền dưỡng già cho ba mẹ, vừa giúp đỡ công ty, vậy còn gì bằng nữa chứ. Chuyện ba lo lắng nhất là con chưa chịu lấy chồng, theo ba thấy, con lấy chồng nữa đi rồi nhanh chóng sinh cho ba một đứa chấu, vậy là ba yên tâm nhắm mắt rồi.

- Phủi phui, không nói chuyện xui.

Ở lại nhà một đêm ngày hôm sau cô lại tiếp tục chuỗi ngày làm việc miệt mài của mình, mỗi hôm liền làm việc chăm chỉ liền mạch từ chín giờ sáng đến tận tám giờ khuya, vậy là mỗi một ngày cô đều tích lũy được thêm hai tiếng đồng hồ tăng ca.

Ngày hôm nay cũng giống như mọi khi cô cố gắng tăng ca để làm nốt kế hoạch dự án của mình. Từ khi biết mình có thể tự tìm kiếm dự án kiếm thêm nguồn tài nguyên cho nhóm mình, cô liền cùng trưởng nhóm Vương tất bật nhiều hơn trong việc, chỉ khi dự án được phê duyệt mới có thể phân chia những công việc tiếp theo cho mọi người trong nhóm, vậy nên khi chưa có được chữ kí của ông chủ ngồi ở trong căn phòng kia thì bọn họ tuyệt đối không thể nào hành động trước được.

Nhưng ngày hôm nay tăng ca ở nơi này chỉ có một mình cô, bình thường sẽ là cô cùng Lý Trường cùng trưởng nhóm Vương ở lại, hôm nay là ngày cuối tuần, ngày mai ai cũng có lịch trình riêng bèn trở về thật sớm, chỉ còn lại Giang Tương ở đây, bình thường cô vốn sợ ma, nghe thấy tiếng động liền có tâm tư suy tưởng đến những điều liêu trai chí dị. Ở nhà cô thường xuyên mở tất cả các loại điện lên sáng trưng cả căn nhà, kể cả đi ngủ vẫn luôn để bóng điện.

Vậy nên khi hiện tại cô nghe thấy tiếng nước ở trong phòng trà càng khiến cô cảm thấy sợ hãi hơn. Cả công ty đã đi về hết, chỉ còn lại ánh đèn trong phòng làm việc của cô lẻ loi nhỏ bé, hành lang hơi rộng nhưng không hề bật đèn khiến cô càng trở lên sợ hơn lúc nào hết. Cầm một chiếc ô nhỏ cô tháo bỏ đôi giày cao gót để tránh phát ra tiếng gót giày, đôi bàn chân cô để trần nhẹ nhàng đi từng bước nhỏ tiến về phía phòng trà.