-Tuổi trẻ thì sợ cái gì chứ, chính là bởi vì tuổi trẻ, mới có tư chất không sợ bị phạm vào sai lầm mà ngồi yên một chỗ, như thế nào đây? Có dám tiếp nhận hay không?
Đinh Trường Sinh hỏi.
- Được, nếu Đinh chủ nhiệm tin tưởng tôi như vậy, tôi sẽ cố gắng thử một lần, tôi nhất định sẽ làm rất tốt, tuyệt sẽ không cô phụ kỳ vọng của chủ nhiệm đối với tôi.
Trương Minh Văn Thụy tỏ thái độ nói.
- Ừ, trong ông tác nếu muốn làm được, đầu óc phải linh hoạt, tôi thì thường xuyên không có mặt ở khu đang phát triển, cho nên đối với khu khai phát rất nhiều chuyện có thể không kịp thời nắm giữ, nhưng lại có một số chuyện quan hệ đến việc vận hành cùng danh tiếng khu khai phát vận chuyển chúng ta, tôi hi vọng những chuyện như vậy, tôi có thể kịp thời biết rõ, anh hiểu chưa? -Chủ nhiệm, tôi hiểu rồi.
-Vậy thì tốt, anh nói thử xem, lần này khu đang phát triển chuyện mua xe thật chất là chuyện gì xảy ra?
Đinh Trường Sinh vẫn là quấn trở về vấn đề này , bởi vì cho dù là muốn tìm Hồ Giai Giai để nói chuyện, mình cũng phải biết trước, lúc mình không có ở đây trong khoảng thời gian này đến cùng đã xảy ra chuyện gì.
-Chủ nhiệm kỳ thật chuyện này cùng Hồ phó chủ nhiệm không có quan hệ nhiều, nàng chị bị người ta xỏ mũi dẫn dắt.
Trương Minh Thụy nhìn sắc mặt Đinh Trường Sinh, trầm giọng nói .
-Bị người ta xỏ mũi dẫn dắt? Ai dám đùa nghịch với nàng?
Đinh Trường Sinh tuy nghi hoặc, nhưng đầu óc lại đang nhanh chóng vận chuyển, khu đang phát triển còn dư lại những lãnh đạo nào mà lại có năng lực động số tiền kia, xem ra còn lại mấy người ? Chuyện này không phù hợp lẽ thường, hơn nữa nếu thật là nói như vậy, thì mình thật đúng là phải thu thập thật tốt loạn cục trước mắt khu đang phát triển này rồi. -Tôi nghe nói trong chuyện này đầu têu chính là phó chủ nhiệm Trần Khánh Long, hắn tìm đến Hồ phó chủ nhiệm, nói chuyện này đã được bí thư Trần Bính Thái phê chuẩn rồi, Hồ phó chủ nhiệm cũng không biết tiền này là của anh mang trở về, hơn nữa chuyện này lại quan hệ đến phúc lợi của cán bộ công nhân viên khu khai phát, nếu không có xe đưa đón thì quả thật cũng rất bất tiện , cho nên tôi cảm thấy chuyện này mà anh muốn truy cứu, chỉ sợ đối với công tác sau này bất lợi a.
-Bí thư Trần Bính Thái?
Đinh Trường Sinh nghi ngờ hỏi, Trần Bính Thái đã sớm không còn quản sự ở đây rồi, chuyện này mọi người đều biết, tại sao lại đột nhiên quản đến chuyện này chứ, chẳng lẽ là bởi vì nhìn thấy Lâm Xuân Hiểu không tới, lão liền cho rằng có thể là cái chực vụ bí thư trong khu đang phát triển sẽ không thay đổi sao? -Chủ nhiệm .. đúng vậy, việc này là do bí thư.
-Thế nhưng tôi đã từng nói qua với chủ nhiệm phòng kế toán Trương Đình nếu không có chữ ký của tôi, thì ai cũng không thể động đến số tiền kia, chẳng lẽ Trương Đình không còn nghe theo hay sao? Lời nói của bí thư thì nghe , lời của tôi chỉ là đánh rắm thôi sao?
Đinh Trường Sinh đốt một điếu thuốc, đưa bật lửa ném vào trên bàn công tác, sắc mặt khó coi dị thường .
-Chủ nhiệm …tôi có nghe được chút ít lời đồn, nói là Trần Bính Thái sắp bị điều chỉnh, nhưng lại là thăng chức lên cao..
Trương Minh Thụy thấy Đinh Trường Sinh đang nhằm vào bí thư Trần Trần Bính Thái, cho nên lúc nói thì lá gan cũng đã lớn lên.
Sự thật chứng minh, ở trong một cơ quan đơn vị làm người đứng đầu, nếu như không có mấy người i đâm thọc, thật đúng là không có thể nào hoàn toàn nắm giữ được hết các mặt trái của cơ quan đơn vị này, tuy ai cũng đều chán ghét cái hạng người đâm thọc, nhưng nói cho cùng, thật đúng là phải có những người như vậy, với tư cách làm lãnh đạo, thì thực tế lại càng đúng như thế . -Thăng chức đi đâu?
Đối với Trần Bính Thái trước đây là thuộc hạ của Tưởng Văn Sơn, trước mắt hiện nay ở trên chính đàn Hồ Châu mà nói, rất khó có cái gì để mà thành tựu, cho nên Đinh Trường Sinh nghe được Trương Minh Thụy nói Trần Bính Thái muốn thăng chức lên, hắn vẫn là dửng dưng không để ý tới .
- Nghe nói hình như là về làm bí thư khu Tân Hồ, sẽ thay thế cho bí thư Lưu Thành An hiện nay.
Việc này Trương Minh Thụy cũng không phải là khẳng định, nhưng vài câu lập lờ nước đôi như thế này mà nói vẫn làm Đinh Trường Sinh giật mình, phải biết là có rất nhiều lời đồn sau này có một số đều chứng minh đều là có thật, nhất là trong giới quan trường thì lời đồn thực tế là có thể tin được .
-Anh nghe ai nói vậy?
Đinh Trường Sinh cau mày nói .
-Tất cả mọi người đều nói về chuyện này mà, chủ nhiệm …anh cứ suy nghĩ đi, nếu như lời này không có hoàn toàn chắc chắn, thì bí thư Trần Bính Thái lại dám phê duyệt chuyện chiếc xe này sao? Thời gian trước đây cơ bản ông ta đều không có đi làm, trong khu khu đang phát triển cơ hồ cũng không biết còn có một bí thư này, nhưng bây giờ đột nhiên quay trở về, còn dám mạo hiểm nguy hiểm đắc tội với anh về việc phê chiếc xe này, anh có thấy chuyện này kỳ quái hay không vậy? Trương Minh Thụy phân tích nói .
Đinh Trường Sinh liếc nhìn Trương Minh Thụy, nghĩ thầm, ừ,,,thằng này sử dụng có vẻ tốt đấy, hơn nữa đưa ra cái tin tức này tới rất kịp thời, Cổ Thanh Sơn tại trong bệnh viện cũng đã nói cho hắn biết, Thạch Ái Quốc gần đây muốn tổ chức cuộc họp thường ủy hội, chính là muốn giải quyết về vấn đề dàn lãnh đạo khu Tân Hồ, nếu như tin tức này là thật sự, chẳng lẽ Trần Bính Thái đã đầu phục phương nào trên chính đàn Hồ Châu này đây rồi?
Nếu như Trần Bính Thái hướng đến Thạch Ái Quốc quy hàng, thì lẽ nào Thạch Ái Quốc lại không nói với mình sao? Hơn nữa, nếu như Trần Bính Thái đầu phục Thạch Ái Quốc, thì Trần Bính Thái sẽ không mạo hiểm để mà đắc tội với hắn về chuyện chiếc xe này? Nhưng nếu không phải đầu nhập vào Thạch Ái Quốc, như vậy thì chỉ còn là Để Khôn Thành và La Bàn Hạ, rốt cuộc là ai chiêu mộ Trần Bính Thái đâu này? -Ừ, tốt rồi ….tôi hiểu chuyện này rồi, còn chuyện làm chủ nhiệm, sắp tới tôi sẽ tuyên bố, trước anh cứ đem mọi chuyện liên quan đến quản đi, ngoài ra còn chủ nhiệm phòng kế toán Trương Đình có lai lịch như thế nào vậy?
Đinh Trường Sinh cũng đang rất tức giận chủ nhiệm phòng kế toán tài vụ này, mình đã tự mình cùng nàng nói rồi, vậy mà rõ ràng còn dám động đến số tiền kia , ngươi đã dám động số tiền kia, thì ta cũng sẽ động đến ngươi, để xem ai cứng rắn hơn ai một ít.
-Há, chủ nhiệm …. Trương Đình có quan hệ ở bên trên thành phố, còn cụ thể thì tôi không rõ lắm, nhưng nghe nói là em vợ của bí thư ban kỷ luật thanh tra đấy.
-Em vợ của bí thư ban kỷ luật thanh tra?
Đinh Trường Sinh sững sờ, chẳng lẽ là bí thư kỷ ủy Uông Minh Hạo?
-Đúng đó…chính là bí thư kỷ ủy thành phố. Trương Minh Thụy nói rất chân thành, hắn biết rõ Đinh Trường Sinh là kẻ thân tín của bí thư Thạch Ai Quốc, nhưng nghe nói bí thư kỷ ủy cũng là đồng minh đáng tin của bí thư thành ủy Thạch Ái Quốc, lại còn nghe nói là một cây đao trong tay của Thạch Ái Quốc, cho nên hắn thấy có nghĩa vụ nhắc nhở Đinh Trường Sinh, người chủ nhiệm phòng tài vụ này tốt nhất là không nên động vào.
-Tốt rồi …. tôi biết rồi, cậu đi ra ngoài trước đi, gọi Hồ phó chủ nhiệm tới, tôi có việc trao đổi .
Đinh Trường Sinh khoát tay áo nói ra .
Nhìn theo Trương Minh Thụy đi ra ngoài , Đinh Trường Sinh đột nhiên thấy một loại cảm giác toàn thân vô lực, nói đến quan trường trong nước rất phức tạp, nhưng rốt cuộc là có bao nhiêu phức tạp, chỉ khi nào người có thân ở trong đó mới có thể khắc sâu cảm nhận được cái trình độ phức tạp loại này, thân ở trong đó giống như là dính vào trong cái lưới khó mà có thể giãy giụa được , khắp nơi vấp phải trắc tr , khắp nơi đều bị trói buộc, nếu không cẩn thận liền sẽ trở thành tội nhân, mà nếu đắc tội với người thì kết cục tựu là bị cái lưới hành hạ sống chết . Cải cách chính trị là điều khó khăn nhất, bởi vì cái loại nhân tình bên trong quan trường đã là quá mức nghiêm trọng dị dạng rồi, nhưng nếu Đinh Trường Sinh ngẫm lại chính mình, chính mình trong này chẳng phải cũng là mượn lấy thân hữu quyền lực trong tay để mưu cầu phúc lợi hay sao? Nếu như không phải thân hắn ở trên cái vị trí này, thì Triệu Hinh Nhã làm sao có thể dễ dàng điều đến Hồ Châu? Mình tại sao như vậy dễ như trở bàn tay tiến hành làm hộ chiếu cho hai em của Tương Ngọc Điệp?
Cho nên quạ đen rơi vào trên người của ai, cũng không nên chê là họ cũng đen, chứ chính mình là màu trắng hay sao? Hắn đang suy nghĩ miên man, thì Hồ Giai Giai gõ cửa bước vào.