Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1439: Một con khỉ



Đinh Trường Sinh bây giờ thật là không còn có tinh lực để nghĩ đến đến tâm tình của Hồ Giai Giai, bởi vì hắn xác thực đã cảm nhận được mưa gió nổi lên nguy cơ.

Thế nhưng mà làm chính trị là trò chơi cường giả, có người khóc thì có người cười, có người trấn định, đương nhiên cũng có người điên cuồng, trong lúc Đinh Trường Sinh vì chuyện của Cổ Thanh Sơn hao tổn tâm trí, thì Để Khôn Thành và Sở Hạc Hiên lại đang chuyện trò vui vẻ .

-Lão Sở ..lão nói chuyện này là thật hay giả?

Để Khôn Thành hỏi.

-Cái này khó mà nói a, chỉ cần Cổ Thanh Sơn một ngày còn chưa rời khỏi cương vị, thì ông ta vẫn còn là chủ nhiệm của phòng tổ chức cán bộ thành phố Hồ Châu, cho nên có một số việc chúng ta cũng phải sớm làm chuẩn bị, nhưng đáng tiếc là An bí thư đã đi rồi, nếu không lần này đây là một cơ hội tốt, cái chức vụ chủ nhiệm tổ chức cán bộ đối với bất kỳ người nào mà nói đều quá trọng yếu, đối với Thạch Ái Quốc cũng thế, đối với La Bàn Hạ cũng thế.
Sở Hạc Hiên niên kỉ so Để Khôn Thành lớn không ít, cho nên tại những sự tình bên trên so với Để Khôn Thành thì nhìn thấu hơn nhiều lắm .

-Ông nói đúng a, nếu như còn An bí thư ở đây, La Bàn Hạ cũng sẽ không làm được gì, tôi thấy nếu như Thạch Ái Quốc đi rồi, La Bàn Hạ rất có thể là người đón nhận , La Bàn Hạ người này rất ẩn nhẫn, hơn nữa có thể ngụy trang, An bí thư xem như đã nhìn lầm người rồi….

-Ừ, có câu nói là quan huyện thì không bằng hiện quản, hiện tại An bí thư cũng là ngoài tầm tay với rồi, cho nên chỉ còn cách tự chúng ta phải đứng vững gót chân của mình.

-Lão Sở, chuyện kêu gọi đầu tư còn phải dựa vào nlão , tuy cái hạng mục PX này có thể không thành, nhưng trách nhiệm này không phải là của lão, Đinh Trường Sinh tiểu tử này nổi lên làm phí hoài tác dụng, chuyện này Thạch Ái Quốc nếu không có lời giải thích, tôi sẽ tìm đến hắn, Đinh Trường Sinh đã là một con khỉ làm hư chuyện, hắn cứ trên nhảy dưới tránh né đòn, tôi cảm thấy hắn đã không còn thích hợp cái vị trí chủ nhiệm khu đang phát triển này nữa.
-Ừ, đoán chừng bây giờ lòng của hắn cũng không còn tập trung ở khu đang phát triển nữa đâu, còn không phải bận cả ngày lẫn đêm tại trong bệnh viện hay sao?

-Vậy là tốt rồi, thừa cơ hội này, nắm lấy cái thóp của hắn, tôi trực tiếp đi gặp Thạch Ái Quốc, để xem ông ta đến lúc đó còn thế nào che chở hắn được nữa, tiểu tử Đinh Trường Sinh này , thật sự là làm cho tôi tức chết rồi.

Để Khôn Thành nói xong hỏa khí liền kéo lên .

Hiện tại ấn tượng Để Khôn Thành đối với Đinh Trường Sinh là ác cảm tới cực điểm, ông và Sở Hạc Hiên vốn trông cậy vào hạng mục PX một lần là được nổi tiếng trên chính đàn ở Hồ Châu, nào ngờ đối phương cũng chỉ đến xem sơ qua rồi bỏ đi, làm cho dã tràng xe cát biển đông, tuy biết rõ việc này cùng Đinh Trường Sinh quan hệ cũng không có lớn, nhưng người mất lý trí thường đều đem tất cả trách nhiệm đẩy cho người khác, phần còn lại của mình thì tiếc nuối.
-Được rồi, tôi sẽ đi gặp con khỉ này, đúng rồi …bên tỉnh Trung Bắc tổ chức hiệp đàm địa khu trung bộ đầu tư hội chẳng mấy chốc sẽ khai mạc rồi, chúng ta bên này ai nắm giữ ấn soái, có lẽ cũng cần xác định một chút đi.

Sở Hạc Hiên hỏi.

- Ừ, trong khoảng thời gian này đều là do lão làm phó chủ tịch thu xếp đi, hơn nữa về kinh tế cũng đều đã phân công cho lão quản lý rồi, lão cứ đón lấy làm đi, lần này tôi không đi đến đó, lão cứ đi đi.

Để Khôn Thành nói.

-Vậy được rồi, để tôi khởi thảo bản kế hoạch, đến lúc đó báo cho ông phê ký qua là được.

-Tốt… quan tâm kỹ càng đến Đinh Trường Sinh, tiểu tử này tại trước mắt tôi lắc lư làm tôi chóng mặt, tranh thủ hắn chuyển sang nơi khác đi.

Để Khôn Thành còn không hết hận dặn dò nói .

Sở Hạc Hiên ra khỏi văn phòng liền gọi điện thoại Hồ Giai Giai, hiện tại việc Lâm Xuân Hiểu điều đến bị gác lại, còn Đinh Trường Sinh thằng này nhất thời trong thời gian này khả năng cũng không đoái hoài gì tới chuyện của khu khai phát rồi, cho nên Hồ Giai Giai ngược lại trở trở thành lãnh đạo chủ yếu khu đang phát triển.
Sở Hạc Hiên là được phân trông coi về mặt kinh tế, mà khu đang phát triển chính là cái chong chóng đo chiều của sự phát triển kinh tế thành phố, Sở Hạc Hiên hao tâm tốn lực sắp xếp đem Hồ Giai Giai đến khu đang phát triển, vấn đề này đương nhiên là muốn có tác dụng, nói cách khác từ thật xa Hải Dương được điều tới nơi đây, chẳng lẽ là để ngắm phong cảnh hay sao?

-Anh rể…. anh tìm em có việc à?

Hồ Giai Giai nhìn thấy là điện thoại của Sở Hạc Hiên, tiếp nhận .

-Cũng không có việc gì, chỉ là hỏi một chút tình hình công tác của en như thế nào rồi?

-Được, rất tốt a, không có việc gì .

-Đinh Trường Sinh hắn không có làm khó em chứ?

Sở Hạc Hiên lại hỏi .

-Không có, chúng ta trước kia đã nhận biết, hơn nữa mấy ngày nay hắn giống như bề bộn nhiều việc, từ lúc đến đây mới gặp mặt một lần, từ đó về sau hắn cũng không có tới đây nữa.
Hồ Giai Giai giống như rất rõ ràng Sở Hạc Hiên muốn biết chuyện gì, tựa như vô tâm, liền đem tất cả trạng thái mấy ngày này của Đinh Trường Sinh tiết lộ cho Sở Hạc Hiên biết .

-Tiểu tử này , càng ngày càng hư không tưởng nổi rồi, nói như thế nào lại không đến làm việc, việc chiêu thương đầu tư của khu khai phát lúc này rất trọng yếu, đến bây giờ cũng chưa làm ra một cái báo cáo nào cả, có còn muốn làm việc nữa hay không đây?

Sở Hạc Hiên mặc dù là nói như vậy, nhưng tuyệt không có ý phê bình Hồ Giai Giai, mà là lại muốn cho Hồ Giai Giai nhắn lại cho Đinh Trường Sinh, đừng tưởng rằng thành phố hết cách bắt ngươi Đinh Trường Sinh rồi, ngươi nghĩ muốn làm gì thì làm à ….

-Anh rể… em biết tiểu tử này mà, hắn có bí quyết lười biếng lắm, về việc kế hoạch đầu tư cùng việc chuẩn bị công tác hãy giao cho em, để em làm báo cáo đến cho anh a.
Hồ Giai Giai biết mình tới nơi này để làm cái gì, cho nên đối với Sở Hạc Hiên nói ra .

Ăn ngay nói thật, lúc Hồ Giai Giai nhận được điện thoại của Sở Hạc Hiên muốn đem nàng điều đến nơi đây, nàng cũng đã do dự, nếu làm được việc, việc này không phản đối, nhưng nếu làm không xong, muốn quay trở về lại Hải Dương , thì không dễ dàng .

Hơn nữa nàng cũng nghe qua , chủ nhiệm khu khai phát là Đinh Trường Sinh, nhưng Đinh Trường Sinh lại cùng anh rể mình lại không cùng một vòng tròn, mình nếu tới đây, nếu như cùng Đinh Trường Sinh thân cận quá, rất hiển nhiên là không phù hợp với mục đích mà Sở Hạc Hiên điều mình tới Hồ Châu, nhưng nếu như mình cùng Đinh Trường Sinh thẳng thắn quá mức, thì quan hệ bằng hữu của mình và Đinh Trường Sinh sợ là phảichấm dứt .

-Ai , Giai Giai … anh nhắc nhở em, Đinh Trường Sinh tiểu tử này quỷ kế đa đoan vô cùng, em phải cẩn thận, tại Hồ Châu trong thời gian ngắn như vậy mà đã tạo ra ầm ỉ bao chuyện rồi, không phải người nào cũng có thể làm được như vậy đấy, cho nên có chuyện gì thì phải kịp thời thông báo cho anh...anh sẽ giúp emlàm quyết sách, biết không?
-Anh rể…em hiểu rồi, cám ơn anh.

Hồ Giai Giai lễ phép đáp lại nói

Để điện thoại xuống, Hồ Giai Giai cảm thấy buồn phiền, nàng bắt đầu hối hận tự mình đã tới Hồ Châu rồi, thoạt nhìn qua cũng thấy mình đã bất giác lâm vào giữa cuộc tranh đấu chính trị, đây là chuyện nàng am hiểu, cũng rất phản cảm, đấu từ huyện từ Hải Dương đấu đến tận nơi đây, trong lòng đã sớm cũng mệt mỏi .

………………………………………………………………………………………

Đồng dạng cảm thấy rất mệt mỏi còn có Đinh Trường Sinh, nhưng ngoại trừ mỏi mệt bên ngoài thể xác, trong lòng hắn đang còn có một tầng nghi hoặc, bởi vì hắn vừa mới nhận được một cuộc gọi điện thoại, không phải là ai khác, mà chính là Tần Chấn Bang gọi tới, mục đích chỉ có một, đó chính là muốn cùng hắn gặp mặt, nói về cái hạng mục PX .
Nhưng để cho Đinh Trường Sinh cảm thấy kỳ quái, chính là mình đối với cái hạng mục PX kia có thể nói là không có nóng lòng, với lại mình cũng không phải là người trực tiếp chiêu thương kia, việc này Tần Chấn Bang có lẽ phải tìm Sở Hạc Hiên mới là đúng, tại sao lại tìm đến trên đầu của mình, mình chẳng qua chỉ là một chủ nhiệm khu khai phát, không làm ra được quyết sách, nhiều lắm là cũng chính là một người thừa hành àm việc, cho nên Đinh Trường Sinh thấy rất kỳ quái .

Nhưng người tới là khách, Đinh Trường Sinh quyết định trước cứ gặp mặt Tần Chấn Bang rồi tính sau .