Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1446: Cũng có mấy phần bản lãnh



CHƯƠNG 1390: CŨNG CÓ MẤY PHẦN BẢN LÃNH.

-Lưu manh...

Từ Kiều Kiều nhìn bộ dáng Đinh Trường Sinh không có hảo ý, nhưng cuối cùng vẫn là lựa chọn đi bên hồ.

Từ phía sau lưng nhìn lại, hai người giống như là một đôi tình nhân, người khác không biết là hai người này đang có một mưu đồ bí mật bằng cách như thế nào đem cái thẻ ngân hàng của Chu Hồng Quân có khả năng tồn tại tiền, để làm của riêng .

-Anh định để cho ai đi làm chuyện này?

Từ Kiều Kiều hỏi.

-Chuyện này cô không cần quản, chỉ cần đến lúc đó dựa theo cách chính quy thao tác lấy tiền là được, sau khi chuyện này thành công, tôi sẽ làm tròn lời hứa, nhưng chuyện này cô phải giữ bí mật, mặc kệ người phương nào cũng không thể biết, kể cả cha mẹ của cô, nói đến đây tôi lại có chút lo lắng, nếu về sau cô có bạn trai, cô có đem chuyện ngày hôm nay tiết lộ ra biết không vậy?
Đinh Trường Sinh vừa mới nhớ tới chuyện này .

-Yên tâm đi, tôi không ngốc như vậy đâu, dù sao vấn đề này cũng là quan hệ đến tiền đồ của tôi tiết lộ ra ngoài đối với tôi có chỗ tốt gì a, chúng ta bây giờ là trên một chiếc thuyền, chỉ cần anh không nói ra với ai, tôi tin rằng chuyện này không có người biết .

Từ Kiều Kiều nói một cách chắn chắn.

-Thế nhưng tôi vẫn chưa yên tâm .

-Vậy anh muốn thế nào mới có thể yên tâm hả?

Từ Kiều Kiều bắt đầu chán Đinh Trường Sinh nói dài dòng .

-Bằng không… cô làm bạn gái thật cho tôi là được rồi, chỉ có như vậy tôi mới có thể an tâm.

Đinh Trường Sinh dùng sức một cái, đem cánh tay của Từ Kiều Kiều đang khoác ở cánh tay của mình kẹp chặt.

-Thôi đi ..ở đâu mà có sẵn vậy, anh có nhiều đàn bà như vậy, tôi sẽ ghen vì thế cho nên, anh là anh , tôi là tôi, làm xong cái vụ này, chúng ta mỗi người đi một ngả, anh đi đường quan đạo, tôi đi đường cầu độc mộc.
Từ Kiều Kiều không nể mặt mũi gì cả nói thẳng ra.

-Được rồi, vậy cô liệt kê ra một danh sách cần những cái gì, tôi cũng phải cần chuẩn bị trước.

-Cũng không cần gì nhiều, chuẩn bị một bản sao thẻ CMND, một cái giấy ủy thác, đến lúc đó cầm thẻ ngân hàng trực tiếp đi đến quầy làm việc của tôi là được, đúng rồi, có biết mật mã chưa?

-Hiện tại còn không biết, đến lúc đó tính sau, cô đến lúc đó tùy cơ ứng biến, nếu không được, chúng ta lại tìm cơ hội khác.

Đinh Trường Sinh nói ra .

-Anh nói thấy nhẹ nhàng vậy, đâu phải mỗi lần làm là mỗi lần dễ dàng, đã vậy Hà Tình sắp sinh, ngày nào cũng gọi điện thoại thúc tôi nhanh đi về bên đó đây này.

-Được rồi, tôi biết rồi, đi thôi.. tôi đưa cô trở về, buổi tối nay tôi còn có việc.

Đinh Trường Sinh nói ra .
……………………………………………………………………………………..

Lúc cơm tối, Đinh Trường Sinh đến nhà của Thạch Ái Quốc, Thạch Mai Trinh còn chưa có quay về nhà , trong nhà chỉ có Tiêu Hồng cùng Thạch Ái Quốc ở nhà, Tiêu Hồng thấy Đinh Trường Sinh đến, chỉ nói mấy câu liền đi lên lầu, bởi vì chuyện đêm đó, Tiêu Hồng đối với Đinh Trường Sinh vừa hận vừa sợ, chỉ cần là những tấm hình kia và video là có thể để cho Thạch Ái Quốc xé xác nàng ra rồi, cho nên khi thấy Đinh Trường Sinh nếu có thể tránh được thì tránh.

-Trường Sinh, ăn cơm chưa? Hay là ăn chung với chú.

Thạch Ái Quốc hỏi.

-Bí thư ăn đi, cháu đã ăn rồi, cháu tới là muốn hồi báo một chút về cái hạng mục PX kia, có thể nói là đang vào tình huống có thể phát triển được .

-Ồ? Ngày đó Để Khôn Thành cùng Sở Hạc Hiên đến chỗ của chú tố cáo cháu làm hỏng, nói cái hạng mục này không xong là do cháu không phối hợp, giờ cháu lại nói cái hạng mục này lại có thể phát triển được, là như thế nào, có tin tức mới sao?
Thạch Ái Quốc trên mặt không có một chút vui buồn gì cả, nếu Đinh Trường Sinh không có từ nơi Cổ Thanh Sơn biết ý tứ Thạch Ái Quốc, thì hắn đã đá trúng phải miếng sắt này rồi.

Tại Hồ Châu, vô luận nói như thế nào, Thạch Ái Quốc là ô dù lớn nhất của hắn, điều này Đinh Trường Sinh là rất rõ ràng, cho nên ranh giới cuối cùng của hắn là làm theo ý kiến của Thạch Ái Quốc, dù sao cái khu đang phát triển này cũng, cũng không phải là của một mình Đinh Trường Sinh.

-Hôm nay nhà đầu tư có hẹn cháu đi ăn cơm đi, Tần Chấn Bang người này chú có nghe nói qua chưa?

Đinh Trường Sinh hỏi .

-Tần Chấn Bang?

Thạch Ái Quốc như có điều suy nghĩ.

-Ông ấy từ Bắc Kinh tới, hình như có bối cảnh rất thâm hậu, một khối này cháu cũng cầm không nổi, cho nên mới đến xin chỉ thị của bí thư, chúng ta bước tiếp theo nên làm cái gì bây giờ?
-Cháu vừa nói như vậy, có phải là Tần gia ở Bắc Kinh?

-Chắc là như vậy, nhưng ông ta lại mang chủ tịch tỉnh Lương ra đè cháu, xem ra ông ta và chủ tịch Lương cũng có quan hệ, cho nên cháu thật sự là không biết bước tiếp theo nên làm gì bây giờ, cái hạng mục này chúng ta nên ứng đối như thế nào đây?

Đinh Trường Sinh lại một lần nữa nhắc nhở ,

Hắn là đang muốn thông qua Thạch Ái Quốc tại đây để được bảo đám lấy một thanh thượng phương bảo kiếm, cái hạng mục này đến cùng Thạch Ái Quốc muốn thế nào, thì phải nói một lời chắc chắn .

-Lương chủ tịch? Hắn và Lương chủ tịch cũng nhận thức?

Thạch Ái Quốc kinh hãi, đem cái chén đặt ở trên bàn cơm, hỏi.

-Họ có mối quan hệ không phải là nông cạn, ngoài ra tập đoàn đâu tư Bàn Thạch - Dương Phụng Tê cùng ông ta cũng là tương đối quen thuộc đấy, cũng nhìn như ra, Tần Chấn Bang này có những mối quan hệ không bình thường đâu.
-Ừ, Trường Sinh.. cháu nhắc nhở kịp thời, đúng rồi, Tần Chấn Bang bây giờ vẫn còn đang ở tại Hồ Châu sao?

-Vâng vẫn còn ở Hồ Châu.

Nghe được Thạch Ái Quốc hỏi như vậy, xem ra là Thạch Ái Quốc đã muốn gặp một lần với Tần Chấn Bang rồi, như vậy vTần Chấn Bang phó thác cho mình cũng không cần phải nói ra nữa..

Thạch Ái Quốc tính nết xác thực có một chỗ thiếu hụt, đó chính là lo trước lo sau, cho nên cứ dây dưa dài dòng không quyết định được.

-Vậy thì tốt, cháu sắp xếp ước hẹn với hắn, chú muốn tự mình gặp hắn một chút, dù sao cái hạng mục lớn như vậy, với hắn và Hồ Châu mà nói, đều là có ý nghĩa trọng đại a.

Thạch Ái Quốc che dấu mục đích thật sự gặp Tần Chấn Bang, nhưng làm sao qua mặt dấu diếm được Đinh Trường Sinh.

Nhưng tâm tư lãnh đạo hắn cũng không cần đoán, kếu hắn làm gì thì làm cái đó, Đinh Trường Sinh theo Thạch Ái Quốc liền gọi điện thoại cho Tần Chấn Bang, mời ông ta ngày mai mười giờ sáng đến thành ủy, bí thư Thạch Ái Quốc muốn gặp mặt. .
-Xem kìa, tiểu tử này vẫn là có mấy phần bản lãnh, nhanh như vậy liền sắp xếp chúng ta cùng Thạch Ái Quốc gặp mặt, có thể nói cái hạng mục này nếu có thể thuận lợi ngụ lại Hồ Châu, thì cũng nằm ngay tại trên người Thạch Ái Quốc, chứ không phải là Để Khôn Thành một người thư ký tiền nhiệm bí thư tỉnh ủy đâu. Chỉ là tại Hồ Châu, thật đúng là Để Khôn Thành không thể chống lại cùng Thạch Ái Quốc, chỉ là không biết Thạch Ái Quốc này còn có thể ở lại Hồ Châu trong bao lâu đây?

Tần Chấn Bang đối với Tần Mặc nói ra .

-Đã là như vầy, nếu chúng ta cùng Thạch Ái Quốc gần gủi, sau này sẽ có ảnh hưởng hay không tới ê kíp lãnh đạo mới của Hồ Châu cùng với quan hệ của chúng ta?

Tần Mặc lo lắng nói .

-Cha cũng không biết, chúng ta bây giờ chủ yếu nhất là muốn thúc đẩy hạng mục này rơi xuống đất Hồ Châu, còn sau khi đã hạ xuống, vô luận là ai còn ở trên đài, chúng ta cũng phải là nộp thuế đấy, một phân tiền cũng không thể thiếu, cho dù là có tình nghĩa đi nữa…
Tần Chấn Bang giảo hoạt cười nói.