Tạ Cửu Lĩnh đang tại ngủ tại phòng kế bên, không biết lúc nào sẽ tỉnh lại, cho nên Đinh Trường Sinh cũng không dám làm quá đáng, khi Tạ Phương Quỳnh lớn tiếng hơn rên to sau khi đến cơn đỉnh phong, thì hắn hợp thời buông lỏng tay, cứ như vậy, Tạ Phương Quỳnh thở hồng hộc, bộ ngực đầy đặn phập phồng bất định, may mà Đinh Trường Sinh bây giờ định lực không tệ, nếu không thật đúng là không thể nói trước được sẽ xảy ra chuyện gì .
Tạ Phương Quỳnh thở hào hển, cảm thụ được vừa rồi Đinh Nhị Cẩu đối với nàng bú ɭϊếʍ, kɦoáı ƈảʍ cơ hồ khiến cho thân thể của nàng bốc cháy lên. khuôn mặt ửng đỏ, rất rõ ràng còn đắm chìm tại vừa rồi trong cơn cao trào khó có thể tự kềm chế.
Nhưng hai người đều rất ăn ý, cái gì cũng không có nói ra, làm như chuyện vừa rồi không có gì phát sinh. ……………………………………………………………………………………….
Đinh Trường Sinh lui ra phía sau một bước, ngồi trên ghế dựa nói .
-Em…mà còn có chuyện gì đứng đắn, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, đồ thứ tiểu nhân ..
Tạ Phương Quỳnh lấy tay vuốt một chút trên tóc mai tán loạn ở trước trán nói.
-Em nói nghiêm chỉnh thật mà, nếu như em có thể giúp chị tìm kiếm được nhà đầu tư tiền vào, chị có thể cân nhắc xây dựng nhà máy sắt théo tại tại Hồ Châu không?
-Em nói thật chứ? Là tập đoàn đầu tư Bàn Thạch sao?
Tạ Phương Quỳnh nghe lời này xong thì tinh thần tỉnh táo lại, liền hỏi.
-Không nhất thiết phải là tập đoàn đầu tư Bàn Thạch, nhưng nếu em có thể giúp chị sẽ hợp tác với bọn họ để cho tập đoàn sắt thép của chị có thêm tiền, thì có thể xây dựng nhà máy tại Hồ Châu không, em muốn có một câu trả lời chính xác.. -Về chuyện này thì phải để cha của chị làm chủ, chị không đảm đương nổi a. Tạ
Phương Quỳnh nghiêng đầu suy tư một chút rồi nói ra .
-Trước mắt kinh tế ngành sản xuất sắt thép truyền thống đình trệ, đây là chuyện rành rành, nếu muốn tồn tại thì phải chuyển sang mô hình loại khác, chị hãy cố gắng cân nhắc một chút.
Đinh Trường Sinh nói ra .
Đinh Trường Sinh vừa mới nói xong, thì nghe thấy bên cạnh có động tĩnh, Tạ Phương Quỳnh mau bước xuống giường đi ra ngoài , Đinh Trường Sinh cũng đi theo, đẩy ra cánh cửa cách vách, thì vừa nhìn thấy Tạ Cửu Lĩnh ngồi xuống đang muốn cầm ly nước trên bàn uống.
- Cha … còn khó chịu trong người không?
Tạ Phương Quỳnh lườm Đinh Trường Sinh, rồi rất nhanh đi đến phục thị Tạ Cửu Lĩnh uống nước.
Tạ Cửu Lĩnh nốc hết một ly lớn nước, nhìn thấy Đinh Trường Sinh đang đứng, cười cười: -Trường Sinh, cháu rất bề bộn nhiều việc, cứ đi làm việc đi, không cần phải để ý đến lão già này đâu..
-Vậy không được, đây là lệnh của Thạch bí thư, bác đang là khách quý của thành phố Hồ Châu, cháu phải túc trực suốt 24/24 phục vụ bác, có cần gì thì bác cứ việc nói.
Đinh Trường Sinh cười hì hì nói, nhưng trong đầu nghĩ thầm, nếu không có Tạ Phương Quỳnh ở chỗ này, thì ta đâu có rãnh như vậy mà chạy lên cùng ngươi.
-Thay bác cám ơn Thạch bí thư, ông ấy là một vị quan tốt, Hồ Châu mặc dù không tệ, nhưng bác thấy tình hình bây giờ của bác thật là lực bất tòng tâm ah.
Tạ Cửu Lĩnh lời này xem như đã tiết lộ ý tứ, đó chính là ông cũng rất muốn đến Hồ Châu đầu tư, nhưng bây giờ tiền đang thiếu thốn, kinh tế ngành sản xuất sắt thép đình trệ, thị trường chứng khoán phập phù, những yếu tố này hợp lại cùng nhau, thật sự là đủ để cho vị đại gia đã từng là nhà giàu nhất tỉnh Trung Nam phải cco1 nhiều suy nghĩ. -Bác cũng đừng có quá bi quan, mới vừa rồi cháu có nói cùng chị Tạ tỷ, nếu như chúng ta có thể kịp thời phát triển chuyển biến, nói không chừng sẽ có kết quả tốt đẹp.
- Ừ,cháu nói cũng đúng, vấn đề là hiện tại sắt thép Tạ thị khí lực xoay người cũng đã bị mất.
Tạ Cửu Lĩnh lời này nói có chút quá, do Đinh Trường Sinh nóng lòng cầu thành , cho nên bị Tạ Cửu Lĩnh nhìn thấu trong tâm hắn, không chỉ là Đinh Trường Sinh, mà kể cả Thạch Aí Quốc, cũng đều nóng lòng muốn khắc phục khó khăn, mở đầu cho tốt, cho nên đây chính là điều mà Tạ Cửu Lĩnh muốn lợi dụng .
Đinh Trường Sinh đương nhiên không hiểu đến những điều lắt léo này, nói cho cùng tuổi vẫn còn quá trẻ, kiên nhẫn chưa có đủ tầm, Tạ Cửu Lĩnh là do hắn mời tới, Thạch Aí Quốc cũng rất coi trọng Tạ Cửu Lĩnh, cho nên được hay không được thì Đinh Trường Sinh cũng phải hao tổn công sức ở chỗ này cùng với Tạ Cửu Lĩnh trò chuyện. Màn đêm buông xuống, Đinh Trường Sinh cùng cha con Tạ thị rong chơi chung quanh tại làng du lịch hồ Thiên Nhất Sắc, Tạ Cửu Lĩnh quả thật là ưa thích cái chỗ này.
-Trường Sinh, bác nghe nói cháu trước đây đã từng làm thư ký cho Trọng Hãi một đoạn thời gian phải không?
Vốn đang thật tốt , nhưng Tạ Cửu Lĩnh bất chợt lại ném ra một chủ đề như vậy, khiến cho Đinh Trường Sinh chấn động, làm cho Tạ Phương Quỳnh lộ ra thần sắc tức giận …..
-Bác à.. như thế nào đột nhiên lại hỏi đến chuyện này?
Đinh Trường Sinh ấp úng hỏi.
-Vậy cháu cảm thấy con người của Trọng Hãi thế nào?
-Um… cháu không biết lắm về đánh giá một người, cháu… . . .
Đinh Trường Sinh bình thường có thể nói, bất cứ tình huống nào cũng sắp xếp được ngôn ngữ, nhưng bây giờ khi nhìn thấy ánh mắt thâm thúy của Tạ Cửu Lĩnh, hắn cũng không có can đảm … -Bác… cháu biết anh Trọng Hãi đã kích chị Tạ không nhẹ, nhưng nếu bác muốn để cho cháu đánh giá, thì cháu cảm thấy được Trọng Hãi vẫn một hán tử, ít nhất dám làm dám chịu, hơn nữa sai lầm của Trọng Hãi cũng đã phải trả một cái giá lớn, cháu tin chắc, nếu như anh Trọng Hãi vẫn còn với chị Tạ, dựa vào quan hệ nhà của Trọng Hãi cùng Tạ gia, ít nhất bây giờ cũng đang làm phó chủ tịch của một thành phố địa cấp, cho nên . . .
-Ngay từ đầu, bác cũng đã không đồng ý việc hôn nhân của hắn và Tạ Phương Quỳnh, là do lão gia hỏa Trọng Phong Dương kia xin cầu cùng với bác kết thân gia, ai biết nửa đường lại xảy ra chuyện như vậy, Trường Sinh, cháu thấy cái đám này kết cục cuối cùng sẽ ra sao đây?
-Kết cục? Không phải đã sớm kết thúc rồi sao bác? Chị Tạ không phải là vẫn còn đang chờ Trọng Hãi chứ? Đinh Trường Sinh không tin nhìn Tạ Phương Quỳnh nói.
-Cút sang một bên tên hỗn đản kia, đừng có chọc tức chị ....
Tuy cách qua Tạ Cửu Lĩnh, Tạ Phương Quỳnh vẫn là không chút do dự cho Đinh Trường Sinh một cước, để cho giày cao gót Tạ Phương Quỳnh đá trúng một cái vào cái mông của mình, mũi nhọn đế giày làm thốn đau, hắn oán thầm người đàn bà này dù như thế nào cũng vẫn có lòng dạ độc ác.
Tạ Cửu Lĩnh nhìn Đinh Trường Sinh cùng con gái của mình đang ầm ĩ, thì mỉm cười, trong nội tâm của ông không biết đang suy nghĩ cái gì .
-Bác mới vừa nói một nửa, cháu nghe vẫn không hiểu, chẳng lẽ hôn sự của chị Tạ vẫn chưa xong ah.
-Tiểu Đinh… nếu như thuận tiện, thay bác sắp xếp một cuộc hẹn với Trọng Hãi, bác muốn gặp hắn một chút.
Tạ Cửu Lĩnh nói.
Lời nói này chẳng những làm cho Đinh Trường Sinh sợ ngây người , mà ngay cả Tạ Phương Quỳnh cũng kinh ngạc, ngay trong lúc hai người bọn họ mắt lớn trừng mắt nhỏ, thì Tạ Cửu Lĩnh đã một mình đi về phía trước . -Chị Tạ, đây là tiết tấu gì vậy? Hai người thật muốn phục hôn lại sao? Vậy còn chuyện chị quan hệ với em thì phải làm sao bây giờ?
-Hừ..biến đi , chị và em có cái rắm quan hệ, lập lại lần nữa chị sẽ gϊếŧ chết em đấy, em chỉ là lợi dụng lúc chị gặp khó khăn rồi đè chị ra sờ soạng làm bậy một chút, xong rồi thì quẹt miệng bỏ đi..
Tạ Phương Quỳnh hung ác trợn mắt liếc nhìn Đinh Trường Sinh, rồi bước nhanh hơn đuổi theo Tạ Cửu Lĩnh.
-Ai ai …chị Tạ, chị không nhắc thì thôi, vừa nhắc nó lại đòi nợ đây này, vừa rồi chị sướng chứ nó có được ăn uống cái gì đâu…
. Đinh Trường Sinh đi theo sát, cầm lấy tay nàng đưa vào bên ngoài quần, bên dưới cây ƈôи ŧɦịŧ của hắn nhỏ giọng nói .
Nhưng lời còn chưa nói hết, đã bị Tạ Phương Quỳnh hung hãn đẩy mạnh một cái, dù là Đinh Trường Sinh thân hình nhanh nhẹn, vẫn bị đẩy lảo đảo văng tới gần cây sồi xanh ven đường.