Nghe La Bàn Hạ nói như vậy, ai cũng đều biết rất, cái văn hóa vòng tròn luẩn quẩn đây là gì, đó là đồng hương, đồng học, thân thích, phàm là có mối quan hệ liên quan là cài đặt vào không rơi lọt ra ngoài…
Đu theo chuyện này không phải chỉ là một câu, hai câu nói thì liền có thể nói rõ trắng đen được, nếu La Bàn Hạ ngươi hoàn toàn không có có dính dấp vào cái văn hóa vòng tròn luẩn quẩn này, vậy ngươi đem Lâm Xuân Hiểu theo từ thành phố Bạch Sơn điều đến thành phố Hồ Châu là có ý gì ?
Cho nên, ai cũng không nói ra, mở đầu tại cuộc họp thường ủy, thì lời này là nói cho người nào nghe đây
Cổ Thanh Sơn thờ ơ lạnh lùng, một câu cũng không nói, hiện tại sức khỏe của ông theo không kịp, cho nên phải tiết kiệm thể lực, lời nên nói một câu cũng không thể nói ít, nhưng lời không nên nói, nói ít một câu thì cũng là mệt mỏi, hiện tại nếu mình tranh cãi nữa, thì cũng đâu có ý nghĩa gì đâu này. -Được rồi, bây giờ bắt đầu buổi họp, đầu tiên là vấn đề nhân sự của khu Tân Hồ, mọi người cho ý kiến đi .
La Bàn Hạ khởi đầu xong, cũng không nói thêm gì nữa .
-Tôi có vài lời, vừa rồi La bí thư nói đến vấn đề nhân sự khu Tân Hồ, chính là vấn đề đi hay ở của bí thư khu ủy Lưu Thành An, mặc dù là trước cuộc họp thường ủy hội này, cũng đã có cuộc họp văn phòng bí thư, nhưng tôi vẫn bảo trì quan điểm của mình, đó chính là không cần phải điều chỉnh Lưu Thành An, ông ta đang làm tốt công tác, tại sao lại phải điều chỉnh a, nếu cứ điều chỉnh thì liệu có ảnh hưởng gì tới việc xây dựng kinh tế khu Tân Hồ hay không? Chúng ta cũng biết khu Tân Hồ hiện đang dẫn đầu so với các huyện về phát triển kinh tế của thành phố Hồ Châu, vì thế trọng yếu như thế nào thì có thể nghĩ đến, cho nên việc điều động nhân sự khu vực này nhất định phải rất thận trọng. Để Khôn Thành bắt đầu đã lên tiếng, tuy ông cũng rất muốn điều chỉnh nhân sự khu Tân Hồ, nhưng bởi vì trong tay của ông vẫn chưa người có thể dùng, hơn nữa Lưu Thành An lặp đi lặp lại nhiều lần đến thăm ông chứng tỏ lòng trung thành, cho nên quan điểm của Để Khôn Thành tựu là tạm thời bất động.
-Khôn Thành, vấn đề này cũng không cần phải nói ra, cuộc họp văn phòng bí thư đã thông qua trước đó rồi, việc điều chỉnh nhân sự của khu Tân Hồ là bắt buộc phải làm, đúng lúc này mà ông lại nói ra như vậy, không phải là dư thừa sao?
La Bàn Hạ nhíu mày nói ra .
-Cuộc họp trước chỉ là ý kiến của văn phòng bí thư, có thể thay thế cho cuộc họp thường ủy hội sao?
Để Khôn Thành hiển nhiên không muốn đối với chuyện này lại nằm dưới thế hạ phong đối với La Bàn Hạ… La Bàn Hạ đa mưu túc trí, thấy Để Khôn Thành đã không cùng một trướng với mình, cũng không nói gì nữa, tuy là trước đó hai người đã từng thảo luận riêng với nhau, nhưng đạt thành nhận thức chung chỉ là giới hạn với vấn đề hạng mục đầu tư PX kia mà thôi, còn những vấn đề khác, Để Khôn Thành vẫn luôn cho mình mới là trụ cột, La Bàn Hạ chỉ nên phối hợp với mình, nhưng La Bàn Hạ hiện tại bây giờ đã phát sinh ra biến hóa, lão đã không hề thoả mãn chỉ làm một người phối hợp cùng diễn, bởi vì ai cũng đều có khát vọng chính trị, nhân sinh ngắn ngủn chỉ vài thập niên, huống chi La Bàn Hạ bây giờ ngảy cả một thập niên cũng không có thời gian nữa, nếu như trong vòng mấy năm sắp tới mà vẫn không thể làm người lãnh đạo đứng đầu, như vậy đời này coi như là đã chấm dứt. -Thôi được rồi, Khôn Thành, ý kiến của ông cũng là để cho Lưu Thành An lưu lại, đúng không ? Còn những người khác cũng có ý kiến đi, đồng chí Bàn Hạ, ý của ông thì thế nào?
Thạch Ái Quốc mỉm cười nhìn La Bàn Hạ hỏi, tại cuộc họp văn phòng bí thư, La Bàn Hạ đã nhắc qua vấn đề này cùng ông, người được La Bàn Hạ đề cử chọn lựa là bí thư khu khai phát Trần Bính Thái.
Lúc ấy Thạch Ái Quốc cũng giật mình, Trần Bính Thái cũng là người thân tín của Tưởng Văn Sơn, lúc nào lại đầu nhập về La Bàn Hạ rồi, chính điều này này làm cho Thạch Ái Quốc rất là cảnh giác, xem ra bởi vì mình cùng Tưởng Văn Sơn oán hận chất chứa qua sâu, cho nên những cán bộ thuộc về trận doanh của Tưởng Văn Sơn trước kia thà rằng đầu nhập vào phe của Để Khôn Thành hoặc là La Bàn Hạ là kẻ ngoại lai, bọn họ cũng không muốn hướng đến Thạch Ái Quốc khuất phục . Hừ…các ngươi nếu là có bổn sự, có quan hệ, thì các ngươi có thể đi, nhưng phải ly khai rời khỏi Hồ Châu, muốn đi chỗ nào thì đến chỗ đó nếu có cái năng lực quan hệ, còn như nếu muốn ở lại công tác tại Hồ Châu, thì sẽ không có cửa đâu, mắt chó thì nhìn thấp, lúc lão tử còn làm chủ tịch, các ngươi có để mắt qua ta sao
Vẫn câu nói kia: Trước kia các ngươi đối với ta hờ hững, thì hôm nay các ngươi không với cao nổi đâu .
-Lưu Thành An làm bí thư khu Tân Hồ đã bảy năm, làm khu trưởng ba năm, dựa theo qui định phân công cán bộ, cũng nên đổi chỗ khác rồi, hơn nữa làm một cán bộ, mà con của mình lại mở ra một nhà hàng KTV, bên trong chướng khí mù mịt, nghe nói còn buôn lậu ma túy, trước đó đã huyên náo xôn xao, đây là tính chất vấn đề, chẳng lẽ các lãnh đạo đang ngồi ở đây đều chịu được chuyện xảy ra như vậy sao? -La bí thư, Thạch bí thư nói ông cho ý kiến về vấn đề tuyển chọn nhân sự, tại sao lại kéo tới chuyện con của Lưu Thành An vào đây?
Sở Hạc Hiên đúng lúc này cũng lên tiếng, tuy vừa rồi Để Khôn Thành lên tiếng đã bị La Bàn Hạ bác bỏ, nhưng La Bàn Hạ luôn nắm chặt Lưu Thành An không thả, đây đối với bước kế tiếp an bài Lưu Thành An cũng là bất lợi, cho nên ông phải kịp thời lên tiếng đánh chặn La Bàn Hạ, không thể để cho La Bàn Hạ tiếp tục nói, để tránh chủ đề bị dẫn dắt đến một tình huống không cách nào vãn hồi được, như vậy thì mới để cho bộ hạ cũ của Tưởng Văn Sơn được Để Khôn Thành chiêu an sẽ cảm thấy an tâm ….
- Lời của tôi còn chưa nói hết, đợi tôi nói xong thì ông hãy lên tiếng có tốt hơn hay không?
La Bàn Hạ nhìn cũng thèm quản tới Sở Hạc Hiên, lão tử lúc còn làm bí thư ban kỷ luật thanh tra, thì ngươi mới làm bí thư huyện ủy, đối với lão tử lúc đó cung kính, hiện tại thì sao rồi, muốn tạc đâm sao? Sở Hạc Hiên ngượng ngùng ngậm miệng, Thạch Ái Quốc nhìn La Bàn Hạ, về một phương diện, La Bàn Hạ đối với phái của Để Khôn Thành đả kích mà Thạch Ái Quốc cảm thấy cao hứng, nhưng về một mặt khác, ông cũng cảm nhận được sự uy hϊếp tiềm tàng, khí tràng của La Bàn Hạ quá mạnh, đủ để khống chế thường ủy hội .
-Tôi nắm về công tác Đảng, cho nên tôi nói về phương diện công tác Đảng mà nhận xét Lưu Thành An có vấn đề, con của Lưu Thành An xảy ra chuyện, vợ của ông ta xem trại tạm giam trở thành hậu hoa viên của nhà mình, một ngày ba chuyến đi đến trại tạm giam đưa cơm, trại tạm giam không có cơm để cấp cho con của Lưu Thành An ăn sao? Là ai cho vợ của Lưu Thành An cái đặc quyền này? Vì sao lại không điều tra thêm? Uông bí thư, ông là bí thư ban kỷ luật thanh tra, ông có xem xét thư report tố giác Lưu Thành An chưa? Đối với cán bộ mà có người nhà có vấn đề, thì điều tra bản thân cán bộ đó cũng là điều nên làm, tôi cũng đã từng làm bí thư ban kỷ luật thanh tra, sự thật chứng minh, phàm là người nhà của cán bộ xảy ra vấn đề, thì bản thân cán bộ đó cũng không khá hơn chút nào. La Bàn Hạ nói xong liếc nhìn Uông Minh Hạo .
Mặc dù chỉ là liếc nhìn như vậy , nhưng Uông Minh Hạo cũng cảm nhận được câu nói La Bàn Hạ nặng cả ngàn cân, ông làm bí thư ban kỷ luật thanh tra dưới thời của Tưởng Văn Sơn chỉ là một tay chân bài trí, đến thời Thạch Ái Quốc vẫn là chưa có kiến thụ được gì, chính điều này cũng làm cho chính Uông Minh Hạo cũng cảm thấy xấu hổ .