Lên giường nằm mở điện thoại lên coi tin tức, cô vô tình lướt qua một bài báo với tiêu đề "Tổng giám đốc Tập đoàn B Vũ Tuấn Minh đến trường Đại học để hướng nghiệp cho sinh viên". Cô nhìn thấy nhấn vào bài báo để đọc thì toàn là những lời khen về nhan sắc thần thái hay giọng nói cuốn hút chứ không nhắc đến chủ đề chính của khoá học đó. Cô cười cười rồi lướt màn hình xuống thì nhìn thấy một bài báo khác cũng là bài về Tuấn Minh nhưng là về mối liên hệ giữa cha anh là Chủ tịch Vũ Minh Hùng và vợ kế của ông ta Mộng Lục.
Đọc bài báo cô khá bất ngờ về thân thế của anh. Bởi trước giờ cô cũng ít xem tin tức nên cũng không biết gì nhiều. Quả thật khi gặp anh ở trên dốc núi kia rồi gặp lại cô biết anh là người có tiền nhưng không nghĩ anh có gia thế khủng. Anh là con của Chủ tịch tập đoàn tài chính quốc tế Vũ Minh Hùng lớn mạnh và có tiếng trên thương trường. Mẹ anh là con gái của một vị lãnh đạo trong hệ thống bộ máy nhà nước nhưng nghe nói đã mấy từ lâu. Cả nhà nội ngoại đều rất giàu có.
Đọc xong cô suy nghĩ rồi tắt đèn đi ngủ. Nhưng suy nghĩ mãi về anh khiến cô rất lâu mới có thể vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau...
Vì hôm nay là ngày cuối tuần nên cô dậy khá muộn so với thường ngày. Cô vận động một chút rồi vào phòng vệ sinh cá nhân. Nửa tiếng sau cô mới xuống nhà. Vừa xuống nhà cô liền nhanh chóng vào bếp làm bữa sáng với yến mạch và chuối cùng một cốc sữa. Sáng nay rất yên bình vì nhà cô cũng chẳng có ai. Bố cô làm bác sĩ nên thường ở tròn bệnh viện còn về nhà thì ở trong phòng khám tư. Mẹ thì về quê ngoại thăm ông bà. Cô có một đứa em gái là Mộc Yên đã lên năm 1 đại học nhưng đã đi du học ở nước ngoài.
Ăn sáng xong cô thấy một chiếc váy màu trắng tóc thả dài thướt tha rồi đạp xe dạo xung quanh ngắm đường phố y ả trong xanh.
(Áo đầm nữ chính mặc)
Sau khi dạo một vòng cô đạp xe đến quán cà phê gần trường cùng với Yến Linh để học bài. Khi gọi nước xong thì cô nhìn thấy Yến Linh cứ nhìn trên lầu, cô hướng theo ánh nhìn của Yến Linh thì nhìn thấy Vũ Tuấn Minh cùng thầy Hiệu trưởng ngồi nói chuyện với nhau. Cô ngạc nhiên xen lẫn vui mừng. Quay lại bàn ngồi vào ngày ngắn cô liền vỗ nhẹ vào vai của cô bạn đang ngây ngốc nhìn chăm chú với ánh mắt thèm thuồng. Yến Linh giật mình nhìn Mộc Miên. Thấy Yến Linh có phản ứng cô bảo:
- Ngắm đủ rồi đấy.
Yến Linh đáp:
- Người ta đang thưởng thức mỹ vị nhân gian. Cậu đúng là không biết gì hết.
Mộc Miên cười cười rồi hỏi bạn mình:
- Sao anh ấy lại ngồi nói chuyện thân thiết với thầy ấy nhỉ?
Yến Linh hào hứng nói:
- Cậu không biết thật đấy à? Thầy Hiệu trưởng trường mình là ông ngoại của anh ấy đấy!
Mộc Miên há hốc mồm. Cô thầm nghĩ "danh giá đến mức đó sao?". Yến Linh thấy cô bất ngờ như vậy thì nói thêm:
- Đấy là bên ngoại. Bên ngoại anh ấy có truyền thống làm giáo dục. Bên nội anh ấy còn hơn thế nữa. Cậu không biết đâu nhà nội của anh ấy nổi tiếng không chủ trên thương trường mà còn trên chính trường nữa. Vừa giàu vừa quyền lực, cậu nói xem có cô gái nào mà không mê anh ấy.
Nghe cô bạn mình cứ nói mãi, Mộc Miên nghiêm mặt bảo:
- Được rồi học đi
Yến Linh bĩu môi rồi bắt đầu lật sách vở. Mộc Miên cũng bắt đầu chăm chú vào bài học của mình.
Ở trên lầu Tuấn Minh đang nói chuyện với ông ngoại thì cũng cúi nhìn xuống phía dưới.