Đinh Trường Sinh cùng Triệu Khánh Hổ ai cũng không nghĩ đến, trong lúc bọn họ tại bãi đỗ xe làm những chuyện gì cũng đều bị hai phụ nữ kia nhìn thấy được , đứng ở lầu hai trong biệt thự là Hà Tình cùng Từ Kiều Kiều.
-Um..thật ra thì tớ sớm nên nghe lời của cậu thì tốt rồi, không nghĩ tới hắn lợi hại như vậy, ngay cả Triệu Khánh Hổ cũng không để vào trong mắt, như vậy thì hồi trước hắn nhất định có thể cứu tớ đi ra ngoài, nhưng tại tớ lại không có nghe theo lời cậu, cho nên bây giờ đang lâm vào tình trạng này.
Hà Tình viết lên trên giấy.
-Bây giờ cũng được vậy, nếu như cậu muốn, tớ sẽ cầu hắn ngay tức khắc.
Từ Kiều Kiều cũng trên giấy viết lên , hai người đang ngó về phía ngoài cửa sổ, vị trí này không có máy thu hình, cho nên bọn họ áp dụng loại phương thức này trao đổi . -Không còn kịp rồi, tớ sắp sinh, đây cũng là vốn liếng vũ khí của tớ, khoảng cách thành công theo tính toán của tớ cũng không xa, đúng rồi ..thứ đồ vật tôi nhờ cậu có mang tới không vậy?
Hà Tình hỏi.
-Có mang đến, nhưng cái này quá nguy hiểm, phải biết một khi bị phát hiện, Triệu Khánh Hổ sẽ không bỏ qua cho cậu đâu.
Từ Kiều Kiều có chút gấp, bởi vì nàng đang làm một chuyện mà ai cũng không biết, ngay cả chuyện này Đinh Trường Sinh cũng không biết .
-Hắn cũng không biết phải không?
-Không biết, tớ ai cũng không có nói, cha của cậu giao cho tớ...tớ cũng không có mở ra xem, cái đó đang ở trong túi xách của tớ đây này.
Từ Kiều Kiều tựa hồ rất sợ, chỉ vào cái ba lô túi xách của mình mang theo. .
-Yên tâm đi .. không có việc gì, chỉ cần là không có lấy ra thì không có sao, đối với cậu không có hại gì đâu, cho dù là tớ đã sinh ra cho Triệu Khánh Hổ hai đứa bé, nhưng tớ vẫn thoát ra không được, đã ra thoát ra không được, thì tớ phải nghĩ đến biện pháp khác . -Vậy cậu và nói như thế nào với Triệu Cương, hắn có thể nghe lời cậu sao?
Từ Kiều Kiều biết rõ Hà Tình đang cùng Triệu Cương làm giao dịch, nhưng Triệu Cương người này thì nàng quá tinh tường, tuyệt đối là một tên gian trá xảo quyệt, nên không biết làm sao để trợ giúp cho Hà Tình .
-Hừ, chúng ta có quan hệ đều là lợi dụng lẫn nhau mà thôi, để xem đến lúc cuối cùng ai mới là người có thể cười đây, ngoài ra tớ còn cần cậu hỗ trợ, nhờ cậu nói với bạn trai cậu, giúp tớ để ý tới Triệu Cương, chỉ cần chuyện của tớ bên này thành công, tớ sẽ không bạc đãi cậu cùng với hắn đâu.
Tuy Từ Kiều Kiều đối với kế hoạch của Hà Tình cũng biết rõ chút ít, chỉ là cụ thể là làm thế nào, thì nàng lại không rõ .
………………………………………………………………………………………… Bác sĩ từ Bắc Kinh tới rất kịp nhanh, vừa rạng sáng ngày hôm sau, đã đến bệnh viện Hồ Châu, chuyện Tần Mặc bị thương này ít nhiều gì cũng có trách nhiệm của Đinh Trường Sinh, cho nên hắn cũng đành phải cũng canh chừng ở trong bệnh viện, chờ cho Tần Mặc phẩu thuật thuật thành công .
- Ngày hôm qua chú đã cùng với Để chủ tịch trao đổi qua, xem ra bọn họ đã chuẩn bị đầy đủ rồi, cháu báo Thạch bí thư một tiếng, chúng ta rút thời gian để ký cái hợp đồng đi, qua mấy ngày nữa chú sẽ đi đến tỉnh Trung Bắc, trước khi đi, muốn đem chuyện này quyết định, nhưng chuyện này phải có đài truyền hình trên tỉnh và trong thành phố đưa tin tức, cháu hiểu chưa?
Dù sao cũng nhàn rỗi trong lúc chờ đợi trong bệnh viện, Tần Chấn Bang vẫy vẫy tay, kêu Đinh Trường Sinh qua, nói ra.
-Vâng…. việc này để cháu xử lý, đợi Tần Mặc phẩu thuật xong đã, cháu liền đi an bài. Đinh Trường Sinh gật đầu nói .
-Cháu đi làm đi, tại đây không có việc gì đâu, Bắc Kinh tới là bác sĩ chuyên gia, hẳn là không có vấn đề gì.
Tần Chấn Bang nói ra .
-Đợi một chút … Thạch bí thư cũng rất quan tâm đến Tần Mặc, cũng phải để xem tình hình Tần Mặc chắc chắn, lúc gặp Thạch bí thư thì cháu mới trả lời ổn thỏa được..
Đinh Trường Sinh lấy cớ phải chờ tới khi Tần Mặc làm xong giải phẫu.
Giải phẫu mặc dù không quá ngiêm trọng, nhưng cái chỗ mắt cá chân này rất phức tạp, cho nên mới nhìn qua thì nghĩ là giải phẫu đơn giản, rõ ràng thoáng cái kéo dài tới ba tiếng đồng hồ, đến lúc Tần Mặc được ra khỏi phòng mổ, đã là hơn mười một giờ trưa rồi.
-Bác sĩ, như thế nào rồi?
Tần Chấn Bang vội vàng tiến lên hỏi.
-Rất thành công, nhưng nếu để hoàn toàn khôi phục được, ít nhất cũng phải mất thời gian ba tháng đấy.. Lời của bác sĩ lại khiến cho Tần Mặc thật cao hứng, rốt cục nàng cũng có thể né tránh được cái hạng mục đáng ghét kia ba tháng, đến lúc đó, tránh thêm được lúc nào thì tránh.
-Lâu như thế sao?
Tần Chấn Bang hiển nhiên đánh giá thấp tính chất việc giải phẫu phức tạp, lắc đầu nói .
Đinh Trường Sinh giúp đỡ bác sĩ đem Tần Mặc đẩy vào phòng bệnh, bác sĩ truyền nước xong liền đi ra ngoài, lúc này Tần Chấn Bang đang trao đổi với bác sĩ từ Bắc kinh tới, cho nên không có vào trong , hiện tại trong phòng bệnh chỉ có Đinh Trường Sinh cùng Tần Mặc.
-Anh làm gì mà còn ở lại chỗ này, muốn nuôi cơm tôi phải không?
Nhìn thấy Đinh Trường Sinh, Tần Mặc lại lên cơn muốn kiếm chuyện.
-Ai …đã nằm bẹp dí ở trên giường rồi, tính tình vẫn còn bốc lửa như vậy, nói cung đúng a, muốn ăn cái gì, để tôi nhờ người ta đưa tới. Đinh Trường Sinh hiện tại cũng không chấp nhặt với nàng, xem ý tứ của Tần Chấn Bang, hạng mục này lập tức phải ký hợp đồng, lúc này mà cùng với con gái ông chủ tức giận để làm cái gì nữa đây..
-Cũng được, xem ra anh còn có chút lương tâm, từ bây giờ về sau, anh cứ lo cơm màng đến đây cho tôi đi, nhìn anh thì có thể làm được cái chuyện này đấy.
Tần Mặc sao cũng được nói ra .
-Hà…vấn đế này rất đơn giản, cha nuôi của tôi cũng nằm viện ở nơi đây đâu rồi, cho nên chuyện cơm nước cũng dễ dàng thôi, còn nữa, buổi tối tôi cũng ngủ đêm ở đây, đến lúc đó tôi tới tìm cô nói chuyện phiếm, còn bây giờ nếu không có chuyện gì, tôi phải đi đây, cha của cô vừa rồi mới giao việc cho tôi.
Đinh Trường Sinh cười cười đẩy cửa đi ra ngoài .
Đinh Trường Sinh không hề rời khỏi bệnh viện, mà là đi đến trong phòng bệnh của Cổ Thanh Sơn, lúc này chỉ có Dương Hiểu đang bồi Cổ Thanh Sơn, có thể là Cố Hiểu Manh đã đến công ty. . -Cha nuôi, hôm nay cảm giác thế nào?
-Cũng tạm ổn, thế còn con gái của vi6 Tần tiên sinh kia giải phẫu như thế nào rồi đây?
-Rất tốt .. rất thành công. À….con mới vừa rồi có liên hệ với chuyên gia bác sĩ trên tỉnh lý, bọn họ nói mấy ngày nữa sẽ xuống đây, đến lúc đó có thể sẽ làm giải phẫu, cha cũng phải chuẩn bị tư tưởng trước a .
-Ừ, được rồi… còn con khi nào đi đến chỗ Thạch bí thư vậy?
-Con còn đến gặp Thạch bí thư, có chuyện gì thì cha nuôi cứ gọi điện thoại thì được rồi mà.
Đinh Trường Sinh nhìn bộ dạng Cổ Thanh Sơn, có thể là muốn nhắn gì cho Thạch Ái Quốc , bằng không thì sẽ không hỏi câu hỏi này .
-Điện thoại cũng không cần, con hỏi ông ta một chút, thường ủy hội lúc nào thì họp, đừng để đến đến khi cha mắc kẹt giải phẫu, lúc đó thì cha không thể tham gia cuộc họp thường ủy hội, thì chuyện sẽ phiền toái lắm, cha đã cố tình không đi lên tỉnh chữa bệnh, thì không nên lãng phí công sức hi sinh của cha, có chuyện gì thì tranh thủ thời gian xử lý sớm đi, muốn làm gì thì làm trước, chứ không nên trễ nãi nữa, sợ là không còn có thời gian nữa đâu. Đinh Trường Sinh nghe lời nói của Cổ Thanh Sơn quả thật là không dễ nghe, lời này coi nếu mình chuyển cho Thạch Ái Quốc, cũng không tiện nói ra ah .
-Được rồi…con đi trước, chị Hiểu Manh đâu rồi, sao không có ở đây vậy?
-Nó bảo hôm nay công ty có việc, con rút cái thời gian đi gặp nó đi , mẹ nuôi cảm thấy nó có nhiều tâm sự đấy, đừng để nó lại làm ra cái gì chuyện điên rồ.
Dương Hiểu phân phó nói .
-Vâng…để đi ngang qua công ty của chị, con sẽ lên xem một chút, đến lúc đó rồi trở về có gì con sẽ báo lại cho mẹ nuôi biết.
Đinh Trường Sinh nói .
-Trường Sinh vốn lời này mẹ nuôi không nên nói, nhưng nếu mẹ không có nói, thì không biết bao giờ Hiểu Manh mới dám nói, Trường Sinh..tâm tư của Hiểu Manh con có biết không vậy?
Dương Hiểu đột nhiên hỏi như vậy, Đinh Trường Sinh trong lúc nhất thời không biết trả lời như thế nào .