Khi Trinh Lan Ni cùng Trần Ý Hàm bị Tưởng Đại Dương gọi ra, Lương Khả Tâm hai mắt tỏa sáng, nhưng nghi ngờ nhìn liếc Tưởng Hải Dương, nghĩ thầm, ngươi đưa ra hai phụ nữ một lớn một nhỏ đến cùng có ý tứ gì ? Để cho ta cùng Tề lão tam đánh nhau hay sao? Hơn nữa, thiếu nữ kia rõ ràng còn có bộ dáng là một học sinh, ngươi đây là muốn đào hầm cho chúng ta nhảy vào mất mạng à?
Cho là Lương Khả Tâm từ kinh thành tới, trước giờ chưa từng va chạm với gái hường đồng gió nội, nên Tưởng Hải Dương cho rằng sẽ rất có sức hấp dẫn đối với Lương Khả Tâm, nhưng vấn đề này lại chạm tới điểm mấu chốt của Lương Khả Tâm, người vô năng hỗn đãn cũng đều có ranh giới cuối cùng của mình, chỉ có Tưởng Hải Dương không biết điểm mấu chốt ranh giớ cuối cùng của Lương Khả Tâm là cái gì . -Được rồi, Tưởng Hải Dương … vấn đề cậu vừa nói ra tôi sẽ cân nhắc đấy, còn cái lễ vật này, cậu tự mình hưởng dụng đi, đối với cái đồ chơi này tôi không có hứng thú.
Lương Khả Tâm nói ra .
-Anh Lương .. đây chính là cơ hội khó mà có được, họ là hai mẹ con đấy..
Tưởng Hải Dương cúi người bên tai Lương Khả Tâm, tiếp tục dụ dỗ nói .
Lời này thật ra lại khiến cho Lương Khả Tâm động tâm, nhưng ngay lúc này Đinh Trường Sinh dùng cánh tay nhẹ nhàng đụng vào cái bình hoa bày ở khúc quanh thang lầu, “ xoảng..” một tiếng rơi vỡ trên mặt đất, tiếng động này làm cho người trong phòng khách hoảng sợ, Lương Khả Tâm nhìn về phía Tưởng Hải Dương , ý muốn hỏi đây là chuyện gì?
Tưởng Hải Dương cũng không biết , nhưng là hắn không có lá gan lên lầu kiểm tra , chỉ đứng ở nơi thang lầu, từ khi Cát Hổ chết đi, Tưởng Hải Dương cẩn thận hơn rất nhiều , hơn nữa lá gan cũng nhỏ đi. -Tưởng Hải Dương, nhìn không ra a, còn có phục binh ở trên, cậu đến cùng là muốn thế nào đây
Lương Khả Tâm là người có tính khí, suy đoán liếc nhìn Tưởng Hải Dương, rồi nói ra .
-Anh Lương, hãy nghe em nói, em thật sự cũng không biết chuyện gì, để em đi lên xem thử một chút, nếu anh không tin, chúng ta cùng đi lên xem thử.
-Tưởng Hải Dương, được rồi, đừng diễn trò nữa, lão Tam .. chúng ta đi.
Lương Khả Tâm nói .
Tưởng Hải Dương có chút nóng nảy, chính mình khó khăn lắm mới cài đặt được quan hệ với Lương Khả Tâm, vốn là nhân cơ hội đêm nay nịnh bợ thoáng một phát với Lương Khả Tâm, nhưng không nghĩ đến vỗ mông ngựa lại bí vó đá ngược, nếu bây giờ hắn không biểu hiện mình là vô tội, thì về sau chuyện kết giao này sẽ bất thành rồi..
Vì vậy Tưởng Hải Dương cầm cây lau nhà bước lên lầu hai, dạo qua một vòng quả thật là không có phát hiện ra cái gì, nhưng khi hắn quay người muốn đi xuống dưới lầu, thì sau gáy bị cạnh tay chặt mạnh một cái, lập tức liền ngất đi, ngã xuống trên sàn nhà, người dưới lầu nghe tiến động rất rõ . Đúng lúc này Tề lão tam cũng từ trong nhà vệ sinh đi ra,
-Đã xảy ra chuyện gì?
-Tôi cũng không biết, hình như trên lầu có người, Tưởng Hải Dương lên đó thăm dò, giờ lại không có động tĩnh gì cả.
-Hai người này là ai vậy?
Tề lão tam nhìn thấy trong phòng khách hai người phụ nữ một lớn một nhỏ hỏi.
-Tôi... cũng không biết, là do Tưởng Hải Dương gọi tới.
Lương Khả Tâm trả lời…
Đinh Trường Sinh không có trốn mất, mà là từ trên thang lầu đi xuống, nhìn thấy hắn thì Tề lão tam cùng Lương Khả Tâm giật mình cả kinh.
-Đinh Trường Sinh? Cậu tại sao lại ở chỗ này?
Lương Khả Tâm hỏi, theo tin tức hắn nắm được, Tưởng Hải Dương cùng Đinh Trường Sinh là kẻ thù không đội trời chung, bây giờ làm sao lại xuất hiện tại trong căn nhà của Tưởng Hải Dương thuê bao chứ .
-Lương thiếu .. nói ra rất dài dòng, tôi theo chân người đàn bà này tới đây, không nghĩ tới là tại nơi này lại gặp được các người. Đinh Trường Sinh chỉ vào người của Trinh Lan Ni đang sợ run lẩy bẩy nói ra .
-Người đàn bà này? Cậu theo cô ấy làm chi vậy?
Tề lão tam nhìn thấy tiểu tử Đinh Trường Sinh này, ngược lại thì thật cao hứng, bởi vì lúc tại tỉnh thành Đinh Trường Sinh chẳng khác gì là gián tiếp mạo hiểm cứu hắn một mạng khi ký tên, chuyện này làm cho Tề lão tam đối với có cái nhìn khác.
-Hai người có biết người đàn bà này là ai chăng? Thằng súc sinh Tưởng Hải Dương này thật là táng tận thiên lương, không có một chút lằn ranh đạo đức làm người, đây là mợ của hắn, còn đây là em họ của hắn.
Đinh Trường Sinh không có nhiều lời , chỉ cần nói mấy câu đó đủ để làm cho Lương Khả Tâm mặt ửng đỏ, Lương Khả Tâm nghĩ thầm “ Tưởng Hải Dương thằng này quả nhiên là có âm mưu, để cho mợ của mình đích thân câu dẫn hắn , chuyện nơi này vừa nhìn thấy thì hiểu ngay ah ….” -Thật vậy sao?
Tề lão tam nhìn Trinh Lan Ni liếc, lại nhìn Lương Khả Tâm liếc, trong lòng tựa hồ đã minh bạch ra chuyện gì rồi, nhưng không dám lên tiếng, vì lúc đó hắn đang trong nhà WC, Tưởng Hải Dương cùng Lương Khả Tâm bên ngoài đến cùng trao đổi cái gì, chính hắn thật đúng là không biết, chẳng lẽ là cùng hai nữ nhân này có quan hệ sao?
-Đi thôi ..để tôi đưa các người trở về nhà.
Đinh Trường Sinh đối với Trinh Lan Ni nói ra.
Trinh Lan Ni không nói gì, lôi kéo Trần Ý Hàm đi theo Đinh Trường Sinh ra khỏi lâu Vọng Hải, lúc đi ngang qua Lương Khả Tâm cùng Tề Tam Thái thì Đinh Trường Sinh cũng không có dừng lại,
-Ai ai ..Đinh Trường Sinh, còn Tưởng Hải Dương thì đi đâu rồi?
Tề lão tam nhanh bước tới hỏi.
-Há, hắn đang ở trên lầu ngủ đấy.
Đinh Trường Sinh trả lời .
Tề lão tam cùng Lương Khả Tâm liếc mắt nhìn nhau, xem ra Tưởng Hải Dương thằng này thật đúng là không thể không đề phòng. -Hai anh có quay về thành phố hay là ở lại nơi đây? Tôi có việc đi trước, nếu như ngày mai mấy anh có thời gian, tôi sẽ xin mời chiêu đãi ..
-Đinh Trường Sinh.. tôi nghe nói câu đã chuyển công tác đến khu phát triển? Chúng tôi sáng mai sẽ đến đó gặp cậu..
Lương Khả Tâm nói .
-Được…. ngày mai tôi ở tại khu đang phát triển chờ các anh.
Đinh Trường Sinh nói xong mang theo mẹ con Trinh Lan Ni đi về hướng bãi đỗ xe .
Nhìn theo Đinh Trường Sinh rời đi , Tề lão tam sâu xa nói:
-Tiểu tử này vẫn là cái tính khí như vậy, nhưng tôi thích, cùng người như vậy chơi chung một chỗ, cùng đánh nhau cũng cao hứng.
-Cậu có ý tứ gì, cùng với tôi một chỗ thì không có ý nghĩa phải không?
Lương Khả Tâm lườm Tề lão tam nói ra .
-Sao nói vậy chứ, bất quá sau này nếu cậu quả thật muốn tại tỉnh Trung Nam làm chút sự tình, thì phải cẩn thận một chút, tôi xem việc này đêm nay, Tưởng Hải Dương bất quá chỉ là ra mặt làm việc mà thôi, còn phía đằng sau lưng hắn là người nào thì rất khó nói đấy. Tề Tam Thái lo lắng nhắc nhở .
-Tôi biết rồi, ý cậu nói là La Đông Thu chứ gì, tôi cùng hắn nước giếng không phạm nước sông , hắn không đủ trình độ để xếp đặt thiết kế tôi đâu…
-Cậu à , vậy cũng chưa chắc, phải có tâm phòng bị người, đi thôi ...đi ra ngoài mướn phòng ngủ đi.
Tề lão tam thấy không khuyên được Lương Khả Tâm, không nói thêm nữa.
………………………………………………………………………………………..
Trần Vượng Hải sau khi khi chết, Trinh Lan Ni là cảnh sát hộ tịch ở đồn cảnh sát vẫn luôn xin nghỉ dài hạn, không có lên đồn cảnh sát cho nên không biết Đinh Trường Sinh, nhưng tiếng tăm của Đinh Trường Sinh thì nàng đã nghe vô số lần, Tưởng Hải Dương không chỉ một lần đã từng nói qua, Trần Vượng Hải chết là do đầu sỏ Đinh Trường Sinh gây nên, nhưng nàng không nghĩ đến, đêm nay rõ ràng là thằng này đã cứu mình . -Cậu chính là Đinh phó cục trưởng ?
Trinh Lan Ni hỏi.
-Tôi bây giờ không còn làm việc ở cục công an thành phố nữa, chị có thể gọi tôi là Đinh chủ nhiệm..
-Hừ, cậu làm cái gì cũng không quan trọng, tôi chỉ muốn biết chồng của tôi bị chết như thế nào mà thôi?
Trinh Lan Ni ngồi ở đằng sau ôm thật chặt Trần Ý Hàm hỏi.
Đinh Trường Sinh không phải là người ngu, nghe Trinh Lan Ni hỏi một cách tức giện như thế thì đã biết rõ, nàng chắc chắn đem chuyện Trần Vượng Hải chết đi, ghi cái sổ nợ này tính vào mình, hơn nữa nếu nàng là mợ của Tưởng Hải Dương, thì chuyện Trần Vượng Hải là do Tưởng Hải Dương nói cho nàng biết.
-Chồng chị bị hiềm nghi tham ô nhận hối lộ, vốn cái chuyện này cũng không có gì lớn, khai rõ ràng vấn đề thì xong rồi, nhưng Trần Vượng Hải lại khai thêm ra đã từng đưa cho anh vợ Tưởng Văn Sơn không ít tiền hối lộ, cho nên việc này lại xảy ra phiền toái, tại Ban kỷ luật thanh tra trong quá trình thẩm tra, Trần Vượng Hải nhảy lầu tự sát, theo các loại dấu hiệu từ hiện trường thì có thể thấy được, trước khi Trần Vượng Hải nhảy lầu tcó người đã gặp hắn, hoặc là uy hϊếp qua hắn, vì thế hắn phải tự sát. Đinh Trường Sinh nói rất chậm, nói cũng rất khách quan, không có vì lấy danh nghĩa cục công an mà biện hộ cho mình,Trinh Lan Ni nếu là người hiểu chuyện, khẳng định hiểu được ý tứ trong lời nói của Đinh Trường Sinh.