Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1342: Hạ mình tất có việc cần nhờ…



CHƯƠNG 1286: HẠ MÌNH TẤT CÓ VIỆC CẦN NHỜ…

Đinh Nhị Cẩu lúc này phản ứng rất nhanh, hắn liền ý thức được ánh mắt của mình chẳng khác nào Trư Bát Giới, cho nên quay người không nhìn vào Kỳ Trúc Vận nữa, mà là trò chuyện cùng Linh Chi.

-Dì Linh Chi…đây thật là con gái của dì sao?

-Đương nhiên…Đinh chủ nhiệm vì sao có vẻ kinh ngạc như vậy ah.

Linh Chi mỉm cười kéo Kỳ Trúc Vận qua , hai mẹ con nàng đứng song song trước mặt của Đinh Nhị Cẩu.

-Cháu chẳng những là kinh ngạc, mà phải nói là vô cùng kinh ngạc, lúc lần đầu tiên mới gặp dì thì nhìn thấy dì rất trẻ, nhưng do ông chủ Hoa Cẩm Thành giới thiệu nên mới biết được dì đã ngoài bốn mươi, bây giờ so sánh với con gái của dì tựa như là hai chị em vô cùng xinh đẹp, thật sự là dì có thuật trú nhan ah.

Đinh Nhị Cẩu biểu hiện kinh ngạc , nhưng đúng ra là đang vỗ mã thí tâng bốc Linh Chi.
Ba người vừa nói chuyện vừa vào phòng trà, Đinh Nhị Cẩu cùng Linh Chi ngồi đối diện với nhau, còn Kỳ Trúc Vận thì ngồi ở đầu bàn nhỏ lấy vật dụng nấu nước cùng đồ uống trà.

-Đinh chủ nhiệm … cậu thật là khéo nói, phụ nữ nào nếu gặp được cậu, nhất định là bị cậu dỗ ngon dỗ ngọt mê chết.

Linh Chi là hạng người đàn bà thông minh, nàng biết rõ nam nhân thích nghe cái gì, hơn nữa đối với trong lòng của nam nhân thì nàng nắm chặc rất tốt

Từ lúc Kỳ Trúc Vận hiện thân, mãi cho đến khi tiến vào phòng trà, Đinh Nhị Cẩu không nhìn chằm chằm vào Kỳ Trúc Vận như dự định tính toán của Linh Chi, mà hắn thỉnh thoảng lại liếc nhìn nàng, sự chú ý chủ yếu nhất của hắn lại đều đặt ở trên người mình, trong mắt hỏa diễm bùng nổ, lại khiến cho Linh Chi có cảm giác được đêm nay sợ là mình chạy trời không thoát khỏi nắng rồi.
Đã làm quyết định, sẽ không có đường quay về, trong khoảng thời gian gần đây , mỗi đêm khi ngủ, nàng luôn mơ thấy chồng mình Kỳ Phượng Trúc than thở nói là lạnh quá, sau khi tỉnh giấc lại càng làm cho Linh Chi vô kế khả thi .

-Dì thật biết nói đùa, cháu có được miệng lưỡi trơn tru như vậy sao?

Đinh Nhị Cẩu cười nói, sau đó giả bộ như là thưởng thức cách bài trí trong phòng, thật ra thì hắn đang kiểm tra trong phòng này có lắp đặt cameras các loại hay không, nhìn qua một vòng, hình như không có những vật này, vì thế làm cho trong lòng Đinh Nhị Cẩu tạm thời buông xuống, hắn cũng biết, nếu Hoa Cẩm Thành muốn hợp tác với hắn, thì sẽ không dám trêu chọc đến hắn nữa, bằng không mà nói, nợ mới nợ cũ hắn sẽ cùng tính một lượt, đương nhiên Hoa Cẩm Thành cũng phải suy nghĩ đến hậu quả .
-Tôi thấy đúng là miệng của cậu ngọt như mật đấy, ngay cả tôi mà còn chịu không được đây này…

Linh Chi sóng mắt lưu chuyển, nhìn Đinh Nhị Cẩu nói ra .

Đinh Nhị Cẩu nhìn thoáng qua Kỳ Trúc Vận, không có nói tiếp gì .

Linh Chi ánh mắt theo Đinh Nhị Cẩu cũng nhìn thoáng qua Kỳ Trúc Vận con của mình, sau đó hình như là đã hiểu ra chuyện gì, liền nói với Kỳ Trúc Vận:

-Trúc Vận , con đi ngủ trước đi, để mẹ tự pha trà được rồi..

-Vâng….vậy con đi ngủ trước, Đinh chủ nhiệm …gặp lại sau..

Kỳ Trúc Vận cũng đang ước gì mau rời khỏi nơi đây, Đinh Nhị Cẩu dù vô tình hay cố ý ánh mắt quan sát ở trên người nàng làm cho nàng có chút chịu không được, vì nàng thấy phảng phất mình bị lột sạch tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ở trước mặt hắn vậy..

Kỳ Trúc Vận đi ra khỏi phòng trà, Đinh Nhị Cẩu nâng chung trà lên uống một ngụm trà Phổ Nhị, nhàn nhạt trong hương vị có một chút đăng đắng, đúng lúc này Linh Chi cũng thả tâm tình của mình, không đợi Đinh Nhị Cẩu nói cái gì, nàng đứng dậy rồi quỳ gối đến sau lưng của Đinh Nhị Cẩu, xoa bóp lên bả vai của hắn .
-Dì nói đi, Hoa Cẩm Thành đang muốn cái gì ? Cháu thấy dì cũng không phải là người đàn bà bình thường, đến tận bây giờ cháu cũng không nhìn thấu được tâm tư của dì, con người của cháu có một nguyên tắc, cháu chưa bao giờ cùng với một người mà mình nhìn không thấu cùng nhau hợp tác, vì như vậy rất nguy hiểm, tuy dì chỉ là một người đàn bà, nhưng cái loại nguy hiểm này cháu lại có cảm giác rất mãnh liệt.

Đinh Nhị Cẩu từ tốn nói .

-Đinh chủ nhiệm… cậu thực là một người rất có ý tứ, nhà chúng ta chỉ là cô nhi quả mẫu, vậy thì có nguy hiểm gì chứ?

-Lễ hạ tại người tất nhiên phải có sở cầu, dì đã hạ mình như vậy đương nhiên là có việc cần nhờ, chứ nếu luận về tuổi tác, thì dì có thể làm mẹ của cháu, con gái của dì cũng đã mười chín hai mươi tuổi rồi, nếu cho rằng dì yêu thích cháu thì không thể không nói, khẩu vị của dì thật sự là quá nặng a, chẳng lẽ là trâu già muốn gặm cỏ non? Lão Hoa lẽ nào suy nghĩ đến như vậy...
Đinh Nhị Cẩu phân tích rỏ ràng nói thẳng ra .

-Ai , Đinh chủ nhiệm, việc này đúng là cùng với Hoa Cẩm Thành không có liên quan gì cả, là tự tôi mà ra, đương nhiên cũng chính là chuyện của riêng tôi, tôi có vấn đề khó xử không ai có thể giải quyết được, vì vậy chúng ta cũng chỉ có cách là van cầu cậu mà thôi..

Linh Chi rốt cục thả đôi bàn tay ra khỏi bả vai Đinh Nhị Cẩu, đến ngồi ở vị trí của Kỳ Trúc Vận vừa rồi, tiếp tục pha trà .

-Chuyện của dì, có ý tứ gì?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

-Hai mẹ con chúng ta cư trú tại tòa nhà của Hoa Cẩm Thành đã năm năm, cũng là chuyện bất đắc dĩ, chồng tôi tên gọi Kỳ Phượng Trúc, không biết Đinh chủ nhiệm có từng nghe nói qua chưa?

Đinh Nhị Cẩu nghe được cái tên Kỳ Phượng Trúc này, hắn liền sững sờsuy nghĩ nói ra:

-Cái tên này nghe rất quen thuộc , giống như gần đây đã nghe nói qua, nhưng cháu vẫn không nhớ là đã nghe từ ở đâu.
-Kỳ Phượng Trúc là chồng tôi, một nhà môi giới bất động sản lớn nhất nổi tiếng trong tỉnh Bắc, đương nhiên đó chỉ là trước đây, nhưng gần đây bởi vì bị phán án là phi pháp góp vốn nên bị bắt nhốt vào tù, nói là chồng tôi góp vốn phi pháp đến năm, sáu trăm triệu tài chính, nhưng đây là chồng tôi bị oan uổng , kỳ thật thực tế góp vốn tài chính không đến một triệu , số tiền còn lại kia đều là tài sản của nhà chúng ta, nhưng chúng ta cứ bị khép tội, chạy không thoát được.

Linh Chi nói lệ rơi đầy mặt, Đinh Nhị Cẩu tựa như là đang nghe một câu chuyện truyền kỳ vậy.

-Dì và Hoa Cẩm Thành có mối quan hệ thế nào?

Đinh Nhị Cẩu hỏi, đây mới là vấn đề hắn mấu chốt mà hắn quan tâm nhất .

-Ông ta từng là thủ hạ chồng của tôi, có mối quan hệ với chồng tôi không tệ, cho nên chúng tôi mới lén lút chạy đến nơi đây trú ngụ, nếu không cũng đã bị bắt giữ, không sống tới ngày hôm nay đâu.
Linh Chi nói xong rùng mình một cái .

Những lời nói này làm cho Đinh Nhị Cẩu thấy bùi ngùi, kỳ thật có tiền nhiều cũng chưa chắc là chuyện tốt, đây là một chân lý, không có tiền có thể sẽ không có rất nhiều niềm vui thú sinh hoạt hưởng thụ, nhưng nếu có quá nhiều tiền, cũng sẽ mất đi một số thứ sinh hoạt hưởng thụ, thậm chí sinh mạng còn có thể mất đi ..

Đinh Nhị Cẩu đương nhiên không biết, những lời này của Linh Chi có rất nhiều chuyện thật, nhưng cũng có chuyện nàng không nói được ra, Linh Chi không ngu ngốc đến mức cái gì cũng nói hết cho Đinh Nhị Cẩu nghe, dạng như vậy thì không còn là lợi dụng nữa…..