Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1384: Hắn đúng là người đang cần tìm



CHƯƠNG 1328. HẮN ĐÚNG LÀ NGƯỜI ĐANG CẦN TÌM.

-Chị Tạ …thành phố Hồ Châu có cơ hội hay không thì cũng chẳng phải do em quyết định, mà là do những nhà đầu tư giống như nhà chị định đoạt, chúng em chỉ là nhân viên chính phủ nhà nước, phương châm là phục vụ cho những người như nhà chị, cũng như các nhà đầu tư cần những gì, thì chúng em tận lực cung cấp, chúng em sẽ để ý đối đãi tốt nhất với các nhà đầu tư đến Hồ Châu, vì sự phát triển của các nhà đầu tư mà tạo cơ hội tốt nhất cho họ.

Đinh Trường Sinh không mắc mưu, dù ngón tay của hắn đã chạm vào những sợi lông âm hộ của nàng rồi, hắn vẫn dựa vào giọng quan nói ra .

-Thôi đi.., có quỷ mới tin em, chị đang nói chuyện nghiêm chỉnh với em đấy, bên Kinh Sơn kia đã thay đổi lãnh đạo mới, vẫn luôn đang hối thúc chúng ta đối với quặng mỏ tiến hành lấp lại, nhưng em cũng thấy đấy, hiện tại kinh tế ngành sản xuất sắt thép đình trệ, nếu dùng tiền của tập đoàn sắt thép Tạ thị để cải tạo quặng mỏ, thì chúng ta sẽ không còn tiền để đầu tư chuyển qua xây dựng hãng xưỡng làm ngành nghề kháci .
-Vậy cha chị định đoạt như thế nào?

-Cha chị đang nghĩ đến biện pháp lên trên tỉnh hoạt động một chút, xem có thể giải tỏa bớt áp lực từ lãnh đạo ở Kinh Sơn, để cho chúng ta tạm hoãn một chút thời gian, hơn nữa nếu như chúng ta thật sự muốn tới Hồ Châu xây dựng nhà máy, ắt sẽ một tin chấn động khiến cho giá cổ phiếu có thể bị sụt giảm, đến bây giờ chị cũng không dám tưởng tượng nếu như công bố tin tức tập đoàn sắt thép dời đi nơi khác xây dựng nhà máy, thì sẽ mang đến cho công ty mang đến nhiêu tổn thất đây này..

-Kỳ thật tình thế như thế này bây giờ rất rõ ràng, nếu như động, thì Tạ thị còn có cơ hội đông sơn tái khởi, còn nếu như bất động, thì chỉ có một con đường chết, đoán chừng lúc đó giá cổ phiếu cũng sẽ rơi xuống không ngăn nổi, phải một lần nữa thành lập công ty độc lập đi ra, chuyển qua nghiên cứu sản xuất chế tạo kỹ thuật vật liệu thép cao, có lẽ lúc này mới sẽ để cho các thành viên đóng góp cổ phần mới nhìn thấy hi vọng.
Đinh Trường Sinh châm chước nói, nghĩ tới đây, hắn nhớ tới một cách manh động, bằng cách nào có thể đem tiền của Vũ Văn Linh Chi từ nước ngoài chuyển dời về trong nước, nếu như cùng tập đoàn sắt thép Tạ thị liên hợp, chẳng phải là một phương thức rất tốt hay sao?

-Để xem tình hình như thế nào đã, quyết định chuyện lớn như vậy, hãy để ba cha của chị làm, còn chị thì không làm được.

Tạ Phương Quỳnh rõ ràng đang rất mệt mỏi, nghe thấy làm cho Đinh Trường Sinh cũng đau lòng, cho nên dù bàn tay đã mò tới cái khe thịt âm hộ ẩm ướt của nàng, hắn rút ra rồi cầm chặt tay của nàng ra vẻ an ủi.. .

……………………………………………………………………………………………

Bởi vì cao hứng, với lại Thạch Aí Quốc cũng rất nhiệt tình, cho nên Tạ Cửu Lĩnh uống nhiều rượu, vốn là ông định xong buổi ăn sẽ quay ngay về Kinh Sơn, nhưng Đinh Trường Sinh lo lắng cho sức khỏe của ông, nên đề nghị cha con họ Tạ ở lại Hồ Châu một đêm, rồi thuê một gian phòng ngay Hồ Thiên Nhất Sắc cho cha con họ.
-Có chuyện gì thì gọi điện thoại cho em, buổi tối em tới cùng bác ăn cơm, còn bây giờ thì em phải trở về thành phố xử lý chút chuyện.

An bài tốt xong, Đinh Trường Sinh không để lại dấu vết sờ lên cái mông nẩy nở to lớn cùa Tạ Phương Quỳnh, lúc này Tạ Phương Quỳnh cũng không có nói gì..

-Em cứ lo công việc của em đi, buổi tối không đến cũng được, chị đoán chừng cha vẫn vẫn chưa tỉnh lại đâu.

-Em cũng phải tới, không gặp cha chị, thì ăn cơm với chị cũng được vậy.

Đinh Trường Sinh cười cười rồi quay người đi nha.

Đinh Trường Sinh vừa đi ra, thì nhìn thấy xe của Thạch Aí Quốc còn chưa đi, tài xế Hồ Hải Quân đứng tại cửa xe đang chờ Đinh Nhị Cẩu.

-Lãnh đạo chưa ngủ à?

Đinh Trường Sinh nhỏ giọng hỏi, Thạch Aí Quốc cùng Đào Thành Quân buổi trưa đều uống nhiều rượu, nhưng nốc bấy nhiêu rượu này với hắn mà nói thì không thành vấn đề…
-Hải Quân, vào chạy xe đi.

Hồ Hải Quân chưa kịp đáp lời, thì Thạch Aí Quốc kêu lên .

-Bí thư, chú không nghỉ ngơi sao?

Đinh Trường Sinh ngồi vào ghế phụ, quay đầu nhìn phía sau Thạch Aí Quốc đang sắc mặt đỏ bừng cùng với Đào Thành Quân hỏi.

-Hừm.. làm sao có thể ngủ được, cháu cảm thấy Tạ gia có khả năng đến Hồ Châu tỷ lệ bao nhiêu phần trăm?

Thạch Aí Quốc ngồi thẳng người, hai mắt đỏ bừng hỏi.

-Bí thư ..vấn đề là để xem Tạ gia n có nguyện ý tiếp tục làm cái nghề sắt thép này nữa hay không, nếu vẫn còn muốn làm, thì có thể tuyển chọn được rất nhiều địa phương, nhưng riêng trong tỉnh của chúng ta, chì cháu cảm thấy Hồ Châu là thích hợp nhất, trước kia Kinh Sơn có quặng mỏ, đó là ưu thế của Kinh Sơn, nhưng bây giờ, mỏ quậng của Kinh Sơn đã bị khai thác hoang tàn khắp nơi, chánh phủ thành phố Kinh Sơn đang nhắc nhở tập đoàn sắt thép Tạ thị đem quặng mỏ lấp lại để xanh hoá, nghe nói đang ép rất chặt, cho nên Tạ gia đành phải tìm kiếm con đường để thoát ra, do đó em cảm thấy được đây là cơ hội của chúng ta.
-Ừ, cháu hãy để ý đến và câu thông với Tạ gia kỹ lưỡng hơn một chút, chú cảm thấy được người này rất có suy nghĩ, cháu hãy làm công tác thực tế, để ông ta xiêu lòng….

Thạch Aí Quốc suy nghĩ dặn dò nói .

-Vâng bí thư, cháu sẽ cố hết sức.

-Ừ, tốt nhất có thể hãy mau chóng xác định được, cái hạng mục PX kia, hiện tại thành phố đang rtanh rất lợi hại, cháu bên này phải nhanh một chút mở ra cục diện mới, để giảm bớt áp lực cho chú..

-Cháu biết rồi, sẽ tăng nhanh tiến độ.

-Há, còn nữa, còn chuyện năm trăm triệu đầu tư cùa cái nhà máy nước giải khác kia là cái gì vậy? Có chuyện này thật sao?

Thạch Aí Quốc hoài nghi, bởi vì từ trước giờ có vấn đề gì thì Đinh Trường Sinh vẫn luôn báo cáo qua cho ông, chỉ có chuyện cái nhà máy này là không giống như là phong cách xử sự của Đinh Trường Sinh.
Đối với Thạch Aí Quốc, Đinh Trường Sinh cũng không dám như ăn nói lung tung như đối với Tạ Phương Quỳnh, nên đành đem chuyện tiền căn hậu kiết đơn giản nói qua một lần, bất quá hắn vẫn nhận được Thạch Aí Quốc tán thưởng, bởi vì Thạch Aí Quốc thấy được Đinh Trường Sinh đã có cố gắng, ít nhất không phải là làm vị trí chủ nhiệm ở khu đang phát triển này được chăng hay chớ.

Đưa tiễn Thạch Aí Quốc xong, Đinh Trường Sinh cũng lái xe về nội thành, mà không có đến khu phát triển đi làm, hắn đến nhà của Vũ Văn Linh Chi, hiện tại hai mẹ con nhà này là không ra khỏi cửa một bước, tất cả việc ăn uống, đều mướn người đưa tới cửa, đây cũng là do Đinh Trường Sinh an bài, dù sao hai người này ở loanh hoanh trong tào nhà của Hoa Cẩm Thành cũng đã quen, nên vẫn nhịn được .
Tuy bản án Kỳ Phượng Trúc đã định , nhưng còn số tiền kia đang ở nơi nào, không phải chỉ có một mình Lâm Nhất Đạo đang tìm, mà còn có những chủ nợ cũng tìm, cho ne6mn nếu như mẹ con Vũ Văn Linh Chi đi ra ngoài lung tung., nhỡ bị người gặp được, đến lúc đó thì có nhiều phiền toái .

Đinh Trường Sinh chưa từng có ban ngày đến nhà này, cho nên khi Đinh Trường Sinh gõ cửa, liền làm cho mẹ con Vũ Văn Linh Chi vô cùng hoảng sợ, Vũ Văn Linh Chi chân trần đi tới cửa, theo trong mắt mèo nhìn thấy bên ngoài là Đinh Trường Sinh, thì lúc này mới yên lòng .

-Ai ui… làm dì sợ muốn chết, làm sao giờ này mà cháu lại đến.

Vũ Văn Linh Chi kéo cửa ra, để Đinh Trường Sinh vào .

Thấy là Đinh Trường Sinh tiến đến, Kỳ Trúc Vận tranh thủ thời gian cũng đến cửa ra vào, ngồi xổm xuống cỡi giày cho Đinh Trường Sinh, đổi đôi dép lê, chuyện này tựa hồ trở thành thói quen của Kỳ Trúc Vận rồi.
-Có chút việc gấp cháu muốn hỏi dì..

-Chuyện gì vậy? Mới uống rượu phải không? Mau tới đây ngồi xuống, để dì đi lấy nước sâm giải rượu.

Vũ Văn Linh Chi không gấp bởi vì thời gian năm năm đủ để làm cho bất luận người nào tính tình đều bị mài mòn hết, huống hồ Vũ Văn Linh Chi hiện tại không có còn lựa chọn nào khác, nàng chỉ có thể đem tất cả hi vọng đều đặt ở trên người Đinh Trường Sinh, hơn nữa theo thời gian lui tới cùng Đinh Trường Sinh, nàng phát hiện thằng trẻ tuổi này có lẽ đúng là người nàng đang muốn tìm .

Đinh Trường Sinh đặt mông ngồi ở trên ghế sa lon, còn Kỳ Trúc Vận tựa như đối với chuyện của bọn họ không có hứng thú chút nào, nên vẫn im lặng ngồi lau sạch làm mới đôi giày của Đinh Trường Sinh, lúc này Vũ Văn Linh Chi xuống bếp lấy nước sâm cũng đã quay trở lại phòng khách.