Lúc Thạch Ái Quốc nói cho Cố Thanh Sơn biết muốn để cho Đinh Nhị Cẩu đảm nhiệm làm chủ nhiệm khu đang phát triển, Cố Thanh Sơn không vui mừng , mà trái lại thì rất lo lắng , bởi vì làm một cán bộ phòng tổ chức, ông biết rõ, tuổi còn trẻ đột nhiên lên chức vị cao, cũng có thể là không phải chuyện tốt.
Hơn nữa đối với sự tín nhiệm của Thạch Ái Quốc, Cố Thanh Sơn tạm thời còn không biết Thạch Ái Quốc là xuất phát từ mục đích gì, nhưng Cố Thanh Sơn cho rằng Thạch Ái Quốc đây là đang quá lợi dụng Đinh Nhị Cẩu đấy, cứ nơi nào không ổn thì đem hắn tới lấp, cục công an thối nát, đem Đinh Nhị Cẩu điều đến cục công an , hiện tại cục công an tạm thời cục diện chuyển biến tốt đẹp, lại đem hắn điều đến khu đang phát triển thối nát, cho nên Cố Thanh Sơn cảm thấy quyết sách của Thạch Ái Quốc rất là hời hợt qua loa. Theo thái độ của Thạch Ái Quốc, đây không phải là thương lượng với mình, mà chỉ là thông báo. Nghĩ tới đây, ông hiểu được chuyện này Đinh Nhị Cẩu nhất định là biết đến, nhưng hắn cũng không có nói với mình, cũng không có trưng cầu qua ý kiến của mình, nên làm cho ông cảm thấy rất tức giận, tiểu tử ngu ngốc này, có phải là thấy tự mình cứng cáp lên rồi sao?
-Bí thư.. tôi thừa nhận , Đinh Trường Sinh cũng có chút năng lực, nhưng hắn trẻ tuổi như vậy, mà để cho hắn đến quản khu khai phá phát triển, chỉ sợ là hắn không nắm được cục diện a.
Cố Thanh Sơn do dự một chút, đem lo lắng của mình nói ra.
-Tôi biết thế, cho nên mới tới tìm đến ông thương lượng đây này, ông là chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ, tìm một người có kinh nghiệm lão luyện về chính trị, điều đến khu khai phát làm bí thư, cứ xem như là cái vòng kim cô gắn lên đầu Trường Sinh đi, nhưng điều kiện tiên quyết nhất, người này chỉ thích hợp khống chế toàn cục, không nên can thiệp vào việc vận tác cụ thể của khu khai phát, người này ông nhất định phải chọn cho ra. -Bí thư, nói qua thì dễ dàng, nếu đã quản toàn cục, nào có ai lại không được can thiệp vào việc hành chính, đúng không? Tôi thấy nếu tuyển trên cương vị như vậy, sẽ làm rối loạn đội hình của khu khai phát đấy.
Cố Thanh Sơn rất lo khi thấy quyết sách của Thạch Ái Quốc.
-Ừ, ông nói cũng đúng, như vậy đi… có thể là tuyển chọn một cán bộ nữ đối với một cán bộ nam sẽ nhu hòa hơn một ít, vậy về vị trí bí thư khu khai phát ông cứ chọn một cán bộ nữ, như vậy đối với công tác hình thành khu khai phát cũng bớt đi quấy nhiễu, nhưng có thể giúp cho chúng ta nắm chắc được tình hình vận tác của khu khai phát ..
Tuy Thạch Ái Quốc nói thật dễ nghe, nhưng nếu cẩn thận cân nhắc thì thấy rất rõ ràng, cái này là bí thư thành phố lựa chọn một người để theo nắm việc làm của Đinh Nhị Cẩu, cho dù hắn làm cái gì thì cũng bất kể, nhưng vẫn biết được tình hình của hắn, nếu hắn cứ thành thành thật thật làm việc thì không có việc gì, nếu không thành thật một chút, liền báo cáo về để cho bí thư nắm rõ. -Bí thư, chúng ta cán bộ nữ thành phố chúng ta không có nhiều a, chỉ sợ là khó khăn khi tuyển chọn.
-Vấn đề này là chuyện của chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ, Thanh Sơn tôi cũng hết cách rồi, Trường Sinh tuy tuổi trẻ, nhưng vẫn luôn là người rất đáng tin, hơn nữa xử lý sự việc rất có chừng mực, tôi biết ông và hắn quan hệ thân mật, cho nên có nói cho ông biết cũng không sao, lần này trên tỉnh tôi đã gặp chủ tịch tỉnh, cũng chính là do Đinh Trường Sinh nhờ Dương tổng của công ty đầu tư Bàn Thạch dẫn đường.
Thạch Ái Quốc ra vẻ thần bí nói ra .
-Hắn? Liên quan đến chủ tịch Lương?
Cố Thanh Sơn nghe được Thạch Ái Quốc nói như thế, thì đúng là không thể tưởng tượng ra nổi.
-Cho nên đối với tuổi trẻ bây giờ, chúng ta không thể nhìn người qua đôi mắt già của chúng ta, đứa con trai nuôi này của ông không đơn giản, hắn có năng lực, nên tôi mới đưa hắn đến trên vị trí này, chứ nếu không có năng lực, không phải la tôi tự gây phiền toái cho mình sao? Thạch Ái Quốc nhìn vẻ mặt ngẩn ngơ của Cố Thanh Sơn, trong nội tâm có chút đắc ý , tuy Đinh Trường Sinh quan hệ gần gủi với Cố Thanh Sơn, nhưng nhìn sắc mặt của Cố Thanh Sơn thì chắc là Đinh Trường Sinh cũng chưa có nói cho ông ta biết, trong nội tâm Thạch Ái Quốc đối với Đinh Nhị Cẩu lại tăng lên một phần tin tưởng .
Cố Thanh Sơn đầu óc trong lúc này liền thay đổi thật nhanh, nếu Thạch Ái Quốc đã quyết tâm đem Đinh Nhị Cẩu nâng lên như vậy, thì mình cũng phải mua một bảo hiểm cho Đinh Nhị Cẩu, dựa theo yêu cầu của Thạch Ái Quốc, rất nhanh chóng Cố Thanh Sơn đem những nữ cán bộ mà mình tương đối biết rõ, điểm danh nhanh qua trong đầu.
-Bí thư …lão cảm thấy Đường Linh Linh thì như thế nào đây?
-Um… thường vụ phó khu trưởng khu Tân Hồ? Điều cô ấy đến khu đang phát triển có ổn không vậy? Thạch Ái Quốc có chút không nắm chắc được, ông biết rõ Đường Linh Linh là người của Cố Thanh Sơn cho nên có chút do dự, khu đang phát triển là một địa phương trọng yếu, theo tính toán, đó chính là nơi quyết định bước kế tiếp phát triển của Thạch Ái Quốc .
Cho nên Thạch Ái Quốc quyết không cho phép khu đang phát triển có bất cứ tình huống nào sai lầm tồn tại, nhưng Đinh Nhị Cẩu là con nuôi Cố Thanh Sơn, nếu như Đường Linh Linh đến làm bí thư, thì chẳng khác nào khu đang phát triển trở thành hậu viện của Cố Thanh Sơn, đây là vấn đề mà Thạch Ái Quốc băn khoăn.
Cố Thanh Sơn cũng nhận ra sự do dự của Thạch Ái Quốc, nhưng ông không có lên tiếng, ông biết mọi người đều tính toán nhỏ nhặt có riêng mình, vậy thì cứ để xem tự so sánh vấn đề nào có lợi hơn thì quyết định đi. Ở một mức độ nào đó, khu đang phát triển đã trở thành nơi đấu sức chính trị, Để Khôn Thành đã phái sở Hạc Hiên ra ngoài lao khổ tìm kiếm nhà đầu tư kéo về, không phải là cũng vì khu đang phát triển sao?
Cho nên Thạch Ái Quốc phải ổn định thật tốt mối quan hệ nội bộ bên cạnh mình, thì mới có thể đủ ý chí quán triệt xuống dưới, về điểm này thì Thạch Ái Quốc không có tách rời khỏi được sự ủng hộ của Cố Thanh Sơn .