Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1332: Ra oai phủ đầu



CHƯƠNG 1276: RA OAI PHỦ ĐẦU.

Cùng lúc tại khu khai phát các thành viên ban ngành đều đến hiện trường, việc khu đang phát triển phải thay đổi dàn lãnh đạo đã lan truyền đã lâu rồi, nhưng mãi cho đến hôm nay, nhân viên công tác khu khai phát mới cảm nhận rõ ràng, có lẽ từ giờ trở đi, thời tiết khu đang phát triển thật sự là đã thay đổi .

- Triệu bí thư, sao ông không tìm người vận động hành lang một chút, tôi đi rồi thì cũng đến phiên ông đấy.

Nơi cửa ra vào quản ủy hội của khu đang phát triển, tụ tập phần lớn người của quản ủy hội, có một số người dù đã được thông báo trước, nhưng hôm nay vẫn không tới, dựa theo quy củ năm trước của khu đang phát triển, thì đến tháng hai mới đi làm lại đấy.

-Phải rời khỏi nơi này thôi, mấy năm qua khu đang phát triển hầu như chẳng thu nỗi một phân tiền lợi nhuận, nổi danh là thảm đạm, chúng ta cũng chẳng có mặt mũi nào mà trụ tiếp a, nếu thay đổi để người tài ba tới cũng được, lão Trần .. hướng đi của lão đã có ý định gì chưa?
-Cũng chưa có, đến đâu hay đến đó đi, chúng ta đều những người làm không được bao nhiêu việc, có được chén cơm ăn đến tận hôm nay thì cũng không tệ rồi, nào còn dám nghĩ đến chuyện xa vời hơn..

Đang nói chuyện chính là hai nhân vật đứng đầu khu khai phát , Triệu bí thư tên gọi Triệu Hòa Dương, đến khu đang phát triển công tác năm năm rồi, Trần chủ nhiệm gọi Trần Bình Thái , đến khu đang phát triển cũng có thời gian ba năm, hai người này bình thường thì chống đối ồn ào , nhưng lúc này lại đang có cùng một loại cảm giác chán nản đã hết thời.

Trần Khánh Long mặt lạnh nhìn hai người này đang trao đổi, trong lòng của hắn so với hai người này còn phiền muộn hơn nhiều , tuy vẫn chưa biết mình sẽ đi đến đâu, nhưng chỉ cần khi nghe Đinh Nhị Cẩu đến nơi đây đem chủ nhiệm cũng đủ để khiến cho hắn cảm thấy khuất nhục rồi.
Lúc trước chỉ tự trách mình không có nhãn lực, không nhìn thấy được Tưởng Văn Sơn sắp rơi đài, còn Thạch Aí Quốc thì sắp phát tích, cứ khăng khăng tìm đến Đào Thành Quân nhờ giúp mình từ bỏ vị trí thư ký của Thạch Aí Quốc mà đi ra ngoài nhận công tác, đến quản ủy hội khu đang phát triển làm phó chủ nhiệm, lúc đó hắn cho rằng tại đây có thể làm việc nhẹ nhàng, lại lấy thêm lương cao, nhưng tất cả đều là ảo tưởng mà thôi, khu đang phát triển vốn là đã quá nát, trong khi Trần Khánh Long cũng chỉ là người ngồi yên để ăn cơm mà thôi, cho nên căn bản không có bất kỳ một sự thay đổi nào tại nơi đây .

Nhưng Đinh Nhị Cẩu với tư cách tiếp nhận thay vị trí của mình, thằng này hình như là lúc nào cũng gặp vận may vậy , một đường quan lộ tăng vọt , bây giờ đã là cán bộ cấp phó xử, so với cố gắng lâu nay của mình, hắn thấy vận khí Đinh Nhị Cẩu quá tốt, cho nên thời gian dần trôi qua tại trong nội tâm của hắn từ ghen ghét biến thành phẫn hận .
-Được rồi… đừng nói nữa, xe đến rồi kìa.

Triệu Hòa Dương thấy từ xa xa bụi đất tung bay ở bên trong đang có một chiếc xe chạy tới , nói ra .

Vì thế tất cả mọi người liên quan đều câm miệng, nhìn chăm chăm đến chiếc xe kia đang chạy đến, cùng đoán sẽ là ai đưa Đinh Nhị Cẩu tới đây.

Khu đang phát triển là thành phố Hồ Châu quy hoạch, cho nên quy cách cũng là rất cao, cơ bản khu hành chính cùng cấp bậc với cấp huyện, khu hành chính chỉ so với khu Tân Hồ thấp hơn .. .

Khu khai phát trước đây đương nhiên là người thân tín hoặc thân thích của Tưởng Văn Sơn, cho nên nhìn qua khu đang phát triển cũng có không ít người, nhưng người thật sự làm công tác thì chẳng có mấy nhiều, đa số là người ngồi không ăn lương , việc này không hiếm thấy.

Từ khi Tưởng Văn Sơn rơi đài, Triệu Hòa Dương cũng đã có tư tưởng chuẩn bị , đối với lão mà nói, rời khỏi nơi này chưa hẳn không phải là một chuyện tốt, ít nhất cũng có thể tìm một nha môn thanh tĩnh mà tu thân dưỡng tính, còn có thể ký được vào chữ, ngồi xem báo chí, so ở chỗ này thì còn mạnh hơn nhiều…,.
-Chào Trần khoa trưởng, chào đón ông tới chỉ đạo công tác ..

Vừa nhìn thấy bước xuống xe là cán bộ trưởng khoa Trần Kỳ, Triệu Hòa Dương và Trần Bình Thái đều thở phào nhẹ nhõm, nếu tới là một phó trưởng phòng tổ chức cán bộ thành phố, thì áp lực rất lớn.

Trần Bình Thái tâm tình buông lỏng rất nhiều, bởi vì hôm nay chính mình đến phối hợp công tác giao tiếp bàn giao, đã nhận ca thay đổi đến rồi, chính mình có khẩn trương thì cũng vô bổ, lâu nay tại khu đang phát triển kiếm thì cũng kiếm đủ rồi, làm cũng làm đủ rồi, nếu sớm một chút rời đi cũng tốt.

-Tôi không phải đến chỉ đạo công tác, mà là tiễn đưa Đinh chủ nhiệm đến nhậm chức, Đinh chủ nhiệm …để tôi giới thiệu một chút vị này là đồng chí bí thư quản ủy hội Triệu Hòa Dương, vị này là đồng chí Trần Bình Thái chủ nhiệm quản ủy hội, vị này là đồng chí Trần Khánh Long phó chủ nhiệm, vị này là . . .
Không hổ là cán bộ khoa phòng tổ chức cán bộ thành phố, nói lên tên những cán bộ này thuộc như lòng bàn tay, không có chút nào vấp váp.

- Đồng chí Trường Sinh, chào đón cậu tới nơi này làm nhận công tác.

Triệu Hòa Dương bắt tay Đinh Nhị Cẩu nói ra .

-Cảm ơn.

Đinh Nhị Cẩu chỉ có trả lời hai chữ, không có nhiều lời, đối với những loại người sắp phải rời đi kiểu như thế này, Đinh Nhị Cẩu chẳng muốn cùng bọn họ nói nhảm, hơn nữa đối với bọn họ, Đinh Nhị Cẩu trong lòng cũng xem thường, hàng năm thành phố rót nhiều tiền xuống khu đang phát triển như vậy, ngay cả một ký túc xá để ở cũng đều không có xây dựng, mẹ kiếp chờ xem, ta sẽ từ từ tra ra các ngươi, nếu ai duỗi tay nhúng chàm, thì nên ói nhổ ra, phun không được thì cũng phải chậm rãi nhả ra ...

Mọi người thấy Đinh Nhị Cẩu lạnh nhạt như vậy, trong nội tâm đều chợt thấy nhột nhạt, hơn nữa thằng này cuồng ngạo cũng chỉ bắt tay với Triệu Hòa Dương và Trần Bình Thái, còn những người khác thì ngó lơ không quan tâm đến, điều này làm cho tất cả mọi người đều có cảm giác thằng này không tốt để ở chung, nhất là Trần Khánh Long, hắn thấy Đinh Nhị Cẩu ngay cả con mắt cũng đều không liếc nhìn hắn, trong lòng khí huyết thoáng cái lại dâng lên.