Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1331: Chờ hắn làm trò cười



-Đinh phó cục , tôi nghe nói anh phải điều đi, đó là thật sao?

Dương Lộ hỏi.

-Đúng vậy, như thế nào có việc gì không?

-Đinh phó cục … anh đi rồi, tôi phải làm sao đây?

Dương Lộ có chút gấp, tuy về chuyện của nàng trong cục công an đã có kết luận, vấn đề chính là đến cuối tháng sáu nàng mới chính thức tốt nghiệp, thì lúc đó mới có thể đến công tác biên chế trong cục công an thành phố Hồ Châu.

Nhưng Dương Lộ vẫn lo lắng khi Đinh Nhị Cẩu vừa rời đi, việc này sẽ không còn có người quản đế , đến lúc đó chính mình chẳng phải là gà bay trứng vỡ sao? Vì thế khi nghe nói Đinh Nhị Cẩu phải đi , Dương Lộ rất là lo lắng .

-Chuyện của cô không cần lo lắng, tôi trao đổi với Lan chính ủy rồi, chỗ Hà chủ nhiệm tôi cũng đã chào hỏi, đã quyết định cô đến cục thành phố công an thành phố làm việc rồi, nhất định là sẽ không thay đổi nữa.
Đinh Nhị Cẩu an ủi Dương Lộ nói.

-Đinh phó cục.. tôi không phải là ý tứ đó, ý của tôi là có thể cùng anh đến khu đang phát triển công tác được không?

Dương Lộ lúc mới bắt đầu thanh âm còn rất lớn, nhưng về sau thì thanh âm nhỏ đến mức không thể nghe thấy .

-Đến khu đang phát triển công tác? Cô không muốn làm cảnh sát nữa sao, khu đang phát triển có thể không có thành lập phân cục cảnh sát đâu, cô học hơn mấy năm cảnh sát chuyên nghiệp, cứ như vậy lãng phí sao?

Đinh Nhị Cẩu có chút dở khóc dở cười .

-Đinh phó cục, tôi muốn cùng anh làm việc những thứ khác không có là gì...

Dương Lộ nói xong lời này, mặt thoáng cái đỏ đến lỗ tai, chính mình chẳng lẽ biểu đạt với hắn còn không rõ ràng sao?

-Dương Lộ ..chuyện này sau này hãy nói đi, tôi còn có việc phải tới thành ủy, nếu như đến lúc đó ở chỗ này công tác thật sự là không thích, thì tôi sẽ mang cô đến khu đang phát triển , trước mắt là tôi vẫn còn chưa có đi nhận công tác thực tế ở đó, tình huống bên kia như thế nào tôi cũng không biết, cho nên cô cứ tạm thời ở công an cục thành phố công tác, được không?
Đinh Nhị Cẩu nói xong đứng lên đi ra ngoài .

-Đinh phó cục, còn có chuyện …chị Lý nói nếu có thời gian, thì anh đến gặp chị một chút, hình như là chị ấy tìm anh có việc.

Dương Lộ nói ra .

-Chị Lý? Chị Lý nào vậy?

Đinh Nhị Cẩu ngạc nhiên hỏi.

-Chị Lý Hồng Phong có hội quán tập yô-ga, anh quên rồi sao?

Dương Lộ cổ quái nhìn thoáng qua Đinh Nhị Cẩu nói .

-À…chị Lý không nói gì chuyện gì sao?

Đinh Nhị Cẩu cau mày hỏi.

-Không có.. bảo là muốn cùng anh gặp mặt nói.

Dương Lộ trả lời .

-Ừ..tôi biết rồi, có thời gian tôi sẽ đến.

Đối với Lý Hồng phong, nàng giờ đã không có ở trong phạm vi chủ ý của hắn, nói như thế nào đây, nếu lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn thì hắn cũng không muốn, nhưng Lý Hồng Phong là một người đàn bà có cá tính mạnh mẽ như vậy, lại làm hắn ưa thích, nàng tìm hắn chắc chắn vẫn là bởi vì chuyện Thẩm Mộc, nói không chừng còn có dựa theo ý định của Thẩm Mộc, vì điều này làm cho Đinh Nhị Cẩu có cảm giác ngán ngẩm.
Nhất là hôm nay Đinh Nhị Cẩu lại có tâm tình thật không tốt, tuy hắn tự khích lệ mình hãy thoáng hơn một chút, Chu Hồng Kỳ không phải là loại đàn bà mà mình có thể hưởng thụ đấy, nhưng với tư cách là người đàn ông đã từng chung đụng gần gủi với nàng, trong lòng của hắn vẫn là ghen tuông mười phần, về chuyện này bất kỳ người đàn ông nào cũng vậy mà thôi .

…………………………………………………………………………………………

-Sao đến muộn như vậy, mọi người chờ con lâu rồi đấy.

Cố Thanh Sơn vừa thấy Đinh Nhị Cẩu thì nói ra .

-Trong cục có việc nên bị trễ nãi, ai cùng đi với con vậy? Cha nuôi không đi với con sao?

Đinh Nhị Cẩu nói đùa .

-Nghĩ khá lắm, có cái giá đỡ lớn như vậy sao? Cũng không nhìn lại mình nặng mấy cân lượng một chút.

Cố Thanh Sơn nói xong cầm điện thoại lên gọi, chỉ trong chốc lát, một người đàn ông trung niên đẩy cửa vào .
-Trưởng phòng, ông gọi tôi..

-Trường Sinh, để tôi giới thiệu, vị này chính là Trần khoa trưởng, ông ấy sẽ tiễn đưa con đến khu khai phát, ông Trần, còn đây là Đinh Trường Sinh, các người đi đi, thời gian không còn sớm nữa.

Cố Thanh Sơn phất tay nói ra .

Đinh Nhị Cẩu cùng Trần khoa trưởng ra khỏi phòng tổ chức cán bộ, ngồi lên xe của phòng tổ chức cán bộ, đi ngay đến khu đang phát triển, bởi vì là ngày đầu tiên, Đinh Nhị Cẩu cũng không có khả năng lập tức ở lại, nên không dùng xe của mình

-Đinh chủ nhiệm, tôi tên là Trần Kỳ, là cán bộ khoa, đã sớm nghe nói đến danh tiếng của cậu rồi, lần này đến khu đang phát triển, coi như là có đất dụng võ rồi.

Trần Kỳ ngồi ở hàng sau cùng Đinh Nhị Cẩu, chủ động bắt tay cùng Đinh Nhị Cẩu.

-Trần khoa trưởng, chú nói quá rồi, tôi nào có nổi tiếng cái gì chứ, tình huống khu khai phát thì chú cũng đã biết rồi, tôi còn trông cậy vào Trần khoa trưởng đến lúc đó có thể điều cho tôi mấy người i đắc lực hở trợ, bằng không chỉ có một mình tôi thì cũng chỉ là một cây làm chẳng nên non đâu…
-Chuyện này không thành vấn đề chỉ cần Đinh chủ nhiệm muốn người nào, cứ gửi báo cáo, tôi sẽ giúp cậu nói giùm cho.

Trần Kỳ với tư cách cán bộ khoa trưởng, cũng là người theo chân Cố Thanh Sơn lâu năm, cho nên đối vớiquan hệ của Cố Thanh Sơn cùng Đinh Nhị Cẩu, ông cũng biết được.

Nhưng đối với năng lực của Đinh Nhị Cẩu, Trần Kỳ vẫn còn hoài nghi, mặc dù bây giờ việc nhận cha nuôi là thông thường, nhưng cái danh hảo cha nuôi này càng ngày càng biến tướng, đã không còn là chuyện hai người thân tình như cha con nữa, mà thường thường chỉ mang ý nghĩa có một ít giao dịch .

Về phần Đinh Nhị Cẩu cùng Cố Thanh Sơn có giao dịch gì, thì Trần Kỳ không biết, nhưng không thể phủ nhận, Đinh Nhị Cẩu này thật sự là biết vận dụng mối quan hệ nhân mạch thuộc dạng cao thủ, nêu không thì làm sao chỉ là một tên thanh niên trẻ tuổi như vậy mà có thể đu bám được hai cây đại thụ là bí thư thành ủy Thạch Aí Quốc cùng trưởng phòng tổ chức cán bộ Cố Thanh Sơn ? Trần Kỳ tự hỏi chính mình cũng làm không được .
Tuy nhiên khi Đinh Nhị Cẩu lần nữa bị đưa đến khu đang phát triển làm chủ nhiệm, thì có người nhiều cười lạnh, chờ xem Đinh Nhị Cẩu sẽ làm chuyện cười đến đâu, dựa theo ý nghĩ của Trần Kỳ cùng với một số người, Hồ Châu đã không còn người, đưa một tên còn búng ra sữa đến quản địa phương trọng yếu như vậy, xem ra những lãnh đạo này của Hồ Châu đã đi một nước cờ đầy phiêu lưu rồi.

Đương nhiên, suy nghĩ loại như thế này chỉ có thể tồn tại trong đầu mà thôi ..