Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1317: Tạo ra uy danh



CHƯƠNG 1261: TẠO RA UY DANH.

-Đinh phó cục, nghe nói cậu sắp lên chức, tối nay tôi mời buổi cơm nhé.

Vừa nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu lái xe vào trong đồn công an, Đường Thiên Hà lập tức đi ra ngoài đón .

Lúc trước Đinh Nhị Cẩu gọi điện thoại báo cho Đường Thiên Hà phái người đi chận lại hai người một nam một nữ đang theo dõi Tiêu Hồng cùng Thiệu Nhất Chu, bọn họ lúc mới đầu khi bị mang đến đồn công an miệng còn rất cứng, nhưng sau khi bị Đường Thiên Hà tách ra, người nữ lập tức ỉu xìu xuống..

Đón lấy người nam cũng chẳng khá hơn đều khai ra hết, nhưng lúc đó Đường Thiên Hà thấy trời rất tối rồi, nên không quấy rầy Đinh Nhị Cẩu, mãi cho đến ngày hôm sau mới gọi điện thoại nói cho Đinh Nhị Cẩu biết .

Đường Thiên Hà sở dĩ làm như thế, còn có một nguyên nhân khác, hắn muốn vì hai người này mà năn nỉ một chút với Đinh Nhị Cẩu, bởi vì chủ mưu đứng sau lưng hai người này thì cùng với Đường Thiên Hà có chút giao tình..
Cho nên vừa thấy Đinh Nhị Cẩu bước vào cửa, mặt cười cười có vẻ xu nịnh, Đinh Nhị Cẩu đối với Đường Thiên Hà đã quá hiểu rõ vừa thấy bộ dáng của Đường Thiên Hà như thế , thì đã biết rõ không có chuyện tốt.

-Ông Đường, làm gì mà cười gian đến như vậy tặc, có phải là có việc à?

-Ha ha.. Đinh phó cục ..cậu nếu không làm lãnh đạo thì quả thật là uổng phí, ánh mắt của cậu nhìn là thẳng đúng nhân tâm a, thật là có chút chuyện tôi muốn nhờ cậu đây..

-Hả.. ha ha … Đường phân cục trưởng cũng có lúc phải nhờ vả sao ? Nói đi .. chuyện gì?

Đinh Nhị Cẩu vừa nói, vừa bước vào phòng làm việc của Đường Thiên Hà.

Đường Thiên Hà theo sau lưng, đóng cửa lại, sau đó móc ra điều thuốc mồi cho Đinh Nhị Cẩu, nói ra:

- Hai người kia hôm qua cậu bảo tôi bắt đấy, có thể tha cho bọn họ một lần không vậy?
-Ồ …ông Đường, trong điện thoại không có nghe ông nói chuyện này a, như thế nào? Có người tìm đến ông sao?

-Đúng vậy … là một người bạn của tôi nhất thời hồ đồ, cho nên hắn nói biết lỗi rồi, việc này Đinh phó cục muốn gì cứ nói thì hắn sẽ làm theo..

Đường Thiên Hà không dám ngồi đối diện trên ghế sa lon với Đinh Nhị Cẩu, mà là đứng ở bên người Đinh Nhị Cẩu, chờ Đinh Nhị Cẩu đáp lời .

Muốn nhắc lại thì lúc trước, giới cảnh sát Hồ Châu sợ Đinh Nhị Cẩu, đó là do Đinh Nhị Cẩu sử dụng không ít thủ đoạn u ám để chấn chỉnh trong cục công an thành phố, đối với loại người như vậy, mặc dù mọi người sợ, nhưng lại không phục, bởi vì hắn dùng thủ đoạn không quang minh, hơn nữa còn ỷ dựa vào lãnh đạo ủng hộ, mới có thể dám làm những chuyện như vậy, chứ không phải là bản lĩnh cá nhân thật sự của hắn .
Thế rồi đến một ngày Cát Hổ bị bắn gục, từ sau lúc đó phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, tất cả mọi người hiện tại chẳng những là sợ Đinh Nhị Cẩu, mà còn là bội phục hắn, bởi vì Cát Hổ là tên tội phạm hung ác xảo trá trong mắt của giới cảnh sát, càng thêm khoa trương có nhiều nơi lãnh đạo công an còn nói qua cho thuộc hạ của bọn họ, nếu như nhỡ mà đụng phải Cát Hổ, không nên cậy mạnh, lúc nào tránh được thì tránh..

Thế rồi Đinh Nhị Cẩu quyết đoán xuất thủ diệt trừ Cát Hổ, lúc này trong mắt giới cảnh sát tại Hồ Châu, hắn không phải là thằng nhóc cầm lông gà hoa tay múa chân nữa, những tên cảnh sát bên trên đầu đao thè lưỡi liếm máu cũng phục hắn sát đất luôn rồi .

Cảnh sát đã như thế này, Đường Thiên Hà cũng đồng dạng như vậy, cho nên khi hắn liên hệ nói cho đôi nam nữ hai người kia biết ông trùm giấu mặt bảo muốn bắt hai người chính là Đinh Nhị Cẩu đấy, chủ mưu đối phương cũng là bị dọa sợ đến quá mức, chết sống xin Đường Thiên Hà tại trước mặt Đinh Nhị Cẩu phải xin lỗi nói tốt , muốn cái gì thì cứ việc nói.
-Đó là ai?

Đinh Nhị Cẩu hít một hơi thuốc thở ra khỏi, sau đó hỏi.

-Đó là người của Hoa Cẩm Thành.

Đường Thiên Hà nói ra xong cũng không dám nhiều lời nữa.

-Hoa Cẩm Thành?

Đinh Nhị Cẩu nghe được cái tên này thì sững sờ, hắn còn tưởng rằng là người của Tưởng Hải Dương, chứ không nghĩ tới Hoa Cẩm Thành cũng theo dõi Tiêu Hồng cùng Thiệu Nhất Chu.

-Đúng vậy… bọn họ khai ra chỉ là để ý canh chừng người, những chuyện khác thì cái gì cũng không biết.

Đường Thiên Hà đương nhiên biết rõ hai người này nói ra cái gì, nhưng trong lúc hắn thẩm vấn, thì phát hiện, chuyện này nếu hắn xử lý không tốt, chính cái vị trí phân cục trưởng của sợ là cũng sẽ chấm dứ , hai người này lại dám theo dõi phu nhân bí thư thành ủy, đi cùng một một tên tiểu bạch kiểm, điều này có ý nghĩa gì? Không phải là chuyện con rận trên kẻ hói đầu, rõ rành rành sao?
Nhưng có Đinh Nhị Cẩu tại đây, hắn còn phải tiếp tục giả ngu, có một số việc cho dù là đã biết, cũng phải giả bộ làm như không biết, bằng không mà nói, không phải bị diệt khẩu thì cũng là bị đóng cửa gϊếŧ chết, những chuyện như thế này đều đã xảy ra rồi…

-Thật sự cái gì cũng không biết?

Đinh Nhị Cẩu nghi ngờ nói tiếp:

-Ông và Hoa Cẩm Thành có quan hệ rất tốt sao?

-Đinh phó cục, cũng không phải là vậy, chỉ là Hoa Cẩm Thành cũng là một người có chút thân phận tại Hồ Châu, bình thường cũng có quyên góp trang bị một số vật dụng trong phân cục, nên có quan hệ, cũng đã ăn cơm chung mấy lần, nhận thức chỉ đến thế mà thôi.

Đường Thiên Hà vội vàng giải thích .

-Ông Đường… ông so với tôi tuổi tác lớn hơn, nên so với tôi thì hiểu nhiều chuyện hơn, nhưng tôi cũng không ngại nói cho ông biết, con người có thân phận kiểu như vậy, nếu muốn dẹp bỏ lúc nào cũng được a.
Đường Thiên Hà đầu óc không có ngu ngốc, Đinh Nhị Cẩu nói như vậy là căn bản không đem Hoa Cẩm Thành để vào trong mắt, còn nói cái gì là người có thân phận chứ?

-Đinh phó cục , tôi hiểu được, tôi sẽ chuyển cáo cho hắn biết.

Đường Thiên Hà trên ót có chút đổ mồ hôi rồi.

-Ông hiểu cái gì? Chuyển cáo cái gì?

Đinh Nhị Cẩu hứng thú hỏi.

-Đinh phó cục … thật tình là tôi không biết, cậu nói cho tôi biết bây giờ nên phải làm sao bây giờ?

Đường Thiên Hà nhìn xem Đinh Nhị Cẩu biểu lộ nghiền ngẫm, hận không thể một cái tát đánh tới, nhưng hắn không dám, chỉ đành mỉm cười, tiếp tục giả vờ ngây ngô .

-Nói cho Hoa Cẩm Thành, tôi muốn gặp mặt ông ta uống trà, ông cứ hẹn địa chỉ ở đâu, cứ nói cho tôi biết.

Đinh Nhị Cẩu đứng dậy muốn đi .

-Um… Đinh phó cục, vừa mới tới lại đi sao, chờ tôi gọi điện thoại cho hắn, giữa trưa chúng ta ăn một bữa cơm được không vậy?
-Giữa trưa tôi không có thời gian, tôi còn có việc đây, hôm nào rồi nói sau.

Đinh Nhị Cẩu không để ý Đường Thiên Hà giữ lại, trực tiếp ra cửa lái xe đi trở về .

Đường Thiên Hà đưa tiễn hắn ra khỏi cổng, sau đó trở về văn phòng cho gọi điện thoại Hoa Cẩm Thành.

-Như thế nào đây? Hắn đã đồng ý chưa?

Hoa Cẩm Thành nhận được điện thoại của Đường Thiên Hà, mở miệng hỏi .

-Đã đáp ứng, hắn còn mời ông uống trà, ông sắp xếp thời gian đi.

Đường Thiên Hà nói .

-Ai ôi!!! Tôi là gì dám, hắn bất cứ lúc nào có thời gian muốn gặp mặt, tôi luôn sẵn sàng tiếp đón a…’

Hoa Cẩm Thành kêu khổ nói.