-Bất động sản …. cũng không phải chỉ có một mảnh đất đó, hơn nữa tôi nghe nói mảnh đất đó rất phiền toái, có chuyện này hay không vậy?
-Chính xác là như thế này, phía sau mảnh đất kia mâu thuẫn không phải là mới xuất hiện mà đã có từ lâu đời rồi, đây là mảnh đất mặc dù là gần trung tâm chợ, nhưng đến giờ vẫn còn hoang vu cũng vì lý do đó, trong vấn đề này liên quan đến một chút ít lịch sử để lại, cho nên vẫn không có ai dám đụng vào cái mảnh đấy phiền toái này.
Đinh Nhị Cẩu giải thích , hắn thật sự là không muốn Lương Khả tâm cũng tham dự tranh đoạt vào mảnh đất này, như vậy thì Thạch Ái Quốc lại càng thêm thế khó xử, đắc tội ai cũng không phải là kết quả sáng suốt, một mặt khác , điều này cũng làm cho Đinh Nhị Cẩu ý thức được, nếu như mảnh đất kia không nhanh chóng xử lý rốt ráo sạch sẽ, chỉ sợ sau lại còn phiền toái thêm nữa... . -A…. em không nghe lầm chứ, anh muốn làm bất động sản ? Trước giờ anh có bào giờ làm qua bất động sản chứ?
Lương Khả Ý thấy anh của mình rõ ràng không đáng tin cậy trong việc kinh doanh này, cũng có chút nổi giận, bất động sản… cái loại sinh ý này không thể so với một cái tổ chó nhỏ, mà đó là một loạt công trình, mà nàng thì biết rõ sự tính toán trời ơi của Lương Khả Tâm, cho nên thật sự là bó tay rồi .
-Không có làm qua cũng không thể thử xem a, em có thấy giá nhà xem mỗi ngày mỗi lên giá, nếu khai phát một ít bất động sản, làm gì mà không kiếm được lợi nhuận ah.
Lương Khả Tâm thấy em gái trước mặt Đinh Nhị Cẩu nói rõ chỗ yếu thì rất bất mãn, trừng mắt liếc nàng một cái .
-Ưm…về chuyện này, tôi có thể suy tính, nhưng phải chờ sau khi tôi trở về, mới có thể trả lời cho Lương thiếu câu thuyết phục. -Trường Sinh.. cậu đừng có gọi tôi là Lương thiếu nữa đấy, tôi rất khó chịu, chúng ta là bằng hữu, là anh em..…
Lương Khả Tâm nói ra lời này, thiếu chút nữa Đinh Nhị Cẩu thấy nản đến mức phát nôn ra…
-Vậy được rồi, nếu không còn chuyện khác, tôi đi xuống dưới trước nhé.
Đinh Nhị Cẩu thật sự cũng không muốn ở tại trong phòng của Lương Khả Ý nữa , đường đường là một công tử con của quan tỉnh, nhưng trong phòng tràn đầy sự giả tạo, thật là chán ghét .
……………………………………………………………………………………………..
Thạch Ái Quốc lần đầu tiên cùng Lương Văn Tường nói chuyện, hơn nữa chính giữa còn kẹp lấy một Kiều Hồng Trình, nên có mấy lời chắc chắn sẽ không thể nói hết, nghiêm chỉnh mà nói, đây chỉ mới là lần đầu đối diện dò xét lẫn nhau mà thôi . Thạch Ái Quốc không có khả năng chứng tỏ với Lương Văn Tường là sau này mình sẽ như Thiên Lôi được sai đâu thì đánh đó, còn Lương Văn Tường muốn kéo phe cánh về mình, thì cũng phải khảo sát cẩn thận , huống hồ Thạch Ái Quốc đây là người đầu tiên nên Lương Văn Tường phải cân nhắc kỹ lưỡng .
Cho nên, cuộc hội kiến tối nay bất quá chỉ là gặp mặt, để mọi người hiểu nhau một chút, còn chuyện kế tiếp trao đổi xâm nhập, vẫn còn có nhiều thời gian..
Kiều Hồng Trình nghe được tiếng bước chân, nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu đang đi tới, nhưng lúc này hắn thấy Thạch Ái Quốc cùng Lương Văn Tường vẫn còn chưa có nói chuyện xong, vì vậy Đinh Nhị Cẩu liền nhanh chóng đi ra đến cửa, theo ở phía sau Lương Khả Ý, đẩy cửa đi ra ngoài .
Lương Khả Ý đang muốn cùng đi theo Đinh Nhị Cẩu ra ngoài, thì bị Kiều Hồng Trình cản lại, ra hiệu nàng đứng có đi theo ra ngoài, để chính mình tìm gặp Đinh Nhị Cẩu có việc . Đinh Nhị Cẩu bước ra ngoài cửa, cũng sợ có người nhìn thấy mình đứng ở trước nhà của chủ tịch Lương rồi đồn đãi nhiều chuyện, cho nên liền chui nhanh vào trong xe, nhưng vừa quay đầu lại trông thấy Kiều Hồng Trình cũng đi theo ra nhìn dáo dác như là đang tìm hắn, vì vậy lại xuống xe .
-Kiều chủ nhiệm, đang tìm tôi sao?
-Cậu chạy cũng thật là nhanh a, ngồi nói chuyện trong phòng thời gian dài như vậy, thèm điếu thuốc quá, có thuốc lá không?
Kiều Hồng Trình hỏi.
Đinh Nhị Cẩu trong nội tâm minh bạch Kiều Hồng Trình nhất định là có chuyện muốn nói với mình, vì vậy liền cầm ra gói thuốc lá của mình, đưa cho Kiều Hồng Trình, lại giúp hắn mồi.
Vừa mới muốn đi ra ngoài, Lương Khả Ý cũng chú ý tới Kiều Hồng Trình hình như là có lời muốn nói với Đinh Nhị Cẩu , cho nên nàng rất ngạc nhiên, vì vậy lên lầu hai, lặng lẽ mở cửa bước ra trên ban công , đứng ở trong bóng tối, vừa vặn có thể nghe được phía dưới lời đối thoại của hai người . -Thuốc của em là loại thường, không biết có thích hợp với Kiều chủ nhiệm không..
Đinh Nhị Cẩu lúng túng cười cười nói, thật đúng là như vậy, muốn nói Đinh Nhị Cẩu hút thuốc, mọi người đều biết, hắn thích nhất là loại hộp đỏ Thái Sơn bình dân.
-Tiểu tử .. nói móc tôi phải không ? Nói cho cậu biết, năm xưa tôi ngay cả là đu đủ khô cũng đã từng hút qua, cậu cứ nghĩ thuốc lá này có thể so với lá cây đu đủ được không nào?
Kiều Hồng Trình liếc nhìn Đinh Nhị Cẩu nói ra
-Đúng vậy… đúng vậy.
-Thế nào ..có muốn lên tỉnh rèn luyện nhận công tác không vậy ? Tôi cũng vừa tới tỉnh Trung Nam, đối với nơi này vẫn còn lạ nước lạ cái, nên muốn tìm người địa phương, để làm quen với tình huống của bổn địa a.
Kiều Hồng Trình nói rất uyển chuyển, nhưng lời mời chào đã rõ rành rành . -Kiều chủ nhiệm bộ muốn đào góc tường cho Thạch bí thư sao? Ông ấy còn ở trong phòng đây này.
Đinh Nhị Cẩu cười nói, hắn cảm tính tình bản tính của Kiều Hồng Trình cùng mình cũng khá hợp, cho nên mới dám cùng Kiều Hồng Trình đùa giỡn, nếu đổi lại người khác đề nghị như vậy, Đinh Nhị Cẩu chỉ sợ còn phải suy nghĩ nên trả lời như thế nào cho phù hợp, nhưng trước mặt Kiều Hồng Trình thì không có cảm giác phải phòng bị..