Kiều Hồng Trình nhìn hắn nói ra, hắn là chủ nhiệm văn phòng ủy ban tỉnh, sau cuộc họp hiệp thường này sẽ là thư ký trưởng của chủ tịch, sự thay đổi này sẽ làm cho bất cứ người nào, cũng phải một mực cung kính đối với lời đề nghị này.
Nhưng trước mặt thằng Đinh Nhị Cẩu thì ngược lại, rõ ràng đối với đề nghị của mình cò có vẻ trêu chọc, làm cho trong lòng Kiều Hồng Trình cũng không thoải mái .
-Vâng…rất thích chứ… nhưng con người của em ở dưới lười biếng quen rồi, lên công tác cơ quan trên tỉnh em sợ không làm kịp, đến lúc đó sẽ làm cho Kiều chủ nhiệm bể mặt, làm trể nãi chuyện của anh, đó không phải là việc nhỏ, cho nên em rất tự biết khả năng của mình.
Đinh Nhị Cẩu uyển chuyển cự tuyệt Kiều Hồng Trình lôi kéo, làm cho Kiều Hồng Trình sững sờ, tay cầm điếu thuốc cũng quên rút . -Vì cái gì? Có phải bởi vì chỗ khói nói từ nơi Thạch bí thư, nếu cậu không thể nói được thì tôi có thể ra mặt, nói thật cho cậu biết, tôi đã xem hồ sơ lý lịch của cậu, đối với những chuyện đã qua của cậu thì vô cùng rõ ràng, nói một cách khác, bất kể là vận khí may mắn của cậu hay là của do năng lực thật sự, tôi rất thưởng thức cậu đấy.
Kiều Hồng Trình nghiêm túc nói .
Trên lầu Lương Khả Ý nghe lén nghe được Kiều Hồng Trình coi trọng Đinh Nhị Cẩu như thế , nàng cũng muốn biết Đinh Nhị Cẩu đang suy nghĩ gì, vì vậy sau khi nghe Kiều Hồng Trình nói xong, ngóng cổ dài, cố gắng nghe mỗi một câu từ phía dưới .
-Kiều chủ nhiệm, cám ơn hảo ý của anh , em rất cảm động, anh cũng đừng cho em là người không biết phân biệt đúng sai, bây giờ em vẫn còn là phó cục trưởng công an Hồ Châu, trong công tác hiện đang cố gắng, hiện tại tình hình trị an tại Hồ Châu cũng vừa có chút ít thay đổi, vẫn còn rất nhiều công tác phải làm , có một số trọng án vẫn chưa có tìm được hung thủ, chính những điều này cũng làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến tình hình phát triển kinh tế Hồ Châu, chắc Kiều chủ nhiệm cũng có thể hiểu được tâm tình của em.. "Đinh Nhị Cẩu nói rất thành khẩn, hơn nữa hắn nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Kiều Hồng Trình nói chuyện, lời này mặc dù không phải là lời thật trong lòng của hắn, nhưng với vẻ mặt này của hắn thì Kiều Hồng Trình lại nghĩ tuyệt đối đây là lời thật cây hắn.
-Chỉ nguyên nhân này sao?
Kiều Hồng Trình hỏi.
-Đây chỉ là một trong những nguyên nhân, mặt khác là về Thạch bí thư, em đã từng làm thư ký cho Thạch bí thư, đến cục công an nhận công tác thời gian cũng không dài, nhưng em biết cục diện bây giờ của Thạch bí thư tại Hồ Châu rất là gian nan khó khăn, lời của em chỉ có thể nói tới đây, cho nên em vẫn muốn đi theo bên người Thạch bí thư, đó là chuyện nên làm, đó cũng là một nguyên nhân a.
Đinh Nhị Cẩu lời thì đúng là nói thật .
Rất rõ ràng, Thạch Ái Quốc là ân chủ của Đinh Nhị Cẩu, nếu như Thạch Ái Quốc đổ, còn Đinh Nhị Cẩu ngược lại cũng có thể trèo cao lên cành khác, nhưng Thạch Ái Quốc chưa có ngã, hơn nữa hiện tại đang tích cực thiết kế bố cục, trong đó mình chính là một quân cờ, nếu như đúng lúc này mình chạy lên trên tỉnh, như vậy có thể Thạch Ái Quốc vừa thiết kế bố cục xong thì bị thất bại, đây là điều Đinh Nhị Cẩu không muốn nhìn thấy, cũng là điều mà Thạch Ái Quốc quyết không cho phép. -Ừ, tôi hiểu được, tiểu tử cậu đã bỏ qua một cơ hội tốt, tôi nghĩ sau này cậu sẽ phải hối hận, nếu như ngày nào đó hối hận, cứ gọi điện thoại cho tôi, chỗ này của tôi lúc nào cũng hoan nghênh cậu.
Kiều Hồng Trình nói xong quay người vào cửa, cũng không để ý đến Đinh Nhị Cẩu nữa .
Kết cục này làm cho Lương Khả Ý thấy ngoài ý muốn, i trong ấn tượng của nàng , người tìm đến cha mình nối liền không dứt, nếu không chạy quan thì cũng muốn làm quan đấy, nhưng Đinh Nhị Cẩu lại dễ dàng như trở bàn tay từ chối chuyện tốt đẩy ra, thật đúng là người hiếm thấy .
Nhìn thấy bóng lưng tịch mịch của Đinh Nhị Cẩu, Lương Khả Ý đối với người này cũng có chút tò mò đây rốt cuộc là hạng người gì đây? Nhưng dù bất cứ là chuyện đánh lão Tam bị thương, hay là đêm nay thoái thác lời mời của Kiều Hồng Trình, đều chứng tỏ người này nhân phẩm không xấu, ít nhất không phải cái loại hám lợi của thời buổi này, hơn nữa lại còn trượng nghĩa, đây là đánh giá của Lương Khả Ý đối với Đinh Nhị Cẩu. ………………………………………………………………………………………….
Thạch Ái Quốc cùng Lương Văn Tường nói chuyện nửa giờ sau nữa, đến gần mười một giờ thì mới xong , lúc này Lương Văn Tường tiễn đưa Thạch Ái Quốc đến cửa ra vào, làm cho Thạch Ái Quốc cũng có chút cảm động.
-Ái Quốc , ông tuổi cũng không nhỏ, chú ý thân thể.
Lương Văn Tường cuối cùng dặn dò .
-Chủ tịch, Kiều chủ nhiệm , …xin chào.
Thạch Ái Quốc cáo biệt hai người, nhanh chóng chui vào xe Đinh Nhị Cẩu, chiếc xe dần dần biến mất trong đêm tối .
……………………………………………………………………………………………
Hai người trở lại phòng khách , Lương Văn Tường nhìn thoáng qua Kiều Hồng Trình, nói:
-Câu đi ra ngoài hút thuốc, lúc trở về sắc mặt không tốt lắm, có phải là ở bên ngoài gặp phải chuyện gì? -Không có việc gì, chẳng qua bị tên hỗn đản Đinh Trường Sinh kia làm cho tức giận, tiểu tử này…quả thực là không biết điều gì tốt, điều gì xấu..
Kiều Hồng Trình thở phì phò nói .
-Ừ ? Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?
-Hắn vậy mà . . .
Kiều Hồng Trình kể toàn bộ câu chuyện vừa rồi cho Lương Văn Tường nghe qua, Lương Văn Tường cũng là rất kinh ngạc, Đinh Trường Sinh không phải không biết rõ sức nặng vị trí của Kiều Hồng Trình, nhưng rõ ràng hắn lại buông tha cho cơ hội tốt như vậy , thật đúng là có chút không thể tưởng tượng nổi .
-Tuổi hắn còn trẻ, rõ ràng hiểu được tiến thối, không đơn giản, Hồng Trình… cậu cũng không cần canh cánh trong lòng nữa, là do cậu không đúng trước đấy, Thạch Ái Quốc đang ở trong phòng cùng tôi trao đổi công tác, cậu ở bên ngoài lôi kéo người của người ta, đây là không trượng nghĩa a, nay mai gọi điện thoại cho Thạch Ái Quốc , đừng để cho ông ta có khúc mắc gì ở trong lòng. Lương Văn Tường dặn dò .
-Vâng ..em biết rồi, cũng nhìn ra được, Thạch Ái Quốc dựa vào tên thư ký này rất nhiều, dù sao cũng là do mình đào tạo ra được một tâm phúc, dùng thì mới yên tâm ah.
Kiều Hồng Trình cảm khái nói .
-Cho nên chuyện này cậu cũng đừng có canh cánh trong lòng nữa, dù sao Thạch Ái Quốc cũng là người đứng đầu Hồ Châu, cậu lại đem người của ông ta đào kéo tới nơi đây nhận công tác, chẳng khác nào gây cho Thạch Ái Quốc ở chỗ này như có một cây đinh?
Lương Văn Tường đối với Kiều Hồng Trình chuyện này không nhìn thấu nên cảm thấy thất vọng, cho nên mở miệng phân tích cho hắn hiểu rỏ ràng. .
Nghe được Lương Văn Tường nói như thế, Kiều Hồng Trình mặt đỏ lên, chính mình quá nóng lòng sốt ruột, chuyện này làm có chút càn rở, nếu như Đinh Nhị Cẩu đáp ứng, như vậy dựa theo lời nói của Lương Văn Tường, chính mình thật đúng là sắp xếp không được tốt. -Chủ tịch… đúng là em không có cân nhắc đến điểm này, thực xin lỗi.
-Không có gì đâu Hồng Trình, tôi cũng biết cậu là người thích kẻ có tài, nên muốn mau chóng ở chỗ này mở ra cục diện mới, nhưng làm chính trị, nóng lòng không được, mà không gấp cũng không được, vấn đề chính là phải biết giữ thăng bằng, nắm chắc điều này thật tốt, thì cậu mới có thể đứng ở thế bất bại.