Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1300: Dầu nhớt bôi trơn đa năng



CHƯƠNG 1244 : DẦU NHỚT BÔI TRƠN ĐA NĂNG.

-Nhưng về vụ án ma túy ở khu vực Toàn Thạch Linh Điểm vẫn chưa có tiến triển, vụ án này mà không phá được, thì tình hình trị an xã hội Hồ Châu mang đến tai họa ngầm rất lớn a.

Lưu Chấn Đông rầu rỉ nói ra .

-Tôi biết, do đó tôi mới đề cử anh lên nhận nhiệm vụ thay tôi, tuy anh làm đội trưởng cảnh sát hình sự thời gian cũng không dài, nhưng thành tích thì rõ như ban ngày, hơn nữa vụ án ma túy này, tôi hi vọng anh không bỏ qua, tranh thủ sớm ngày phá án.

-Đinh phó cục, nói thật là đi theo cậu, tôi rất ít phải lo xa, bây giờ cậu phải đi, tôi thật đúng là không biết phải bắt đầu từ đâu..

Lưu Chấn Đông cười khổ nói.

-Chấn Đông, chúng ta cùng ăn chung trong một nồi cơm, mọi người vẫn là huynh đệ, nếu có cần giúp gì, thì anh cứ liên hệ với tôi, nên nhớ chúng ta làm công an đối mặt không đơn thuần chỉ là dân chúng, mà còn không có thiếu bọn tội phạm hung cực ác, nhớ phải chú ý đến sự an toàn của mình, thà rằng thả bọn chúng một ngày, cũng không cần phải liều cái mạng của mình, như vậy thì không có lợi, đương nhiên đây là những lời nói gan ruột của anh em chúng ta, lời cũng không ra ngoài nói được.
-Tôi biết, cám ơn Đinh phó cục.

-Ừ, đúng rồi, còn chuyện điều tra ở khu vực Toàn Thạch Linh Điểm, khẳng định là có liên quan đến Triệu Cương, nếu có tiếp xúc với người này, nhớ chú ý giùm tôi về những phương diện khác..

-Được rồi Đinh phó cục..

Sau khi Lưu Chấn Đông rời khỏi, Đinh Nhị Cẩu dạo bước đến phòng làm việc của Lan Hiểu San, cửa không có khóa chốt, vừa bước vào Đinh Nhị Cẩu thấy nàng đang tại trên máy vi tính chăm chú gõ chữ nhanh vượt bậc, không thua kém một nhân viên văn phòng chút nào.

Ngay trong nháy mắt này, Đinh Nhị Cẩu bất ngờ nhờ mình đứng trên cao nhìn xuống thấy được nàng trong cổ áo của nàng phong quang, tuy bên trong có cái nịt áo, chỉ lộ ra tầm một phần ba da thịt của hai bầu vú khắc sâu vào tầm mắt của hắn, nhưng hai gò núi ôn nhuận trắng như tuyết vẫn là làm hắn cảm giác có chút tâm động.
-Chính ủy, bề bộn nhiều việc a, có rãnh không, em muốn báo cáo một chút công tác.

Đinh Nhị Cẩu tự vào, cũng không đợi Lan Hiểu San mời hắn ngồi, đặt mông liền ngồi ở phía đối diện bàn làm việc Lan Hiểu San.

-Em mà không đến thì chị định qua tìm em đây, uống cái gì, chỗ này của chị có hồng trà, uống nóng nhé?

Lan Hiểu San nói xong đứng người lên đến phía sau trên tủ chén đun ấm nóng pha hồng trà…

-Úi trời… ai lại để cho chính ủy pha trà chứ, em uống không nổi đâu a.

-Hừ…em tạm thời dừng cái bài này lại đi, chị nghe nói phải rời khỏi cục công an , có phải là đến nói từ biệt với chị?

Lan Hiểu San mỉm cười hỏi.

-Không phải tạm biệt, mà là xin lỗi.

Đinh Nhị Cẩu đứng thẳng người lên rồi nói ra .

-Xin lỗi? Em nói cái gì vậy… em đâu có đắc tội gì với chị đâu?
Lan Hiểu San thấy không rõ ràng lắm , ngạc nhiên hỏi .

-Lúc trước là chính em mời chị quay về cục công an, em đã đáp ứng với chị nhất định phải tìm cho ra hung thủ kẻ hại chết chồng chị, nếu có thể sẽ để cho chị tự chính tay mình xử lý cừu nhân, nhưng bây giờ xem ra, em đã không làm được rồi, cho nên em đã đề nghị Lưu Chấn Đông sẽ thay thể em và tiếp tục theo đuổi vụ án này, điểm này em cũng sẽ hướng lên thành phố giải thích rõ.

Nghe Đinh Nhị Cẩu nói như thế, Lan Hiểu San thoáng cái trầm mặc, rất lâu không nói gì, Đinh Nhị Cẩu cũng không nói gì, hai người cư như vậy mà trầm mặc lấy .

Đến khi Lan Hiểu San đang mang tách trà đến cho Đinh Nhị Cẩu, có thể vừa nghe xong hắn nói nên có nhiều suy nghĩ, vì thế sơ suất tự vấp chân mình trên đôi giày cao gót, trong nháy mắt nàng "A.. " lên một tiếng, thân thể thẳng tắp ngã úp xuống đến phía trước, nhắc tới cũng thật sự là đúng dịp, lúc ngã xuống không thiên lệch hướng về phía Đinh Nhị Cẩu đang đứng ở một bên vịn cái ghế, trong nháy mắt này vẻ mặt Đinh Nhị Cẩu kinh hoảng, hắn dùng sức giang hai cánh tay đỡ lấy nàng, thì đã bị Lan Hiểu San chặt chẽ đè nặng trên thân hình của hắn, Lan Hiểu San bởi vì bất thình lình mà giật mình thở hào hển, trước ngực hai bầu vú sung mãn phập phồng, như lách vào éo lên tại cơ bắp trước ngực của hắn, tuy cách hai tầng vải vóc, nhưng có thể rõ ràng cảm giác được đôi bầu vú của nàng rất là đầy đặn co dãn mười phần.
Trong lúc nhất thời mặt của hắn cơ hồ dán tại trên mặt của Lan Hiểu San, miệng hắn cùng với bờ môi hồng nhuận phơn phớt hơi vểnh chỉ có cách tầm hơn một phân, từ lỗ mũi cùng trong miệng thở ra khí tức rõ ràng có chút gấp rút, mang theo làn hơi ấm áp đập lên tại mặt của hắn, cảm giác này làm cho người có chút say mê, bởi vì một màn này đột nhiên thật sự tới quá mức ngoài ý muốn, không có ai nghĩ đến sẽ xảy ra chuyện như vậy , trong lúc này bốn mắt nhìn nhau, gần trong gang tấc, Đinh Nhị Cẩu cảm thấy lúng túng đồng thời cũng nhìn thấy trong đôi mắt Lan Hiểu San đầy vẻ ngượng ngùng .

Thời gian giống như đọng lại, không gian tựa hồ cũng không trôi qua, có thể là bởi vì bất thình lình một màn khiến cho hắn có chút mơ hồ, trong chớp nhoáng này hắn vẫn chưa khôi phục hành động trực giác, hắn phát hiện Lan Hiểu San tuy đã lớn tuổi rồi, nhưng làn da bảo dưỡng cực kỳ tốt, nhất là trên làn da mặt cùng với cái cổ trắng nõn, bóng loáng như sứ trắng vậy, khoảng cách gần như vậy nhìn thấy mép môi trên của nàng có hàng lông tơ rất dày mịn, đôi mắt cũng là xinh đẹp mê người cực kỳ, mượt mà đen bóng, lộ ra rất sáng ngời có thần.
Đinh Nhị Cẩu cảm thấy vui vẻ mập mờ một màn giữ vững không đến một phút đồng hồ, Lan Hiểu San đã dùng sức đẩy hắn ra, có chút không biết làm sao, rất nhanh chóng chỉnh sửa lại cái váy cùng với mái tóc xốc xếch.

-Chị ....không sao chứ?

Đinh Nhị Cẩu hỏi nàng, đó cũng là một câu quan tâm, Lan Hiểu San cau mày lắc đầu nói:

-Chị không sao , vừa rồi . . .vừa rồi thật ngượng ngùng..

Lan Hiểu San không nói thêm gì hướng đến bên phía cửa sổ nhìn ra ngoài, Đinh Nhị Cẩu đứng ở sau lưng nàng, thì Lan Hiểu San không quay đầu lại, nói tiếp.

- Chuyện của Lôi Chấn cũng đã qua rồi, chị cũng không có khả năng cả đời sống trong bóng tối vì hắn, nếu như có thể báo thù được cho hắn, đó là điều đương nhiên chị tha thiết mong muốn đấy, nhưng nếu không phá được bản án này, chị cũng phải tiếp tục sống, em cũng thế, không nên đem chuyện này để ở trong lòng, chị cũng hiểu là em đã tận lực rồi.
Lan Hiểu San gượng cười nói .

-Chị Lan à.. em nói được thì làm được, chuyện này em sẽ còn tiếp tục chú ý tới, nếu Lưu Chấn Đông tiếp nhận công tác của em, thì vụ án này sẽ không để yên, tuy hiện tại em tạm thời làm không được như lời hứa, nhưng em tin rằng Lưu Chấn Đông có thể làm được"

-Tốt rồi , không nhắc đến chuyện này nữa, em đến khu đang phát triển nhận công tác cũng là chuyện tốt, chỗ đó điều hành quá kém, cho nên em cũng dễ dàng lập ra thành tích, với năng lực của em , hẳn có thể rất nhanh mở ra cục diện, tựa như là tại công an cục thành phố vừa rồi vậy, tình hình trị an của Hồ Châu một năm trước chẳng ra cái dạng gì, còn bây giờ thì tất cả mọi người không phải mù lòa, quá rõ ràng, có lẽ bởi em ở trong cục công an làm tốt quá, cho nên lãnh đạo mới đem em điều đến khu đang phát triển …
Lan Hiểu San vừa mỉm cười vừa nói .

-Ý của chị là lãnh đạo coi em như là dầu nhớt đa năng rồi, chỗ nào cũng có thể bôi trớn?

-Ừ….chị xem cũng không sai biệt lắm.

-Chị Lan… nếu có thời gian rãnh, em muốn mời chị ăn một bữa cơm, có được không vậy ?

Đinh Nhị Cẩu nói ra .

-Được a, cứ coi như là tiệc đưa tiễn em đi.

Lan Hiểu San nói tiếp .

-Chính ủy … nói gì vậy, em chỉ mời chị ăn cơm, chị lại coi như là làm một bữa tiệc đưa tiễn em, đây là đạo lý gì vậy?

Đinh Nhị Cẩu ủy khuất nói. .

-Em đừng có than vãn nữa, chúng ta ai cũng biết em không thiếu tiền, bên ngoài cái xe sang kia hơn 100 vạn, mua lúc nào vậy? Thì ra là em lên tỉnh thành mua xe mới.

Lan Hiểu San nói xong nhìn dưới lầu chiếc xe của Dương Phụng Tê đưa cho hắn .

-Ai ..đó là em mượn của người ta đấy, em làm gì mà có nhiều tiền mua xe sang trọng như vậy chứ?
Đinh Nhị Cẩu vội vàng giải thích, nên biết là Lan Hiểu San trước kia làm bí thư trong ban kỷ luật thanh tra thành phố .

-Chị bây giờ không còn công tác ở ban kỷ luật thanh tra, em cũng không cần giải thích, nhưng chị phải nhắc nhở em...nếu em đã đi đến khu khai phát, nơi đó bây giờ mặc dù bây giờ không được tốt lắm, nhưng cũng rất khó nói sau này sẽ phát triển như thế nào, nếu như phát triển tốt lên, chiếc xe kia chính là bia ngắm của người, nếu như phát triển không được, thì chiếc xe kia vẫn cũng là bia ngắm đấy.

-Có ý gì?

Đinh Nhị Cẩu nghe Lan Hiểu San như là nhấn mạnh về vấn đề này, có chút không hiểu được.

-Vấn đề này mà em còn không rõ ràng lắm sao? Thân phận của em hiện nay không thích hợp lái chiếc xe sang trọng như vậy, bất cứ dù là mượn hay là mua, so với thân phận của em cũng không hợp, tốt nhất là chiếc xe này thuộc về nới nào thì đưa trả về nới đó đi, đừng để vì nó mà gây nên phiền toái cho mình.
Lan Hiểu San lần nữa dặn dò .

-Chị à… , không đến mức như vậy chứ ?

Đinh Nhị Cẩu không tin lắm nên hỏi lại.

-Không tin đúng không, chị nói cho em biết, tuy khu đang phát triển kinh tế đình trệ, hơn nữa cấp bậc so với khu hành chính Tân Hồ cũng thấp hơn nửa phần, nhưng cũng là nơi để các đối tượng tranh đoạt, chẳng lẽ em cho rằng mình có thể dễ như trở bàn tay tới nắm trong tay sao? Không phải là chị đoán, mà là do các lãnh đạo đã tính toán xong rồi, cho nên chuyện này xem như là đã chỉ định nên em mới được điều về đó đấy.

Lan Hiểu San nghiêm túc nói.