Thạch Ái Quốc nghe được La Bàn Hạ nói như vậy, chỉ cười cười đáp lại, sau đó đứng dậy tiễn La Bàn Hạ ra phòng làm việc của mình.
Trương Hòa Trần cũng phối hợp đi ra ngoài đưa La Bàn Hạ đến thang máy, lúc này Thạch Ái Quốc quay người nói với Trương Hòa Trần:
-Gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh, nói hắn đến gặp tôi.
-Vâng… em lập tức thông báo cho hắn.
Trương Hòa Trần đáp .
Trước đó tại Giang Đô, Trương Hòa Trần từng nói phải rời khỏi văn phòng thành ủy, không muốn làm thư ký cho Thạch Ái Quốc nữa, bởi vì những lời nói bóng gió làm nàng chịu không được, hơn nữa chồng của mình trong khoảng thời gian này một mực thúc giục nàng từ chức.
Nhưng khi theo từ Giang Đô trở về, chính nàng còn chưa có kịp tìm gặp thư ký trưởng Đào Thành Quân nói về việc từ chức, thì Đào Thành Quân đã tìm tới nàng, nhưng không phải muốn nàng từ chức, mà là cho nàng lên chức. Tạm thời văn phòng thành ủy đang thiếu phó chủ nhiệm, chính điều này làm cho Trương Hòa Trần muốn rời khỏi văn phòng thành ủy do dự, dù sao đối với bất kỳ nhân viên nhà nước mà nói, thăng chức có ý nghĩa cấp độ của mình được đề cao, hơn nữa còn là bộ môn tại nồng cốt tại Hồ Châu, làm cho Trương Hòa Trần phải suy nghĩ lại việc từ chức .
Không biết nàng dùng cách nào, mà chồng của nàng đã đồng ý để nàng tiếp tục công tác tại văn phòng thành ủy, thật sự thì cũng là vì quyền lợi trước mặt, những chuyện khác sẽ trở thành nhỏ bé, đều có thể thương lượng được.
…………………………………………………………………………………………….
Lâm Xuân Hiểu nhận được La Bàn Hạ điện thoại thì giật mình, đã lâu lắm rồi lãnh đạo cũ không có chủ động liên hệ với mình, bây giờ đột nhiên gọi đến, có phải là đã có chuyện? -La bí thư khỏe chứ?
Lâm Xuân Hiểu hỏi.
-Tôi vẫn khỏe, Xuân Hiểu… vẫn công tác tốt đó chứ?
-Vâng…em vẫn khỏe, tại đây mọi việc cũng rất thuận lợi, bí thư… có phải là có việc cần nói phải không?
Lâm Xuân Hiểu chủ động hỏi.
-Ừ có chuyện, tôi muốn hỏi trước ý kiến của cô một chút, cô có muốn chuyển sang nơi khác công tác không?
La Bàn Hạ hỏi.
-Bí thư nói là về thành phố Hồ Châu sao?
Lâm Xuân Hiểu kích động, chính mình mặc dù đang ở tại huyện Hải Dương làm công tác tốt lắm, nhưng từ khi La Bàn Hạ đi rồi, chỗ dựa của nàng ở thành phố Bạch Sơn đã không có, nàng cũng đang ý đồ lại lần nữa tìm chỗ dựa khác, nhưng tại nơi này hệ thống quan trường hết sức nghiêm mật, nếu không đánh giá nhận thức đúng con đường, rất khó có người tiếp nhận mình, đây cũng chính là nhờ nàng tại huyện Hải Dương làm việc hiệu quả, bằng không sớm đã bị người điều chỉnh đến một cơ quan nào nhàn hạ của thành phố ngồi uống trà xem báo rồi . -Như thế này, trong thành phố đối với khu khai phát hiện trạng không hài lòng, cho nên phải thay đổi lại dàn lãnh đạo mới, nếu đến đây thì cấp bậc của cô so với bây giờ thì cao hơn, cho nên tốt nhất hãy suy nghĩ kỹ càng, nhưng nơi này khu đang phát triển lại rối tinh rối mù, do dàn lãnh đạo cũ để lại một cục diện rối rắm, nhưng do cục diện rối rắm thì cũng dễ dàng tạo ra thành tích, cô suy tính một chút a.
-Bí thư … em không có gì để suy tính, chỉ cần bí thư cho rằng là đúng, em liền đi ngay, nói thật ..tuy em ở đây làm việc cũng không tệ, nhưng từ trên xuống dưới cũng đều không hài lòng, chẳng những là chuyện làm ăn, còn có một ít vấn đề khác chuyện, dù sao em cũng muốn chuyển sang nơi khác rồi.
Lâm Xuân Hiểu ở trong điện thoại kể khổ nói.
- Được rồi .. bất quá cô phải chuẩn bị tư tưởng trước, vị trí chủ nhiệm khu khai phát thì đã có quyết định rồi, tôi chỉ tranh thủ kéo cô về làm vị trí bí thư, nhưng cũng chưa chắc là có thể thành công, chỉ có thể nói là thử xem. -Há, chủ nhiệm đã có quyết định, đó là ai vậy?
Lâm Xuân Hiểu có dự cảm xấu, hỏi.
-Ai …đó là Đinh Trường Sinh thuộc cấp cũ của cô đấy, đây là do bí thư thành ủy Thạch Ái Quốc chủ trương thực hiện, tôi nghĩ chắc cũng không có vấn đề gì, chỉ là không biết cô như thế nào mà thôi?
La Bàn Hạ cũng rất lo .
-Bí thư … không sao cả, cũng không nên vì chuyện của em mà lo nghĩ, không đáng giá như vậy đâu.
Lâm Xuân Hiểu trong nội tâm ngũ vị tạp trần, không ngờ Đinh Nhị Cẩu vọt lên rất nhanh, tuy có nhận công tác mới thì hắn vẫn còn là thuộc cấp của mình, nhưng trong nội tâm đã có chút không thăng bằng .
La Bàn Hạ sau khi cúp điện thoại, bắt đầu nghĩ đến chuyện thao tác cho Lâm Xuân Hiểu, đầu tiên là Lâm Xuân Hiểu với tư cách nằm trong thường vụ huyện ủy Hải Dương, thì nàng là cán bộ tỉnh quản, vậy thì phải thông qua phòng tổ chức cán bộ tỉnh ủy, tuy nhiên việc điều cán bộ đến địa khu chỉ là chuyện nhỏ, nhưng chuyện thao tác thì phải làm. La Bàn Hạ đem Lâm Xuân Hiểu nối nghiệp bồi dưỡng là cũng vì sự nghiệp chính trị của mình, cho nên tốn chút công sức thì cũng đáng đấy, hơn nữa nếu ông đem Lâm Xuân Hiểu điều từ thành phố Bạch Sơn đê đến nơi khác, vậy thì gián tiếp giúp cho Bạch Sơn có một vị trí trống để bổ sung, vì thế cũng tin rằng Bạch Sơn cũng sẽ đồng ý đấy..
Mặc dù bây giờ khu đang phát triển Hồ Châu là cục diện rối rắm, nhưng trong thời gian kế tiếp sự được trợ giúp của thành phố, nhất định sẽ có những chính sách cùng với tài chính tốt nhất , đối với năng lực Đinh Nhị Cẩu, thì La Bàn Hạ biết một chút, còn đối với năng lực Lâm Xuân Hiểu, thì La Bàn Hạ càng rõ ràng vô cùng, cho nên có lẽ không qua một năm, có thể là Lâm Xuân Hiểu sẽ có khả năng lên làm trợ lý cho chủ tịch thành phố .. Đợi đến lúc mình có thay đổi vị trí, đem Lâm Xuân Hiểu đưa đến vị trí phó chủ tịch thành phố có lẽ là không thành vấn đề, đây là toàn bộ ý định của La Bàn Hạ về sau, nhưng quá trình này tại Bạch Sơn hiển nhiên là ông không thể nào thực hiện được..