Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1281: Chỉ có khả năng giúp đỡ tới đây



CHƯƠNG 1225: CHỈ CÓ KHẢ NĂNG GIÚP ĐỠ TỚI ĐÂY.

Nhìn cái âm hộ Dương Phụng Tê phấn nộn sạch sẻ, hai mép nhỏ lúc này hơi hơi bành trướng, miệng huyệŧ ẩm ướt núc ních hơi có chút mở ra, đã sớm tràn ra dịch nhờn, giờ bị đầu lưỡi thuần thục của Đinh Nhị Cẩu càng chảy ra thêm nhiều dịch nhờn, cả người nàng cũng theo đầu lưỡi của hắn xẹt qua âm hạch mà từng chút một co rút lấy.

Mùi thơm mới tắm rửa xong lẫn vào mùi dịch dịch hăng hăng đồng dạng kíƈɦ ŧɦíƈɦ thần kinh Đinh Nhị Cẩu, bú ɭϊếʍ một lúc sau, hắn đả thấy bên dưới âm hộ nàng đã rối tinh rối mù, nhìn đến trước mắt phòng tuyến của Dương Phụng Tê đã sắp hỏng mất.

Cảm giác sâu trong huyệŧ thiếu vắng hư không trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, Dương Phụng Tê thấp giọng nói:

-Mau... mau...... chị muốn...
Đinh Nhị Cẩu cũng không muốn bú ɭϊếʍ âm hộ nàng nhiều hơn nữa, hắn vỗ vỗ sau cái lưng nàng, Dương Phụng Tê lập tức tâm lĩnh liền xoay úp người lại quỳ nằm, đầu vùi sâu vào tại trên ghế so pha, cái mông to tuyết trắng hồn viên nhổng lên thật cao, cái âm hộ màu mỡ một góc 45 độ không giữ lại chút nào hiện ra tại trước mặt hắn đón tiếp.

Đinh Nhị Cẩu bàn tay của xoa xoa trên mông Dương Phụng Tê, bất chợt “ bốp “ một cái vỗ mạnh xuống trên mông thịt, cái mông tròn run run lên một cái, hai bên bán cầu thịt giống như là muốn va chạm nhau, hắn hai tay nắm lấy hai bên mông Dương Phụng Tê, ƈôи ŧɦịŧ cứng rắn tiến tới trên cửa miệng huyệŧ nàng, cảm nhận được đầu khấc nóng bỏng của Đinh Nhị Cẩu, cửa miệng huyệŧ Dương Phụng Tê một trận nhíu lại, ẩn ẩn cảm thấy một giòng nước ấm dịch nhờn lại chậm rãi ra bên ngoài, hạ thân Đinh Nhị Cẩu đè xuống một cái, đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ đẩy mạnh ra hai mép nhỏ bảo hộ, tiến sâu vào trong thân thể Dương Phụng Tê, nàng mơ hồ rêи ɾỉ không rõ:
-A….thật sâu. .

Đinh Nhị Cẩu cũng không cần gì kỹ xảo, trực tiếp dựa vào trọng lực thân thể, đem cây ƈôи ŧɦịŧ lần lượt hung hăng nện vào trong huyệŧ Dương Phụng Tê, nàng thì mặc kệ từ cơ bụng của hắn, hung hăng đánh vào trên bờ mông mình, phát ra tiếng vang “ phạch…phạch…” hòa với dịch nhờn văng ra chúng quanh.

…………………………………………………………………………………………….

Một hồi sau…

Từ góc độ này ƈôи ŧɦịŧ đâm xuống, vốn là chọc vào sâu, ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu lại to dài, Dương Phụng Tê rất nhanh cũng chống đỡ không được rồi, hắn cảm giác được thành huyệŧ Dương Phụng Tê từng trận co rút lại, Đinh Nhị Cẩu cũng rất nhanh có triệu chứng xuất tinh, hai tay mỗi bên dùng sức bấu lấy hai bên mông thịt của nàng, triển khai tiến lên thần tốc, huyệŧ nàng kịch liệt co rút vài cái, Đinh Nhị Cẩu đối thân thể Dương Phụng Tê đã quen thuộc, biết đây là là điềm báo nàng lập tức sắp đến cao trào, hắn cũng không muốn kéo dài, liều mạng đem ƈôи ŧɦịŧ cắm vào chỗ sâu nhất Dương Phụng Tê, đầu khấc tại cổ đáy huyệŧ Dương Phụng Tê bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ mạnh trướng đại lên, đứng vững nơi va chạm cổ đáy huyệŧ bắt đầu xuất tinh, đúng như Đinh Nhị Cẩu sở liệu, Dương Phụng Tê bị từng làn tϊиɦ ɖϊƈh͙ bắn ra như bị phỏng, cao trào đúng hạn mà tới, miệng hô:
-A….tới…tơi….mạnh lên chút nữa…chết…a… .

Đinh Nhị Cẩu gắt gao đè lại cái mông của Dương Phụng Tê đang run run kịch, đem tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng phún sâu trong huyệŧ nàng, cảm nhận được mỗi lần tϊиɦ ɖϊƈh͙ bắn ra, huyệŧ cũng co rút lại một chút, hắn thấy mình tựa như một cái kỵ sĩ, đang chinh phục con ngựa cái Dương Phụng Tê này, hiện tại con ngựa cái đang thuần phục tại dưới háng của mình, tùy ý mình dùng cây ƈôи ŧɦịŧ dày xéo ….

Đinh Nhị Cẩu sau khi rút cây ƈôи ŧɦịŧ mềm nhuyễn ra, hắn lấy tay vỗ mông Dương Phụng Tê, vừa hô:

-Chạy nhanh…

Dương Phụng Tê quay đầu, vừa mới trải qua cao trào nhận lễ rửa tội, phấn mặt tràn đầy xuân ý, miệng làm nũng:

-Này trứng thối, chị không phải là ngựa, em đánh cái mông người ta mà còn kêu “ chạy nhanh “ là sao?
Đinh Nhị Cẩu đùa nàng:

-Chị vểnh mông để cho em cưỡi, không phải ngựa thì là cái gì?

Nói xong hai bàn tay của Đinh Nhị Cẩu dùng sức đánh lên mông của Dương Phụng Tê

-A…. đau. .

Cái mông mềm mại của Dương Phụng Tê lại bị một trận đánh thẳng tay từ trên vỗ xuống thật mạnh, làn da đã từ màu tuyết trắng biến thành màu hồng đỏ, hai bên cái mông lớn tròn vo ẩn hiện bị bầm, nàng lại chổng mông cao lên hơn nghênh đón từ phía sau hắn đang cuồng dã đánh xuống.

Trên mông đít đau rát hòa trong huyệŧ tê dại dư vị cao trào, rồi hội hợp lại thành kɦoáı ƈảʍ to lớn. Dương Phụng Tê nhịn không được nói:

-Ừ… chị là con ngựa cái, mau, dùng sức làm con ngựa cái này đi..

Sau khi nói xong, Dương Phụng Tê hoàn toàn buông thả ra, cái mông vễnh lên tả hữu kịch liệt đong đưa, còn Đinh Nhị Cẩu nghe nàng nói mau, mau làm, nhưng ƈôи ŧɦịŧ vừa xuất tinh xong, đang còn mềm nhuyễn có chút lực bất tòng tâm..
Đinh Nhị Cẩu một trận đánh này không sợ Dương Phụng Tê phản ứng, vì hắn đã quen thuộc tính dục của Dương Phụng Tê là thịch bị ngược đãi, mà lúc này cái tư thế dụ người của nàng đang dùng sức cong cái mông đít lên tạo ra một loại tâm lý này kíƈɦ ŧɦíƈɦ cho Đinh Nhị Cẩu.

Rút ra sơi dây nịch quần, hắn lại dùng sức đánh trên cái mông lớn của Dương Phụng Tê, một lúc sau cái mông lớn bị từng làn dây nịch quất dập dờn bồng bềnh hắn lên nhưng vệt đỏ như là rướm máu, hai mắt của Dương Phụng Tê như chìm trong sương mù, khàn cả giọng lớn tiếng rêи ɾỉ:

-A, …đánh chết chị đi… tốt lắm….đánh đi…chị sắp ra… rồi…mạnh lên..

Đinh Nhị Cẩu đã bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ tϊиɦ ŧяùиɠ lên tận óc, ƈôи ŧɦịŧ đã từ từ sưng cứng dựng lên lại, tiếp tục mãnh lực dùng dây nịt quần trên mông đít nàng va chạm, chỉ thấy cái mông của Dương Phụng Tê cao hơn nữa vểnh lên, chính giữa khe đít, hậu môn từng trận co nhíu lại, biểu hiện đang kịch liệt sướng khoái, nhìn đến Dương Phụng Tê kia bộ dáng bị hoàn toàn chinh phục dâʍ đãиɠ, chỉ chốc lát sau, hai người lại tiếp tục triền miên lại với nhau.
…………………………………………………………………………………………….

Khi ƈôи ŧɦịŧ của hắn lại vào sâu trong thân thể nàng.

- A. . .

Dương Phụng Tê thân thể giống cây cung kéo nhanh căng thẳng tắp, lúc này hắn lại dùng tay vuốt ve nhẹ nhàng hai bên mông của Dương Phụng Tê, cảm thụ cái mông phì nộn đang run run, cự mãng tiến sâu vào với tốc độ cao vận chuyển…

Dương Phụng Tê vặn vẹo cái mông nghênh đón khí thế hừng hực của hắn điên cuồng va chạm, mồ hôi hắn đầm đìa thở như trâu, còn Dương Phụng Tê thì cuồng hô lớn tiếng rêи ɾỉ giống như chỗ không người.

Bất chợt điện thoại cứ ngoan cố vang lên, nhưng hai nguời đều chẳng quan tâm với tay lấy điện thoại, thẳng tới khi điện thoại di động lại vang lên lần nữa, Đinh Nhị Cẩu đành với người lấy điện thoại di động đưa cho Dương Phụng Tê ….
-Alo…

Dương Phụng Tê nhìn thấy một số xa lạ , hỏi

-Xin chào, có phải là Dương tổng của công ty đầu tư Bàn Thạch? Tôi là Kiều Hồng Trình chủ nhiệm văn phòng ủy ban tỉnh, chủ tịch Lương bảo tôi gặp cô Dương trao đổi một số vấn đề chi tiết, thương thảo thoáng qua một chút, vậy chừng nào thì Dương tổng có thời gian để gặp mặt/

Đinh Nhị Cẩu nhìn xem chủ tịch hội đồng quản trị cống ty đầu tư Bàn Thạch đang ở dưới háng mình, che miệng khắc chế tiếng rên phát ra , trong lúc nhất thời trong lòng cảm giác thỏa mãn tự nhiên sinh ra, đàn bà dù cao quý đến đâu cũng phải cần đến đàn ông, giống như là Dương Phụng Tê, sau khi nàng mặc xong lại quần áo bước ra khỏi khách sạn này, thì đường đường là một bà chủ hô phong hoán vũ, nhưng lúc này nằm quì trên ghế sa lon, cái mông vễnh lên, theo động tác của Đinh Nhị Cẩu rút ra đút vào dướng vật làm thịt.
Đinh Nhị Cẩu bất ngờ lại nhanh chóng đút ƈôи ŧɦịŧ sâu vào huyệŧ nàng kết nối lấy hai thân thể, cái mông mượt mà Dương Phụng Tê bị va chạm tạo ra từng luồng sóng mông lãng,

-Há, Kiều chủ nhiệm … cám ơn ông...tô ivừa mới rời giường, như vậy đi, nửa giờ sau, chúng ta ….gặp nhau tại tại quán cà phê …um…bên dưới khách sạn của tôi đang ở, gặp mặt được không…um..?

Dương Phụng Tê ngữ tốc nói rất nhanh nhưng vẫn bị vấp, bởi vì nàng muốn trước khi mình thở gấp rên to lên thì toàn bộ phải nói xong, nàng cứ sợ đối phương nghe được, mà tên Đinh Nhị Cẩu bại hoại này lại đang trong lúc mình nhận điện thoại cũng không ngừng thế tiến công.

Đinh Nhị Cẩu nhìn Dương Phụng Tê một bên cái huyệŧ ướt nhẹp bị ƈôи ŧɦịŧ mình cắm vào, một bên nàng phải làm bộ đứng đắn nói chuyện điện thoại, càng thêm tìиɦ ɖu͙ƈ dạt dào, vì thế hắn cứ tiếp tục đút vào, cảm nhận được hắn càng lúc càng nhanh đánh sâu vào, Dương Phụng Tê cũng không có cách nào, đành phải liều mạng đè nén tiếng rêи ɾỉ,khó có thể khắc chế tận lực bình tĩnh cùng bên đầu điện thoại kia đối đáp...
-Vậy thì được rồi…nữa giờ sau chúng ta gặp ở đó a.

Kiều Hồng Trình nói xong liền cúp điện thoại, tuy giọng nói Dương Phụng Tê rất nhỏ, nhưng ông vẫn nghe được cái hương vị dâʍ ɖu͙ƈ này, đành lắc đầu cười khổ, cô cháu gái chủ tịch Lương này thật đúng là không dễ phục vụ, chính mình dầu gì cũng là một cán bộ cấp sở, vừa phải nghe tiếng rêи ɾỉ đè nén trong cuộc giao hoan, còn phải đi đến khách sạn để gặp nàng…

Kiều Hồng Trình không là người bản xứ, ông trước kia đi theo Lương Văn Tường làm thư ký khi Lương Văn Tường còn làm lãnh đạo ở bên dưới địa phương, những năm sau khi Lương Văn Tường lên chức, ông đã được thăng chức làm chủ tịch một thành phố cấp địa, nhưng khi lãnh đạo cũ kêu gọi, ông liền dứt khoát bỏ cái vị trí chủ tịch kia , chạy tới tiếp tục phục vụ cho lãnh đạo cũ, bởi vì không đơn thuần là vấn đề ân tình, ông đã thấy trước tiền đồ của Lương Văn Tường, mà tiền đồ của Lương Văn Tường cũng chính là tiền đồ củ ông Kiều Hồng Trình.
-Còn cần thời gian bao lâu để xuất tinh ra đây, chúng ta còn phải đi gặp mặt chủ nhiệm văn phòng tỉnh đây này.

Nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu tại trên người mình vẫn không ngừng rong ruổi, cảm thụ được cây thịt vẫn còn đang rất cứng rắn đi sâu vào sâu trong thân thể mình , Dương Phụng Tê không biết còn cần cần bao nhiêu thời gian mới có thể chấm dứt.

-Hay là ngừng lại, để trao đổi xong thì làm tiếp vậy?

-Không được…như vậy thì cái đó của chị khó chịu lắm, hơn nữa đối với thân thể của em cũng không được tối, em nằm ngữa xuống đi, để chị ngồi lên trên.

Dương Phụng Tê nói ra .

Dương Phụng Tê đứng dậy vượt ngồi xuống trên bên hông của Đinh Nhị Cẩu, nàng dùng tay cầm ƈôи ŧɦịŧ hắn nhắm ngay huyệŧ của mình, cái mông lớn liền trầm xuống, trước mắt nhìn thấy nàng ngồi quỳ tại hai bên hông mình, vừa mới trầm xuống thì cái huyệŧ ướŧ áŧ nhanh nuốt hết vào thân cây ƈôи ŧɦịŧ, hai bên mép nhỏ sung huyết mở ra, theo động tác Dương Phụng Tê cái mông cao thấp khuấy động, cứ như vậy, bên dưới Đinh Nhị Cẩu hai chân dùng sức hẩy mông lên có tiết chập chờn cùng nghênh đón huyệŧ nàng, cái huyệŧ mềm mại càng không ngừng xiết chặt, dịch nhờn theo sâu trong thân thể nàng phún ra, trong cái khe hẹp chảy ra ngoài..
…………………………………………………………………………………..

Lúc này Dương Phụng Tê toàn thân từng lỗ chân lông nở ra lấy, tận tình cảm thụ được đầy đủ kíƈɦ ŧɦíƈɦ kɦoáı ƈảʍ, nàng vặn vẹo cái mông như lắc lư như đang ve vẫy cái quạt giấy, Đinh Nhị Cẩu chỉ cảm thấy trong âm hộ nàng phun ra nuốt vào bú ʍúŧ bóp chặt lấy ƈôи ŧɦịŧ mình, cái mông nàng tại trên thân thể của hắn động liên tục rất nhanh mạnh, hắn phát ra thoải mái tiếng rêи ɾỉ,

-Em muốn bắn...

Nói xong hắn mãnh liệt hẩy mông lên hơn mười cái, rốt cục cũng đã xuất tinh bắn ra, cơ bắp vách tường thịt non của nàng đang ngọa nguậy lại co rút, trong cổ đáy huyệŧ bị áp bách đã lâu nhiệt lưu âm tinh tiết ra, cao trào đến giống núi lửa phun phát ra mãnh liệt mênh mông kéo dài không dứt, Dương Phụng Tê đã run rẩy bỗng nhiên cảm thấy một luồng nhiệt lưu tưới vào sâu trong hoa tâm, nàng nhịn không được cũng kêu thành tiếng:
-A...a

Sau đó trước mắt trống rỗng, tựa hồ lại đến thêm một cơn cao triều.

Dương Phụng Tê thời gian nắm rất chuẩn, nửa giờ sau, nàng cùng Đinh Nhị Cẩu xuất hiện ở trong quán cà phê, lúc mới bắt đầu nói chuyện thì Kiều Hồng Trình cũng không có chú ý tới Đinh Nhị Cẩu ngồi ở phía sau.

Đinh Nhị Cẩu ngược lại quan sát và suy nghĩ về Kiều Hồng Trình, nếu như không có gì thay đổi, Kiều Hồng Trình bây giờ đàng là chủ nhiệm văn phòng ủy ban tỉnh, sau này có thể thay thế kiêm nhiệm chức vụ trưởng thư ký, chính thức trở thành đại quản gia của Lương Văn Tường.

Như vậy về sau sẽ có rất nhiều chuyện liên quan nếu mỗi lần muốn gặp Lương Văn Tường, cho nên cửa ải của lần đầu tiên này phải tạo cho Kiều Hồng Trình lưu lại trong đầu một ấn tượng tốt, đây mới là mấu chốt của hôm nay gặp Kiều Hồng Trình.
Dương Phụng Tê không có khả năng ở lâu tại tỉnh Trung Nam, nàng giúp mình đến mức này đã là không tệ, quảng đường còn lại vẫn phải là tự mình đi .