-Không phải là tôi nói cha của cô lòng dạ hẹp hòi, đây là kiến thức chính trị, nhất là một người có vị trí cao như cha cô, không nói đâu xa, trước mắt nói đến những người mỗi ngày đến đến thăm cha cô, có mấy người thật sự quan tâm sức khỏe của cha cô, chẳng qua là vì chạy quyền lực nên mới tới, cho nên cha cô có suy nghĩ như vậy cũng là rất bình thường, việc này không thể gấp gáp được.
Đinh Nhị Cẩu đem hết tất cả vốn liếng lừa dối Ngô Nhật Lam
- Ừ, nói cũng có lý, nhưng anh có xác định là không phải đang lừa dối tôi?
Ngô Nhật Lam tuy tin hơn phân nửa , nhưng vẫn có chút hoài nghi .
-Tôi lừa dối cô để làm gì. À….còn khóa huấn luyện kia giờ cô có đến học viện hay là ở đây vậy? Đinh Nhị Cẩu kịp thời dời đi đề tài nói .
-Cha tôi còn đang nằm viện, đi đâu được đây?
-Ừ, cô cứ ở chỗ này chiếu cố cha của cô , thay tôi gửi lời chúc cha cô sớm ngày bình phục, tôi đi trước đây, bên kia lãnh đạo cũ có thể gọi điện thoại bất cứ lúc nào, hết cách rồi, tôi chính là có số vất vả.
Đinh Nhị Cẩu nói xong muốn đi .
-Anh nhớ chú ý thân thể .À… anh của tôi có nói gặp anh có việc, có thời gian liên hệ với hắn một chút đi.
-Được, tôi đi đây.
Đinh Nhị Cẩu nói xong liền rời khỏi bệnh viện, ra khỏi cổng bệnh viện, lặng lẽ bôi lau mồ hôi lạnh trên đầu, nhìn thấy Ngô Nhật Lam hôm nay biểu lộ, quả thực làm cho Đinh Nhị Cẩu giật mình ah .
Sau một ngày họp trôi qua, Thạch Ái Quốc cũng không có đi ra ngoài, mà về ngay trại an dưỡng, lúc này Đào Thành Quân dựa theo an bài của Thạch Ái Quốc, sửa sang ghi chép kế hoạch chọn lựa địa điểm để có thể cung cấp cho Lương Văn Tường khi mời xuống địa phương thị sát, nhưng chỉ mới là sửa sang chỉnh lý, vẫn còn chưa đâu vào đâu. -Thành Quân, hôm nay có gặp Đinh Trường Sinh không vậy?
-Buổi sáng hắn có tới, tôi dựa theo ý của anh cùng hắn nói chuyện, hắn nói hắn sẽ hết sức nỗ lự, bất quá tôi cảm thấy việc này hắn cũng không có thể tự làm chủ được, nhưng dù sao hắn nói cố hết sức thì cũng không tệ rồi, chúng ta cũng đành phải chờ đợi thôi.
-Ừ cứ như vậy thôi....lúc họp tôi biết được Để Khôn Thành đã phái lão Sở đi ra bên ngoài kêu gọi chiêu thương đầu tư, nhưng theo phản hồi về tới kết quả xem ra cũng rất tệ, chúng ta phải nắm chặt cơ hội này, nhất là sau khi kết thúc cuộc họp hiệp thương này, con số báo cáo của Hồ Châu làm cho tôi rất khó chịu, tôi thấy trên mặt của Để Khôn Thành cũng xạm đen lại.
Thạch Ái Quốc mặc dù nói tình hình rất nghiêm trọng, nhưng cũng không phải là rất quá bực tức , dù sao công tác về mặt kinh tế chủ yếu vẫn là do bên ủy ban phụ trác, Thạch Ái Quốc chỉ là người bị liên đới mà thôi. -Bí thư …hồi sáng, tôi đã trao đổi với Trường Sinh về công tác ở khu khai phát mà chưa có sự đồng ý của anh…
-Ồ? Hắn trả lời như thế nào?"
Thạch Ái Quốc hỏi, lúc ấy Trần Khánh Long cũng là nhờ Đào Thành Quân xin cho mình đến khu khai phát công tác, lúc đó ông đang đắc ý, cho nên đồng ý để Trần Khánh Long ra đi nhưng công việc ở đó vô cùng trì trệ, cho nên khi Đào Thành Quân nhắc đến khu khai phát, còn nói tới Đinh Trường Sinh, điều này làm cho Thạch Ái Quốc rất cảnh giác .
-Ha ha, bị tiểu tử này từ chối rồi, còn nói em muốn hại hắn, tiểu tử này tâm nhãn cũng không ít, khu đang phát triển bây giờ đang là một cục diện rối rắm, ai đến đều không dễ thu thập, cho nên hỗn thế ma vương này cũng không đám đến trêu chọc, xem ra khu đang phát triển này thật sự nát tới trình độ khó mà cứu vãn. Đào Thành Quân cảm thán nói .
-Không đi thì không đi, nói thật, Trường Sinh này, tôi không nỡ để cho hắn đi gặm cục xương cứng khó nhằn kia, hắn còn trẻ, đảm đương không nổi trách nhiệm này đâu, hơn nữa hắn đang ở cục công an làm tốt lắm.
Thạch Ái Quốc trầm ngâm một chút nói ra .
Với tư cách bí thư thành ủy, đương nhiên Thạch Ái Quốc biết rõ khu đang phát triển là thứ cục diện rối rắm, lần trước đã đưa một thư ký của mình đến nhận công tác nhưng vô dụng, bây giờ nếu tiếp tục lại đưa một thư ký của mình đi nữa, nếu như vẫn như vậy mà không thay đổi được gì, như vậy thì lộ ra là những thư ký của mình đều là phường giá áo túi cơm sao? Sẽ lộ Thạch Ái Quốc dùng người không khách quan, không biết các chọn người ..
-Bí thư, tôi có suy nghĩ như vậy, Đinh Trường Sinh tuy là tuổi còn trẻ , nhưng nếu chúng ta có thể phái một người lão luyện nhiều kinh nghiệm làm bí thư, để cho Trường Sinh gánh làm chủ nhiệm, thật ra thì mục tiêu của chúng ta là ở công ty đầu tư Bàn Thạch, nếu công ty đầu tư Bàn Thạch chịu đầu tư tại khu đang phát triển, như vậy thì sẽ đưa đến tác dụng một mô hình mẫu, đến lúc đó chúng ta tuyên truyền cũng dễ a. Đào Thành Quân nhìn sắc mặt Thạch Ái Quốc nói .
Thạch Ái Quốc không nói gì, đốt một điếu thuốc, ra hiệu Đào Thành Quân nói tiếp đi.
-Cho dù là công ty đầu tư Bàn Thạch quăng ra một ít để đầu tư, nhưng mạng lưới của công ty đầu tư Bàn Thạch có quan hệ bao nhiêu đầu mối khác, chỉ cần Dương tổng thật sự trợ giúp cho Đinh Trường Sinh, thì mọi chuyện khác không phải là một vấn đề nữa, hơn nữa Hồ Châu cũng không phải cái gì cũng quá tệ, chủ yếu là do trận hồng thủy vừa rồi đã tạo nên ảnh hưởng tồi tệ, bí thư …chúng ta cần gấp trong trong 6 tháng tới phải tạo nên thanh danh, đem vấn đề đầu tư đưa ra, nói cách khác, nếu không 6 tháng cuối năm không có thể đùa giỡn được.
-Tôo không có nói qua chuyện này với Trường Sinh, hắn và cái Dương tổng kia đến cùng quan hệ như thế nào? Nếu như là quan hệ bình thường, thì cho dù Đinh Trường Sinh làm chủ nhiệm khu đang phát triển cũng không có khả năng để cho công ty Bàn Thạch đầu tư vào. -Nhưng nếu như hắn có quan hệ bình thường, thì chủ tịch Lương sẽ không để cho hắn phụ trách an toàn của Dương tổng trong thời gian ở thành phố Giang Đô phải không? Tôi còn nghe nói, lúc Đinh Trường Sinh đi ra phi trường đón Dương tổng, sau đó còn cùng một chỗ đến nhà hàng lẫu cá Thành Đô ăn cơm, do đó cùng Tưởng Hải Dương đã xảy ra xung đột, sau đó bị dẫn tới đồn công an , thì cũng chính là chủ tịch Lương đã gọi điện thoại cho Tề Văn Hạ thì việc này mới giải quyết, xâu chuỗi lại những sự tình này có thể thấy được, Trường Sinh cùng Dương tổng có mối quan hệ chỉ sợ là không tầm thường a.
Đào Thành Quân sau khi nói xong, nghiền ngẫm cười cười nói .
-Thằng nhóc Trường Sinh này , đúng là không giờ chịu ngồi yên một chỗ, tôi gặp hắn phải cảnh cáo qua hắn một chút, cô Dương Phụng Tê hình như là đã kết hôn đấy, còn hắn là quan viên chính phủ, như vậy nếu truyền ra lời đồn đãi gì đó, thì cũng không hay. Thạch Ái Quốc cũng hiểu ý tứ của Đào Thành Quân.
-Hắn có làm gì đi nữa thì cũng không ảnh hưởng đến việc đầu tư của chúng ta, tôi thấy phương án này có thể thử một lần, hơn nữa chỉ cần công ty Bàn Thạch chịu đầu tư ở Hồ Châu, thì chính sách cùng các phương diện khác sẽ gây nên sự chú ý từ chủ tịch Lương.
Đào Thành Quân tiếp tục nói .
Lúc này thì Thạch Ái Quốc không nói gì thêm, nhưng đúng là tồn tại chân thật lợi ích .