Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1415: Tạm hoãn



CHƯƠNG 1359 : TẠM HOÃN.

-Cô Lâm à…về vấn đề Hạ Phi, hiện tại đã là gây nên huyên náo khắp nơi rồi , huyện ủy Hải Dương của cô có thái độ gì vậy, lần này phản ứng sao lại chậm như thế?

Đường bính khôn mặc dù biết, trong chuyện này nhất định là có nguyên nhân từ Hạ Minh Tuyên nhúng tay vào, nhưng cái mủi dùi này phải đánh vào trên người của huyện ủy Hải Dương, cho nên lời nói không có gì là khách sáo.

-Vâng, Đường bí thư… trách nhiệm lần này là tại tôi, là do tôi không có nhìn rõ ràng tính nguy hại của chuyện này, cho nên không có kịp thời áp dụng biện pháp, tôi xin nhận trách nhiệm.

Lâm Xuân Hiểu là người rất giảo hoạt, nàng rất am hiểu sâu sắc đạo làm quan , nếu như xảy ra vấn đề, trước tiên phải tự nhận trách nhiệm để giãn ra, vì lúc đó lãnh đạo đang lửa nóng, rồi vì lãnh đạo mà tìm phương thức tốt nhất giải vây, tại vì lãnh đạo cũng không phải là người vô tình vô nghĩa, nếu làm được như vậy thì tâm lý trong lòng nắm chắc .
-Cô Lâm … tôi biết là cô sắp đến Hồ Châu công tác rồi, nên vội vàng bàn giao, nhưng tầm quan trọng của huyện Hải Dương đối với thành phố Bạch Sơn thì cô là người rõ ràng nhất, cho nên chuyện này đối với vấn đề hình tượng đầu tư của huyện Hải Dương tổn hại rất lớn, không đơn thuần chỉ là với viêc chủ tịch trấn Hạ Phi đi Macao đi đánh bạc, mà còn liên quan đến việc vòi tiền chia chác với các xí nghiệp, chuyện này sẽ làm cho các nhà đầu tư chùn bước, cho nên cô nhất định phải giải quyết tốt chuyện này, đem ảnh hưởng hạ xuống đến mức thấp thấp nhất, đồng thời cũng phải cho bên ngoài biết, vụ án của Hạ Phi chỉ là cá biệt, chư không phải là hiện tượng phổ biến tồn tại Hải Dương.

-Đường bí thư… ,chuyện này tôi biết rồi, tôi sẽ dựa theo chỉ thị của bí thư mau chóng xử lý, chúng ta đã hợp thành tổ điều tra, lập tức sẽ điều tra rõ ràng chuyện này . . .
-Cô xem lại một chút đi lời tôi mới vừa nói, cô bây giờ mới tạo thành tổ điều tra, rồi còn phải đi điều tra, như vậy thì thời gian rất lâu, chờ cô điều tra ra được, thì trinh nữ đã thành đàn bà rồi…

-Vậy.. Đường bí thư... chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

Lâm Xuân Hiểu nghe xong đầu thoáng cái liền lớn rồi, cũng không biết phải làm tiếp theo như thế nào đây..

-Làm sao bây giờ… làm sao bây giờ ? Lập tức tuyên bố ủy kết quả điều tra của kỷ ủy huyện Hải Dương, Hạ Phi làm những này đều là có thật, tạm thời cách chức điều tra, để cho ban kỷ luật thanh tra Hải Dương lập tức đem Hạ Phi khống chế lại, sau khi điều tra rõ sự thật về sau, phạm tội làm trái pháp luật chuyển giao cho cơ quan tư pháp..

Đường Bính Khôn ở trong điện thoại dạy bảo nói.

-Đường bí thư… vâng….tôi . . .
-Còn có nghi vấn gì?

Đường Bính Khôn không nhịn được hỏi.

-Há, không có gì…tôi lập tức làm ngay..

Lâm Xuân Hiểu kiên trì nói .

-Ừ, rất tốt , ngoài ra chuyện cô đổi đi đến Hồ Châu thì tạm hoãn lại đi, trước cô cho ổn định lại huyện Hải Dương cho tôi rồi nói sau, Hải Dương hiện tại vừa mới khởi sắc, tôi không muốn bởi vì vấn đề của Hạ Phi mà bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, nhất định phải để cho các nhà đầu tư chứng kiến thành ý của Hải Dương là cùng nhau phát triển, còn Hồ Châu bên kia, để tôi nói với La Bàn Hạ là được rồi, cô không cần lo . ..

Đường Bính Khôn nói xong liền cúp điện thoại .

Trong điện thoại truyền đến tút tút rất lâu , Lâm Xuân Hiểu cũng chưa có buông điện thoại ra , bởi vì nàng chưa có lấy lại được tinh thần, lúc mới bắt đầu nàng thật đúng là nàng không có nhận thức đến chuyện này nghiêm trọng như vậy, bây giờ thấy rỏ ràng kết quả đến ngay trướ mắt chính là việc nàng Lâm Xuân Hiểu đổi đi nơi khác đã bị tạm hoãn, còn tạm hoãn trong thời gian bao lâu, ai có thể nói chính xác?
Bây giờ nàng đã nhận thức được, Đinh Trường Sinh thằng này thật sự là không đơn giản, nếu chuyện này do hắn làm, như vậy lúc này đây hắn đã thắng trận rồi .

Khi La Bàn Hạ nhận được điện thoại của Đường Bính Khôn gọi tới thì có phần cảm thấy ngoài ý muốn, bởi vì dạo naỳ ông một mực bề bộn nhiều việc, hoàn toàn chưa có nghe nói qua chuyện tình của Hạ Phi, cho nên cũng không biết rõ sự tình nghiêm trọng đến mức nào.. .

-Đường bí thư , sự tình thực nghiêm trọng đến thế sao?

La Bàn Hạ hoài nghi hỏi.

-Bàn Hạ à , tôi và ông đã từng làm chung một chỗ, ông phải biết tính nết của tôi chứ, mấy năm này Lâm Xuân Hiểu tại Hải Dương làm công tác vô cùng tốt, năng lực của nàng thì đã rõ như ban ngày, nói thật .. lúc đó ông muốn đem cô ấy điều đến Hồ Châu , tôi cũng phải cân nhắc nhiều lắm nhưng cuối cùng tôi vẫn đồng ý, nhưng bây giờ đích xác là tôi đang có chỗ khó, chuyện cháu trai lão Hạ gây cho ảnh hưởng rất xấu, nếu như giờ Lâm Xuân Hiểu cũng rời đi, thì tôi lo lắng Hải Dương sẽ khó gượng dậy nổi, cho nên tạm hoãn lại đi a coi như là cho tôi một bộ mặt, như thế nào đây?
Đường Bính Khôn nói ra .

-Tạm hoãn ? … Ừ… nếu ông đã nói như vậy, thì tôi còn có thể nói cái gì nữa đây, chỉ là ..chuyện tạm hoãn này sẽ trì hoãn cho tới khi nào?

La Bàn Hạ cũng hỏi vấn đề này .

-Đợi chuyện này đi qua, tôi liền thả người, như thế nào đây được chưa?

-Được, ông Đường, đây chính là ông nói đấy nhé, đến lúc đó ông đừng có lại là tìm lý do khác, tôi sẽ chờ ông… ".

-Đó là đương nhiên, cám ơn Bàn Hạ.

Đường Bính Khôn ở trong điện thoại khách sáo nói .

Lúc Đinh Trường Sinh nhận được cái tin tức này, là do La Hương Nguyệt gọi điện thoại nói cho hắn biết , khoan hãy nói, tuy La Hương Nguyệt cho đến bây giờ là chủ nhiệm phòng làm việc kiêm nhiệm thư ký của Lâm Xuân Hiểu, nhưng nếu có chuyện gì, thì nàng vẫn là thông báo cho Đinh Trường Sinh một tiếng, bởi vì lâu nay nàng vẫn luôn không tin Đinh Trường Sinh sẽ lại hư hỏng như vậy .
Lúc nhận được điện thoại La Hương Nguyệt gọi tới, hắn đang xem chờ gặp Mã Kiều Tam, còn Lưu Chấn Đông thì trấn giữ ở bên ngoài cửa .

-Chị La hả…có chỉ thị gì?

-Không có chỉ thị gì, chuyện điều chuyển của chồng chị, tạm thời hoãn lại đi nhé..

-Làm sao vậy? Đổi ý là do chị không muốn tới, hay là không muốn để cho chồng chị tới đây, nếu như vậy chuyện của chúng ta thân cận chẳng phải là dễ dàng hơn chút.

Đinh Trường Sinh dâʍ đãиɠ cười nói .

-Trong mồm chó không mọc ra ngà voi, cút sang một bên, em không biết sao? Việc chị Lâm đổi đi đã bị tạm hoãn rồi, còn trì hoãn tới khi nào thì vẫn chưa định được, nếu đã là trì hoãn chưa xong, chồng chị đến Hồ Châu để làm cái gì.

La Hương Nguyệt vừa nói , vừa chờ xem thái độ của Đinh Trường Sinh, để xem sau khi Đinh Trường Sinh nghe tin tức sẽ có phản ứng gì ...
-Tạm hoãn? Đây là ý gì? Bởi vì sao sự tình này lại tạm hoãn?

Đinh Trường Sinh sững sờ, hỏi.

-Còn không phải là bởi vì sự tình của tên khốn Hạ Phi kia, hiện tại giống như liên lụy đến lãnh đạo phía trên, cho nên việc này không bưng bít được rồi, cụ thể như thế nào thì chị cũng không biết.. .

La Hương Nguyệt rất thất vọng, không như nàng tưởng tượng Đinh Trường Sinh sẽ có ý hả hê, nàng cũng nhìn ra được, Đinh Trường Sinh đối với chuyện này cũng thật bất ngờ.

Trên thực tế, đúng thật sự là hắn cũng rất bất ngờ, đó mục đích chủ yếu của hắn là nhân dịp Lâm Xuân Hiểu ly khai, thì nhổ cái răng độc Hạ Phi này, cũng là để tránh tai họa cho cái trang trại Việt Quất cùng xưởng chế thuốc, nào ngờ được chuyện này liên quan rất rộng, hắn đương nhiên không biết là ngay cả trên tỉnh cũng đã chú ý tới chuyện này, trên thực tế nếu không phải là Lí Thiết Cương gọi cho Dường Bính Khôn cú điện thoại kia, thì chỉ sợ chuyện này sẽ không xử lý nhanh chóng như vậy .
…………………………………………………………………………………………

-Mã Kiều Tam, có nhận ra tôi không vậy?

Đinh Trường Sinh nhìn Mã Kiều Tam bị xiềng chân còng tay lúc tiến vào, trong lòng nghĩ đến, chuyện thành bại sắp tới này, rất có thể ở trên người của tên Mã Kiều Tam này.