Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1476: Phủi sạch sẽ trách nhiệm



CHƯƠNG 1420: PHỦI SẠCH SẼ TRÁCH NHIỆM.

Nhờ vào lần này Đinh Trường Sinh cứu mình, hơn nữa thời điểm mình về mà không có trưng cầu tên tiểu tử này một chút nào, cũng chính là hắn tiên đoán được khả năng sẽ phát sinh sự tình nên mới nói mình rút ra, quả nhiên sau đó suýt chút nữa là mình đã xong đời, mà ngay cả lão Ngô cũng chỉ sợ là khó mà bảo vệ được chức vị .

-Hắn cũng không nói để cho em tiếp theo làm cái cái gì sao?

Liễu Sinh không có trả lời vấn đề Đinh Trường Sinh vừa nói, ngược lại còn hỏi hắn một vấn đề .

-Hả…

Đinh Trường Sinh thoáng cái không có hiểu rõ Liễu Sinh nói tới ai .

-Còn có thể là ai nữa đây? Em cứu chị là bởi vì hắn bảo em làm như vậy, hay là tự em muốn làm như vậy?

Liễu Sinh hỏi tiếp, nàng cho rằng Đinh Trường Sinh sở dĩ mạo hiểm nguy hiểm tánh mạng đi cứu mình, hoàn toàn là bởi vì Ngô Minh An bảo cho hắn làm như vậy, nói một cách khác, Đinh Trường Sinh hiện tại có thể là vì Ngô Minh An mà làm việc.
-Liễu đoàn trưởng… chị đã hiểu lầm rồi, hôm nay em đi cứu chị là bởi vì em cảm thấy chị bị bắt cóc là có phần do em bào chị quay về, cho nên em phải đi cứu chị, bằng không thì trong lòng của em bất an, bây giờ thì tốt rồi, chị đã an toàn, ngày mai thì chị có thể xuất cảnh đi rồi, vẫn là câu nói đó, nếu như không có chuyện vô cùng tất yếu, em khuyên chị cố gắng tận lực hạn chế quay trở về, Ngô bí thư hiện tại trong thời khắc mấu chốt việc chánh xử, chuyện tối hôm nay , không biết phải vận dụng bao nhiêu người để dọn dẹp những tin đồn đây này.

Đinh Trường Sinh lời còn chưa dứt, thì đài truyền hình trong phòng khám bệnh đang phát hình tin tức, đương nhiên làm cho toàn dân của thành phố khẩn trương là việc bắt cóc con tin, nhưng đây chỉ là vụ dàn dựng vụ bắt con tin giả để tống tiền, sau đó nhóm người phạm tội bên trong nội bộ lại tranh cãi vì chia tiền không đồng đều, trong lúc cảnh sát đuổi bắt, thì các phần tử phạm tội dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, tất cả đều bị bắn chết, có ba tên tử vong.
Liễu Sinh mở to hai mắt nhìn trên TV do cục trưởng cục công an thành phố Giang Đô thông báo, thực là không thể tin được, chuyện lớn như vậy lại có thể nói lời bịa đặt làm cho người trợn tròn mắt…

-Các người dám bịa đặt ra câu chuyện đến mức như thế...

Liễu Sinh sinh cắn răng nói…

-Cho nên chị cũng không cần truy truy ngọn nguồn, cái này là chính trị, kỳ thật tất cả đấu tranh cũng là vì chính trị, chiến tranh cũng thế, cãi nhau cũng thế..

Đinh Trường Sinh đưa tay tại trên cánh tay Liễu Sinh vỗ vỗ an ủi, có lẽ nàng cho rằng chuyện này nên công khai, nhưng nàng không có suy nghĩ một chút , chuyện này công khai, đối với người nào mới có lợi?

Đinh Trường Sinh đứng dậy, đem Liễu Sinh đặt nằm ở trên cái giường bệnh nhỏ, sau đó cầm cái chăn đắp lên cho nàng, cầm điện thoại di động đi ra ngoài gọi điện thoại, chổ này không thể ở lâu, Liễu Sinh là tình nhân của Ngô Minh An, cứ ở bện cạnh hắn cũng không tốt lắm, hơn nữa hắn cũng còn có công tác trên người, hôm nay xem như là hắn không có kịp thời gian để chạy về, tại Giang Đô hắn đã tiếp nhiều cuộc điện thoại, bởi vì Tần Chấn Bang lại đi đến Hồ Châu rồi.
-Vạn cục trưởng, đã xử lý sạch sẻ?

Đinh Trường Sinh hỏi .

-Vừa mới xử lý xong, hôm nay may mắn mà có cậu, huynh đệ…tôi thiếu nợ cậu một cái nhân tình, vừa rồi tôi đã cáo cáo với Ngô bí thư, ông ấy rất hài lòng, còn khen cậu nữa đấy….

-Tốt rồi …tốt rồi, lời khách sáo thì không cần nói, ông phái người đem xe của tôi đưa tới đây, trồi tiếp nhận Liễu đoàn trưởng đi, tôi còn phải chạy về Hồ Châu, một đống lớn chuyện còn chờ tôi đây.

Đinh Trường Sinh đã cắt đứt câu nói của Vạn Hòa Bình.

-Lão đệ ..đem xe đưa cho cậu thì có thể, nhưng về phần vị Liểu đoàn trưởng kia, cậu cũng không phải là không biết, cậu cũng không phải là lần đầu tiên liên hệ với nàng, vậy thì chính tự mình xử lý đi, còn không thì cậu hướng Ngô bí thư báo cáo đi, cũng đừng có làm phiền toái đến tôi..
-Ặc… nhìn xem tôi biết ngay lão hồ ly này không yên lòng, tôi tạo cho ông cơ hội, ông mang Liễu đoàn trưởng đến chỗ Ngô bí thư không phải là dễ nói chuyện rôi sao, chứ ném cho tôi làm gì?

Đinh Trường Sinh có chút bực tức nói ra .

-Ha ha … cám ơn lão đệ, còn cái chuyện tranh công mời thưởng này, tôi đã làm xong, nên cũng không thể không lưu lại cho lão đệ, tốt rồi chuyện này cậu tự xem mà xử lý đi, tôi bên này còn có việc đây, hôm nào chúng ta trò chuyện tiếp đi..tôi cúp máy đây.

-Này ….này . .

Vạn Hòa Bình đã cúp máy rồi.

Đinh Trường Sinh tức giận thật, nhưng cũng hết cách rồi, Liễu Sinh thì không thể ở trong tay mình lâu được, cho nên tuy thời gian đã muộn, Đinh Trường Sinh cũng gọi điện thoại cho Ngô Minh An, tốt xấu gì cũng phái người tới tiếp nhận đi..

Thế nhưng lời nói của Ngô Minh An khiến cho Đinh Trường Sinh trợn tròn mắt, hận không thể đem người đàn bà này mang đến ném tại nơi bệnh viện thì xong rồi, cái gì mình cũng mặc kệ .
-Ngô bí thư, chú xem việc này làm sao bây giờ?

Đinh Trường Sinh xin chỉ thị

-Trường Sinh, cám ơn cháu, bất quá chú minh bạch ý tứ của cháu, đều là do chú trước đây không nghe theo lời của cháu, cứ như vậy đi, ngày mai cháu đưa đem xuất cảnh đi, chỗ này của cháu hiện tại không có khả năng rút ra được người để làm chuyện này, chỉ có cháu là thích hợp nhất, với lại cháu thì không có ai chú ý, cám ơn.

Ngô Minh An đây đây là biểu hiện kinh nghiệm của 62 năm của lão.

-Thế nhưng Ngô bí thư, Liễu đoàn trưởng thân thể lúc này không tốt lắm, nếu như ngày mai cất bước, cháu sợ sẽ xảy ra chuyện ah.

Đinh Trường Sinh sợ là Liễu Sinh không chịu nổi cái cửa ải này, nếu nàng còn chưa có hồi phục liền đã đưa đi, đến lúc đó xảy ra chuyện thì tính toán cho ai?

Liễu Sinh ngày hôm nay bị kinh hãi rốt cục ngã bệnh, hơn nữa sốt rất lợi hại, cái càng làm cho Đinh Trường Sinh vô kế khả thi, lúc này chẳng khác gì là đã đem người đàn bà này giao cho mình, nhưng mình thì không thể mang theo một người đàn bà chạy khắp nơi, hắn còn lờ mờ chuyện này tựa như là do Vạn Hòa Bình hại ngầm mình thì phải.
Vợ chồng vốn là giống như là chim rừng, khi tai vạ đến tì từng người bay mất, huống chi Ngô Minh An cùng Liễu Sinh lại còn là không phải vợ chồng, cho nên sau khi hiểu rỏ được chuyện gì đang xảy ra, thì quả quyết chặt đứt cùng Liễu Sinh tất cả liên hệ, vì không muốn để cho người ta nắm lấy tay cầm, lúc trước Ngô Minh An sở dĩ không có đáng gãy đi quan hệ với Liễu Sinh cũng là bởi vì ông ta không tin lời nói Đinh Trường Sinh, nhưng lúc này đây thì đã hoàn tòan tin rồi.

Nửa giờ sau , Vạn Hòa Bình cho người đem xe đưa tới cho Đinh Trường Sinh, còn những thứ khác, một câu cũng không có .