Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1490: Sau này cũng là em gái của anh



CHƯƠNG 1434: SAU NÀY CŨNG LÀ EM GÁI CỦA ANH.

-Vậy là tốt rồi , chúng ta giờ bắt đầu làm việc nhé?

Đinh Trường Sinh nghe được Cố Hiểu Manh nói không dây dưa với những người đàn bà khác của hắn, trong nội tâm buông lỏng, hay bàn tay cũng nới lỏng, theo từ Cố Hiểu Manh cổ áo của duỗi vào bên trong, bởi vì tốc độ quá nhanh, cho nên thẳng đến lúc nó để trên hai ngọn núi của mình, thì Cố Hiểu Manh mới giật mình, thằngi này lại đang chiếm tiện nghi của mình.

- Lời của chị còn chưa nói hết đâu, chị biết em làm như vậy là vì để cho cha mẹ chị một công đạo, chị rất cảm kích em, trước kia chị nói để cho em thời gian hai năm, nhưng là chị cũng hiểu rỏ ràng, làm sao em chịu nỗi được điều đó, như vậy đi, đừng để cho chị gặp mặt những người đàn bà kia, thì chị có thể coi như bọn họ không có tồn tại.
-Chị Hiểu Manh…nếu làm như vậy thì ..chị .. . . .

Đinh Trường Sinh thật sự là không tìm ra được một lời gì để hình dung tâm tình của mình, có thể đây cũng là một loại giao dịch, Cố Hiểu Manh cùng mình thỏa hiệp, đổi lấy Đinh Trường Sinh kết hôn với nàng, như vậy thì nàng cũng có thể làm cho cha mẹ của mình vui lòng, còn về phần trong nội tâm của nàng có hạnh phúc hay không thì không còn trọng yếu, có đôi khi người cũng không thể nào chỉ biết sống riêng cho bản thân mình, gặp thời điểm nên hy sinh thì phải chấp nhận hy sinh mà thôi …

-Còn nữa, chúng ta bây giờ cũng không thích hợp để tổ chức hôn lễ, chị thấy trước mắt chỉ cần làm giấy chứng nhận đăng ký kết hôn là được rồi.

Cố Hiểu Manh một tay che lại bộ ngực sữa của mình phòng ngừa Đinh Trường Sinh tiến thêm một bước xâm phạm
-Được, em minh bạch, chị muốn lúc nào xử lý thì em xử lý.

Đinh Trường Sinh nói ra, nhưng là hai bàn tay lại càng thêm không thành thật một chút nào cả, Cố Hiểu Manh nghe được Đinh Trường Sinh vui vẻ đáp ứng chính mình như vậy, trong nội tâm của Cố Hiểu Manh cũng thả lỏng, phảng phất là hoàn thành xong nhiệm vụ gì đó, không những là cánh tay che ngực buông xuống, mà ngay cả đầu của nàng cũng ngửa về đằng sau, đôi mắt có chút khép lại …

Đinh Trường Sinh hai bàn tay to tại trên hai bầu vú của Cố Hiểu Manh tàn sát bừa bãi, một bên cúi đầu hôn lên cặp môi thơm của nàng, đầu lưỡi len vào từng góc trong miệng, không ngừng ngậm lấy cái lưỡi trong miệng nàng mút vào lấy nướt bọt, rất nhanh hai người liền nước bọt hòa lẫn nhau rồi, thô trọng tiếng thở dốc tại trong phòng làm việc của nữ giám đốc nhộn nhạo lên ...
………………………………………………………………………………..

-Được rồi… em nây giờ là phải suy tính sắp xếp như thế nào cùng với những người đàn bà kia đi, chuyện này chị không giúp được em, còn nữa, chuyện của chúng ta, ngoại trừ cha mẹ của chị, không cần nói cho bất kỳ người nào khác, bề ngoài em vẫn còn là độc thân, chứ chuyện này nếu là truyền đi ra ngoài, những người đàn bà của em không xé xác chị mới là lạ

Cố Hiểu Manh nhìn nhìn Đinh Trường Sinh, gắt giọng nói .

-Chuyện như vậy làm sao xảy ra được chị, dù sao theo tính toán chì chị cũng là đại tỷ của mấy người kia mà.

Đinh Trường Sinh vô liêm sỉ nói.

-À… thi ra em đã sớm tính toán như vậy đấy, em thật đúng là không biết xấu hổ , cút đi … chị còn rất bề bộn đây này.

-Vậy được rồi, em đi trước, tối nay trở về thì em sẽ nói cùng cha nuôi mẹ nuôi về chuyện này, hay là chính chị nói cũng được.
Đinh Trường Sinh nói .

-Em gặp cha mẹ của chị là để báo cáo kết quả công tác, chị thấy là em nói là được rồi, chị không đúc kết chuyện này đâu.

-Sao được chứ..việc này thì chị nói mới phù hợp chứ, nếu được như vậy, thì cha mẹ liền càng thêm cao hứng đấy.

-Dừng lại …hiện tại bây giờ vẫn còn là cha mẹ của chị chứ chưa phải là cha mẹ của em, em đừng lôi kéo nhận quàng…

Cố Hiểu Manh bất mãn nói .

Đinh Trường Sinh sau đó tại nàng kiều diễm trên môi đỏ mọng khe khẽ lại hôn lên một cái, nói ra:

- Được rồi chị thật rộng rãi, em yêu chị...cứ yên tâm đi..À…bác sĩ chuyên gia trên tỉnh sẽ sớm tới hội chuẩn sẽ làm giải phẫu cho cha, nếu thấy tình hình không tốt, chúng ta sẽ đưa đi ngay Bắc Kinh, nếu vẫn chưa được mà nói..., em sẽ liên hệ bằng hữu ra nước ngoài, đến nước giải phảu cũng được, tóm lại.. em sẽ tận lực làm tất cả để cố gắng kéo dài tánh mạng của cha, em không thể để cho chúng ta vừa mới kết hôn mà mất đi cha vợ, vậy thì oan uổng cho em lắm đây.
-Biến đi, còn nói như vậy hả? Khuya nay về nhà ăn cơm đi, chị giờ đang học mẹ cách làm thức ăn đây này, để chị làm cho em nếm thử.

Cố Hiểu Manh lúc này hoàn toàn giống như là một bộ hình thái vợ hiền vậy.

-Vậy thì tốt, có gì em đón cha cùng về, cả nhà chúng ta ăn chung bữa cơm đoàn viên.

Đinh Trường Sinh vừa cười vừa nói .

……………………………………………………………………………………

-Ậy… em muốn làm gì nữa đây?

Cố Hiểu Manh đối với bầu vú mẫn cảm của mình bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ, thực ra vốn nàng cố đè nén kɦoáı ƈảʍ trong cơ thể, để không rêи ɾỉ ra tiếng, nhưng theo hai bàn tay Đinh Nhị Cẩu đối với đôi vú đùa của nàng bỡn, nàng rốt cục không thể không từng um um kêu lên.

Ước chừng qua 10 phút, tiếng um dần dần trở nên dồn dập, Cố Hiểu Manh trên mặt nổi lên rặng mây đỏ, không đợi cho Đinh Nhị Cẩu tiếp theo động tác, Cố Hiểu Manh liền chủ động dẫn một cái tay của hắn đưa vào bên torng làn váy của mình..
Đến khi bàn tay của Đinh Nhị Cẩu xâm nhập vào bên trong qυầи ɭóŧ, mò tới trong thảm cỏ non dại, thì gò má của Cố Hiểu Manh liền hòa mặt của Đinh Nhị Cẩu dính sát lại với nhau, hai đầu lưỡi cùng nhau hút mút nồng nhiệt bạo phát.

Theo ngón tay của hắn khuấy động trên viên thịt âm hạch càng lúc càng cấp tốc, sâu trong huyệŧ Cố Hiểu Manh cũng dần dần tăng lên co rút, cửa miệng huyệŧ bắt đầu không ngừng mấp máy, lúc tất cả động tác này tạo thành phản ứng đạt tới một sự nóng cháy cực đoan, ngón tay khuấy động của hắn bỗng nhiên đình chỉ, Cố Hiểu Manh thân thể như buộc chặt ở giữa không trung, bắt đầu run run liên tiếp, huyệŧ xiết lại chặt chẽ, sâu trong trong huyệŧ hoa tâm co bóp, từng làn một dịch nhờn nong nóng theo sâu trong cơ thể như là vỡ ra, làm cho cửa miệng huyệŧ nhất thời tựa như hồ nước.
Cảm giác cao trào giằng co chừng nửa phút, Cố Hiểu Manh thân thể mới từ từ mềm xuống, cửa miệng huyệŧ bắt đầu thả lỏng, chất nhầy liền trào ập ra ngoài, lập tức dính ướt bên dưới cái đáy qυầи ɭóŧ...

………………………………………………………………………………………



Đinh Trường Sinh đi xuống lầu dưới, không có ghé qua chào hỏi Đỗ Sơn Khôi, mà là đến khi ngồi vào trong xe của hắn thì mới gọi một cú điện thoại cho Đỗ Sơn Khôi:

-Anh Đỗ, nhìn cho thật kỹ nàng giùm em, đây chính là vợ của em đấy, cũng sẽ là em gái của anh sau này, muôn ngàn lần đừng để cho người ta xúc phạm tới nàng nhé.

-Như thế nào , đổi tính rồi sao?

Đỗ Sơn Khôi cười hỏi .

-Ai , em cũng nên có chút khai báo với anh, cha của nàng rất có thể không có kéo dài được bao lâu nữa, cha nuôi đối với em cũng không tệ, em không thể làm một kẻ vong ân phụ nghĩa được, nàng hiện tại đang cần đến em, cũng khó kiếm được người đại độ như nàng, đây là tin mừng cho em.
- Được, cậu đã nói như vậy, cứ an tâm đi làm việc đi, chuyện còn lại cứ giao cho tôi.

Đỗ Sơn Khôi thu lại nụ cười nói ra .

Đối với Đinh Trường Sinh mà nói, mặc dù đây là chuyện vui vẻ, nhưng trong hắn cũng có nhiều vấn đề đau đầu vì phải đứng mũi chịu sào, làm sao giải thích được với những người đàn bà kia, điển hình như là Hạ Hà Tuệ, Lý Phượng Ny, người ta ai cũng con với hắn, mà rõ ràng là hắn không thể để cho người ta một cái danh phận, vấn đề này làm cho những người đàn bà kia hẳn là không phải quá ủy khuất hay sao?

Có thể là mình cũng có cái khó xử của mình, nhưng cái khó xử của mình nên cùng ai nói đây?

………………………………………………………………………………………….

Lúc gặp Trương Hòa Trần, Đinh Trường Sinh cười cười, nhưng lại không có ngả ngớn sờ soạng nàng như những lần trước, bởi vì mới vừa rồi, hắn đã nghĩ tới trách nhiệm của mình rồi, tuy Cố Hiểu Manh rộng lượng bỏ qua xem như là không biết, nhưng mình thật chẳng lẽ lại lợi dụng cái sự rộng lượng này, xem đó là tấm mộc để mình tiếp tục phong lưu phóng khoáng hay sao? Do vậy đây là lần đầu tiên hắn trong nội tâm không muốn lại đi trêu chọc đến Trương Hòa Trần, ngay chính hắn cũng cảm giác thấy mình là lạ .
-Có việc gì sao?

Thạch Ái Quốc nghe được tiếng gỏ cửa, ngẩng đầu nhìn lên thấy là Đinh Trường Sinh, đem cái kính lão để xuống, hỏi.

-Vâng bí thư , cháu tới báo cáo hai chuyện, một là việc Tần Chấn Bang muốn mau sớm cùng chúng ta ký hợp đồng đầu tư, vốn là cũng không có gì, như vậy cũng có thể nói rõ thành ý đầu tư của ông ta, nhưng ông ta lại yêu cầu thời điểm ký cái hợp đồng này này thì phải làm nghi thức, muốn đài truyền hình thành phố đưa tin trực tiếp, nói rõ đây là cái hạng mục gì, cùng với sự hợp tác của hai bên, tuy ông ta chưa nói, nhưng rất rõ ràng là có ý đồ để tránh đi những rủi ro phát sinh về sau.

-Ừ, hắn đã bị một lần ở phía nam nên sợ, nên lần này muốn phất cờ giống trống tuyên truyền trước cho chắc ăn, vậy thì cũng tốt.

Thạch Ái Quốc nói ra .
Câu nói của Thạch Ái Quốc lại khiến cho Đinh Trường Sinh thật bất ngờ, hắn cho rằng Thạch Ái Quốc nhất định là sẽ không đồng ý làm như thế, như vậy nếu có mâu thuẫn thì sẽ liền sớm bạo phát, cái hạng mục này rất có thể là sẽ chết non .

-Bí thư … như vậy nguy hiểm rất lớn ah.

-Ai …nếu có xảy ra chuyện thì sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra, nếu như chúng ta không làm cái công việc này, thì cái hạng mục này sớm muộn gì cũng sẽ gặp chuyện không may trước mắt, chẳng thà sớm gặp chuyện, còn hơn là muộn gặp chuyện, ít nhất thì cũng có thể giảm thiếu được một ít tổn thất không cần thiết, như vậy đối với Tần Chấn Bang cũng tốt, đây cũng là lúc chúng ta chứng tỏ thái độ, cho Tần Chấn Bang thấy rỏ chúng ta là thật lòng muốn nắm lấy cái hạng mục này, vì thế cứ đáp ứng yêu cầu với hắn .
Thạch Ái Quốc nói rất dứt khoát.