Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1480: Bị ám toán



CHƯƠNG 1424: BỊ ÁM TOÁN.

Đinh Trường Sinh biết rõ Trương Minh Thụy có nói hơi quá, nhưng bất kể nói thế nào, một là tự mua xe, một là tự đem danh sách báo lên rồi mới đưa mình xem, hai vấn đề nghiêm trọng này khiến cho Đinh Trường Sinh phản cảm.

Sở Hạc Hiên sau khi nhận được tin báo của Hồ Giai Giai, lòng như lửa đốt chạy tới phòng làm việc của Để Khôn Thành.

-Chủ tịch.. , cũng nhờ Hồ Giai Giai gọi điện thoại báo cho biết, nếu không thì chúng ta sẽ ứng phó không kịp, ông xem chúng ta sẽ tiếp đãi Tần Chấn Bang như thế nào đây ?

Sở Hạc Hiên hỏi.

-Tần Chấn Bang cũng là người quen cũ của chúng ta, tuy cách làm việc cũa ông ta có chút hơi quá, nhưng chúng ta thì đắc tội với ông ta không nổi, đồng thời lại là nhà đầu tư lớn của chúng ta, dù muốn hay không thì vẫn phải tiếp đãi chu đáo cho tốt, hơn nữa người này ở kinh thành rất có thế lực, tôi đã nghe An bí thư đã từng nói về hắn, An bí thư nói, người này nếu có thể giao hảo được thì tận lực giao hảo, nếu như không thể giao hảo được thì cũng không nên đắc tội với hắn .
- Ừ, nghe nói ông ta thuộc về hàng ngũ của Hồng nhị đại, xem ra đúng là có thế lực.

Sở Hạc Hiên nói ra .

-Cho nên , chúng ta phải tiếp đãi tốt, đi thôi, xuống dưới lầu đi đón thôi.

Để Khôn Thành nói.

-Thế nhưng Hồ Giai Giai âm thầm báo cáo, chưa có tin tức gì chúng ta xuống đón trước, có thể làm khó cho Hồ Giai Giai.

Sở Hạc Hiên vì quá quan tâm đến chuyện này nên bị loạn, cho nên cảm thấy lúc này xuống dưới chẳng khác nào là bán rẻ Hồ Giai Giai .

-Lão Sở ..lão thật sự là hồ đồ rồi, tại Hồ Châu này ai còn còn không biết Hồ Giai Giai là người từ Bạch Sơn do lão điều tới đây? Hồ Giai Giai là người của chúng ta ai mà không biết nữa, nếu Hồ Giai Giai nếu không nói cho chúng ta biết trước , thì lúc này mới là không bình thường đây này.

Để Khôn Thành cười nói, nếu nói về phỏng đoán nhân tâm lên, có lẽ Sở Hạc Hiên thì không bằng Để Khôn Thành .
Đinh Trường Sinh chạy xe tiến vào đại viện, thì thấy bên dưới đã đứng sẵn Sở Hạc Hiên cùng Để Khôn Thành, trong lòng cười lạnh , xem ra Hồ Giai Giai sở dĩ không muốn ngồi cùng một chiếc xe với mình, đó là vì muốn báo cho Sở Hạc Hiên biết, kỳ thật chuyện này, báo hay không báo thì cũng đâu có vấn đề gì chứ ?

-Tần tiên sinh, mời tới bên này, Để chủ tịch cùng Sở phó chủ tịch biết chú đến, nên tự mình ra nghênh tiếp đấy.

Đinh Trường Sinh dừng xe đi tới cạnh Tần Chấn Bang nói .

-Dối trá..

Tần Chấn Bang còn chưa có lên tiếng, Tần Mặc đã tiếp lời rồi, Đinh Trường Sinh tức giận, ta như thế nào nói cái gì đều mà người cứ xem như là đắc tội chọc giận ngươi vậy hả?

Tuy Đinh Trường Sinh hàm dưỡng đã luyện được tốt lắm rồi, nhưng đến lúc này đây cũng nhịn không được .
-Nầy…tôi nói cho Tần Mặc tiểu thư biết, tôi đâu có đắc tội gì với cô chứ, lúc nào cũng gây khó dễ vơi tôi vậy, cô cứ nói đi… tôi làm cái gì không đúng, cứ nói ra để tôi sửa?

Đinh Trường Sinh lui ra phía sau một bước nói, đúng lúc này thì Để Khôn Thành cũng đã nhìn thấy Tần Chấn Bang xuống xe..

-Câm miệng…nếu anh còn gọi tôi là tiểu thư nữa, tôi sẽ xé nát miệng của anh ra đấy.

Ngay lúc này Tần Mặc cùng Tần Chấn Bang đã kéo dài ra một khoảng cách, đương nhiên lúc cùng Tần Mặc lý luận, Đinh Trường Sinh đã đi ở phía đằng sau, mà đằng sau nữa thì là Hồ Giai Giai rồi.

-Ồ …vậy tôi gọi cô là cái gì đây, tôi nói cho cô biết, tôi gọi cô là tiểu thư đó là vì đối với cô, tôi tôn trọng, chẳng lẽ tôi gọi cô là bà cô à?

Đinh Trường Sinh nói xong liền đi về phía trước.
-Anh…anh … đứng lại đó cho tôi . . .

Tần Mặc đuổi theo Đinh Trường Sinh vài bước, ngẫng đầu lến, nhắm vào mông đít Đinh Trường Sinh đá tới, Đinh Trường Sinh này là ai, nếu như một cước này để đá trúng, mũi giày nhọn chắc chắn là đau không nhẹ.

Cho nên Đinh Trường Sinh đương nhiên làm như vô tình lạng người qua một bên, kì thực là đã né tránh…

-Ui…ai ui…

Đinh Trường Sinh tránh thoát một cước này, đang muốn tiếp tục đi về phía trước, thì nghe được sau lưng có tiếng động ngã xuống đất.

Nhìn lại …quả nhiên, Tần Mặc bởi vì dùng hết sức, nếu như đá trúng vào trên người Đinh Trường Sinh, thì chắc chắn là nàng sẽ không có việc gì, ngược lại thì khác, vì đá quá mạnh bị hụt, cho nên mất đi trọng tâm, khí lực toàn thân đều tập trung vào cái chân còn lại, cổ chân của chân trụ bị lật nghiêng làm cho ngã xuống, xem bộ dáng là đã bị trật chân rồi.
-Ôi .. làm sao vậy.. đây là …

Đinh Trường Sinh quay lại, đã đến bên cạnh Tần Mặc lại không có duỗi tay ra đỡ Tần Mặc, làm một bộ tay chân luống cuống..

-Chuyện gì xảy ra vậy?

Tần Chấn Bang nghe tiếng con gái của mình la lên thống khổ, quay lại thì thấy té trên mặt đất như vậy, liền chạy mau tới .

-Cũng không biết nữa, Tần tiểu thư đi không cẩn thận bị té ngã, xem ra là phải đưa đến bệnh viện rồi a.

Đinh Trường Sinh nói ra .

- Ừ, gọi cho cấp cứu 120 tới đi…

Để Khôn Thành đề nghị, thật ra thì ông ta lại không muốn Hồ Giai Giai dính vào , nếu như đúng lúc này đưa Tần Mặc đến bệnh viện, thì Hồ Giai Giai cũng là phụ nữ nên phải đưa đi.

Bởi vì ai cũng đều đã nhìn ra, Tần Mặc đây là đánh lén Đinh Trường Sinh nên bị ngã xuống, xem ra cô gái này cùng Đinh Trường Sinh có mối quan hệ không tầm thường, còn không thì là có mối quan hệ ác liệt, cho nên tốt nhất là Hồ Giai Giai không nên dính vào.
-Cha… đưa con đi bệnh viện đi, con rất đau ah . . .

Tần Mặc chỉ trong chốc lát đã đổ mồ hôi vì đau nhức, mặt mũi trắng bệch .

-Tần tiên sinh ..hay là để cháu đưa Tần tiểu thư đi bệnh viện, nơi này cách bệnh viện cũng không gần.

Đinh Trường Sinh nói xong đỡ Tần Mặc lên trên vai, phía sau Hồ Giai Giai phụ giúp Tần Mặc đưa vào trong xe của Đinh Trường Sinh.

Nhìn thấy Đinh Trường Sinh đem Tần Mặc chở đi bệnh viện rồi, mà ở chổ này đang có hai vị chủ tịch, phó chủ tịch đang chờ, cho nên Tần Chấn Bang lúc này đi theo đến bệnh viện thì cũng khó coi, vì vậy Tần Chấn Bang liền lưu tại ủy ban thành phố cùng Để Khôn Thành , Sở Hạc Hiên thương thảo về vấn đề đầu tư .

Nhưng chẳng may đường đi đến bệnh viện lại thông thuận, mới vừa rồi thì đứng xá xe cộ còn thông thoáng, đúng lúc này không biết vì sao đột nhiên bị ùn tắc trầm trọng, từ xa nhìn lại, hình như là phía trước giao lộ ngã tư đã xảy ra tai nạn giao thông, trong khi lúc này Tần Mặc hình như là đã đau chịu không nỗi rồi, bắt đầu rên lên.
-Thế nào rồi, có còn nhịn đau một chút nữa được không?

Đinh Trường Sinh quay đầu hỏi.

-Biến đi…. đau chết mất, tên hỗn đản này, sớm muộn gì tôi cũng sẽ gϊếŧ anh.

Tần Mặc nảy sinh ác độc nói .

-Úi trời…tự tạo nghiệp chướng cho mình, tự mình làm bậy thì cũng không thể sống được lâu đâu a, nếu cô không ám toán tôi, thì làm gì mà phải chịu đau đớn như thế này chứ?

Đinh Trường Sinh nhìn có chút hả hê nói ra .