Một chiếc xe hơi đang chạy nhanh từ Giang Đô đến Hồ Châu trên đường cao tốc, lái xe là Dương Phụng tê, ngồi ở vị trí kế bên tài xế đó là Lăng Sam, hiện tại thông qua Dương Phụng Tê huấn luyện dạy dỗ, Lăng Sam cùng nàng đều rất là giống như nhau
Trong trường học, các sinh viên nghe nói Lăng Sam là thực tập sinh ở tập đoàn đầu tư Bàn Thạch, ai cũng vô cùng hâm mộ rồi, phải biết đây chính là tập đoàn đầu tư nhất lưu, nếu như sau khi tốt nghiệp công tác tại đó, trãi qua vài năm sau , lương một năm cả trăm vạn không phải là việc khó, lòng hư vinh của Lăng Sam đã nhận được thỏa mãn to lớn, cho nên chuyện nàng cùng Dương Phụng Tê trực tiếp giao hoan đồng tính luyến ái cũng đã vui vẻ tiếp nhận, với lại trước đó đã nếm qua mỹ diệu tư vị nam nữ khi Đinh Trường Sinh đưa cây ƈôи ŧɦịŧ vào huyệŧ mình, trong thời gian bên dưới cái huyệŧ ngứa ngáy trống vắng thèm khát cây ƈôи ŧɦịŧ của hắn, có Dương Phụng Tê điền vào chỗ trống một khối này cũng không tệ lắm.. -Chị Dương , chị nói hắn sẽ đồng ý sao?
Lăng Sam rất lo lắng nói
-Như thế nào? Coi thường chị Dương của em không làm được sao ?
Trong nội tâm Dương Phụng Tê mừng thầm, hỏi.
-Không phải , em không phải là cái ý tứ kia, tuy hai người thân thiết, nhưng chuyện như thế này, em vẫn rất lo lắng là hắn sẽ không đồng ý.
Lăng Sam không vui nói ra .
-Này…em lo lắng hắn không đồng ý, hay là chính mình không nỡ vậy, nếu là thật không nỡ, thì chị không đi nữa, chị đưa em quay trở về vậy ?.
Dương Phụng Tê làm bộ mất hứng hỏi
-Không …không .. không phải vậy đâu chị Dương, em thật sự là rất lo lắng hắn sẽ không đồng ý .
Vài ngày trước, Dương Phụng Tê nói muốn đến Trung Nam một chuyến, hỏi Lăng Sam có đi không, Lăng Sam đương nhiên là đồng ý đi, nàng cũng muốn nhân cơ hội này đi gặp Đinh Trường Sinh, nhưng lúc trên đường đi, trong lúc lơ đãng Dương Phụng Tê hỏi tới một ít chuyện của Đinh Trường Sinh, cuối cùng thương lượng qua, hỏi Lăng Sam có đồng ý cùng nàng cộng hưởng chung một gã đàn ông hay không, khiến cho Lăng Sam á khẩu không trả lời được, chính Lăng Sam lúc trước hình như là thật sựcũng đã từng nói qua về việc này, nhưng lúc kia chỉ là nói giỡn thôi, không nghĩ tới Dương Phụng Tê lại là tưởng thật, còn đi cùng nàng đến Hồ Châu tìm gặp Đinh Trường Sinh để nói. Lăng Sam lúc này mới hoảng hồn, mặc dù mình trong nội tâm nàng thì không muốn đấy, nhưng nàng cũng biết, Đinh Trường Sinh cũng không phải chỉ có duy nhất một người đàn bà là nàng, những thứ khác không nói, trong khoảng thời gian này nàng có cùng Tào Băng liên lạc qua, khi nhắc đến Đinh Trường Sinh, Tào Băng còn nói Đinh Trường Sinh mỗi khi đến Bạch Sơn thì cũng thường xuyên gặp Tào Băng, Tào Băng là hạng người gì thì Lăng Sam rõ ràng nhất, hơn nữa với cái khuôn mặt nhỏ nhắn trái xoan kia, Tào Băng đã làm động lòng biết bao gã đàn ông, nhưng Đinh Trường Sinh cũng không chê Tào Băng đã từng bị vấy bẩn sao? Tào Băng đã từng lên giường với mấy gã đàn ông rồi, nàng nhất định phải hỏi qua một chút hắn, năm xưa ngươi từng nói như thế nào? Còn nói muốn kết hôn với ta, chỉ yêu một mình ta, để ta nhìn ngươi giải thích như thế nào đây ? Nghĩ tới đây, nhưng rồi ngẫm lại Đinh Trường Sinh luôn phong lưu không thích bị trói buộc, lý do của mình phảng phất chân đứng không vững, Đinh Trường Sinh mà bỏ qua Tào Băng mới là lạ…
-Em chỉ cần nói với hắn rỏ ràng, còn dư lại sự tình để cho chị giải quyết không cần em quản tới, đó là bản lãnh của chị, chúng ta lập tức đi ngay bây giờ, được không?
Dương Phụng Tê quả thực là chọc tức, nếu không phải là nàng không đành lòng phá hư hình tượng của Đinh Trường Sinh tại trong lòng Lăng Sam, thì chính mình tội gì mà phí đi sức lực như thế này.
-Chị Dương, em thật sự là không biết phải làm gì bây giờ, em cũng yêu chị, cũng ưa thích hắn, em rất mâu thuẫn..
-Chị biết, cho nên em không cần phải để ý đến chuyện này nữa, chị cũng giống vậy, cho nên muốn cùng em chia xẻ một ít gì đó mà thôi, hơn nữa chị cũng sẽ không đem hắn cướp đi của em.. -Chị Dương … tất cả em nghe theo lời của chị, em khuyên chắc hắn sẽ đồng ý.
-Thôi đi cũng đâu cần em khích lệ hắn…vậy là em không biết gì về người bạn trai của em rồi, hắn cũng không phải người thành thật đâu, chị đã điều tra qua hắn, ngoại trừ em ra, hắn còn có mấy người đàn bà nữa đây này, em có biết không?
Dương Phụng Tê bắt đầu dần dần vạch trần bản tính chân thật của Đinh Trường Sinh, cũng là vì để cho Lăng Sam tiếp nhận cái hiện thực này, chỉ có một việc mà Dương Phụng Tê không dám nói cho Lăng Sam biết, đó chính là Đinh Trường Sinh sắp kết hôn rồi, hơn nữa đối tượng kết hôn lại là chị nuôi của hắn, như thế thì tốt rồi, chị nuôi biến thành nuôi chị …
-Em biết, nhưng em vẫn ưa thích hắn, hết cách rồi, từ khi hắn cứu em thì em bắt đầu ưa thích hắn, hơn nữa tại Bắc Kinh lại cứu em thêm một lần, hắn là một nam nhân như vậy, cho nên nếu có trêu hoa ghẹo nguyệt, thì em cũng không quản được hắn. Lăng Sam ủy khuất nói
-Cho nên nếu đã là như vậy, thì em phải học được cách chia xẻ, người đàn bà nào cũng đều hi vọng người đàn ông của mình chỉ yêu mình, sẽ không thay đổi lòng với người đàn bà khác, nhưng kỳ thật em không biết có, những điều đàn ông suy nghĩ thì hoàn toàn ngược lại, bọn họ cứ cho rằng đó là diễm ngộ, thì không cần chịu trách nhiệm tình một đêm, nhất là loại người như Đinh Trường Sinh tuổi trẻ tài cao như vậy ..
Dương Phụng Tê mà nói từng bước một đánh tan sự kiên trì của Lăng ..
-Em cũng không biết nên làm gì với hắn bây giờ…
Lăng Sam nhỏ giọng bĩu môi nói.
-Cho nên em phải phải học được cách buông tay, thật ra tình yêu không phải là dùng sức nắm trong lòng bàn tay, em xem một chút những người ly dị kia, người nào trước khi kết hôn đều thề non hẹn biển đấy, nhưng đến thời điểm ly dị, ai cũng đều hận nói mình mắt bị mù mới lấy đối phương .. Dương Phụng Tê lại từng bước từng bước đem Lăng Sam dẫn tới cái thế giới của nàng .
Nhìn xem cuộc sống bây giờ của Dương Phụng Tê, tự do tự tại, phải học được cách đem sinh hoạt hưởng thụ trên sinh hoạt, mà không phải đem hạnh phúc của mình ký thác vào bất cứ một người đàn ông nào, nam nhân trên thế giới này là loại động vật không dựa vào được, họ thay đổi thất thường là chuyện bình thường, huống chi trên cái thế giới này nam nhân tốt vốn đã ngày càng ít đi, vạn nhất tìm không đúng chỗ đáng tin cậy, thì sẽ hủy hoại cả đời của mình…
……………………………………………………………………………………………
-Này, Trường Sinh, em là Lăng Sam, anh đang ở chỗ nào vậy?
Nhanh đến Hồ Châu, Lăng Sam gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh.
-Há, anh đang ở tại bệnh viện, em đang ở đâu vậy? Đinh Trường Sinh cố ý hỏi, đúng ra trước khi tới hồ Châu, thì Đinh Trường Sinh cùng Dương Phụng Tê đã sớm thông đồng rồi, cùng lừa gạt Lăng Sam một cô gái ngốc..
-A, sao anh lại ở bệnh viện vậy ? Anh làm sao vậy, có phải là bị bệnh phải không? Để em đến thăm anh, anh đang ở tại bệnh viện nào?
-Ặc…. em trù anh bị bệnh a, anh đang thăm bệnh, lát nữa còn đi làm, gọi điện thoại cho anh có việc gì sao?
-Trường Sinh, em muốn đến thăm anh có được không?
-Đến thăm anh à …tốt quá… nhưng việc của công ty thì em không có xin nghỉ được, anh phải tốn công nhờ người mới tìm được cho em cái công ty đó để thực tập a, em phải quý trọng ah..
Đinh Trường Sinh nói khoác mà không biết ngượng .
-Em biết rồi, em đã xin nghỉ phép, hơn nữa em còn dẫn theo một vị khách quý tới đây, anh nhanh tới đón chúng ta đi, chúng ta đã đến Hồ Châu rồi. -Cái gì ? Các người đã đến?