A Báo đã nghe được tiếng động trên lầu đánh nhau, nhưng hắn cho rằng A Lang có thể ứng phó, cho nên hắn lục soát tất cả gian phòng lầu dưới tìm kiếm, khi phát hiện không có một người nào dưới lầu, lúc này mới vội vàng chạy lên lầu hai, mà lúc này rằng A Lang thật bất hạnh đã bị hôn mê rồi.
-Đã bị chết một thằng, mày chẳng lẽ cũng muốn gãy gục ở chỗ này sao?
Đinh Trường Sinh đứng dựa lan can thang lầu, ung dung nhìn A Báo nói ra
Lúc này Đinh Trường Sinh đang đứng ở phía trên, còn A Báo thì đứng ở phía dưới, cho nên nếu như từ dưới đánh lên, sẽ vô cùng tốn sức, hơn nữa hắn cũng cảm giác được, cho dù A Lang nếu không bị chết, nhưng tất nhiên đã bị Đinh Trường Sinh khống chế rồi, cho nên cũng bất chấp lời dặn dò của Bạch Khai Sơn, liền nhấc chân, đem cây dao găm quân đội rút ra. Đinh Trường Sinh cũng không dám xem thường thằng này, vũ khí trên người của mình bất quá chỉ là cái khung móc bằng inox, còn thằng này rõ ràng mang theo dao găm, vẫn còn may không phải là súng, nếu như là súng thì Đinh Trường Sinh nhất định là quay đầu bỏ chạy rồi, thiệt thòi trước mắt thì sẽ hắn dứt khoát không ăn .
Thế nhưng mà khi giao đấu, cũng đã mang lại cho Đinh Trường Sinh không ít phiền toái , dao găm quân đội có chỗ tốt lớn nhất là chẳng những có thể đâm, còn có thể chém, vươn tới là đâm, nhưng lúc đánh ngang phía bên trái hoặc là hướng phải thì trở thành chém .
Bởi vì Đinh Trường Sinh trên tay thì vướng cái móc treo, cho nên nếu muốn sử dụng Thái Cực Thập Tam Thức, thì không sử ra được cái vật kia, ít nhất tay của mình không có được linh hoạt, cho nên lúc này, Đinh Trường Sinh buông lỏng tay ra cái móc treo, đem tay của mình giải phóng ra ngoài , bây giờ thì tuy A Báo tiến công ác liệt, nhưng đều bị Đinh Trường Sinh dùng lực mượn lực hóa giải rồi. Mặc dù lúc này ai cũng không rõ là ai có thể thắng được, nhưng là tâm tính thì hoàn toàn khác nhau, Đinh Trường Sinh thông qua quan sát, phát hiện trong hai người thì mình tự tin hơn bởi vì vừa đánh ngã một tên, nhưng tâm tính A Báo thì bất đồng, đối phương nói đã gϊếŧ chết A Lang, lúc mới bắt đầu thì hắn không tin, nhưng qua hồi lâu, A Báo rõ ràng thấy A Lang không có một chút động đậy, cho nên trong lòng cảm thấy bất ổn.
Thế nhưng thời cơ thì chưa tới, từ xa xa lại nghe truyền đến tiếng còi xe cảnh sát, đây không phải là Đường Thiên Hà đến, mà là người của đồn công an phụ cận đang đi tuần tra, nhưng A Báo nghe qua thì càng đánh càng nôn nóng, chớp lấy cơ hội, Đinh Trường Sinh thoáng cái chụp được cổ tay A Báo, dùng sức toàn thân trong giây lát dập bàn tay của A Báo hướng về phía bên cạnh vách tường. Lần này bó tay rồi, nhìn như không có bao nhiêu động tác, nhưng là người luyện võ , mượn sức là tung đòn, cho nên không cần dùng sức nhiều, chỉ là nhất định phải nhanh, đây cũng là đòn hạ thủ bước cuối cùng của Thái Cực quyền, A Báo không ngờ sự chú ý của mình vừa bị phần tán, toàn bộ mu bàn tay đã bị dập trung trên vách tường .
Chỉ nghe thấy nhỏ nhẹ tiếng "bốp " một tiếng, tay đứt ruột xót, huống chi là nguyên một bàn tay, A Báo liền cảm giác bàn tay của mình hình như là đã bị phế đi, cây dao găm quân đội từng theo hắn hơn mười năm rõ ràng cầm không vững được đó, liền rơi trên mặt đất, mà thân thể của hắn cũng bị theo quán tính áp sát tại trước trên vách tường.
Lúc này A Báo tựa như là con thú bị nhốt, còn Đinh Trường Sinh cũng không có hoàn toàn khống chế được hắn, vì sự an toàn, nên Đinh Trường Sinh không có tiến thêm một bước bức bách, vì sợ thằng này trên người mang theo súng, bất thình lình nổ một phát súng, thì chính mình liền xong đời . Tiếng còi cảnh sát càng ngày càng gần, nếu giờ không tẩu thoát thì có khả năng không còn kịp, A Báo cho tới bây giờ cũng không có thấy A Lang tỉnh lại, đúng lúc này thì cũng bất chấp, bởi vì hắn cảm giác được xương cốt bàn tay của mình hình như là mới vừa rồi bị đánh cho vỡ rồi.
A Báo không có chạy ra khỏi cửa chính, vì rất có thể sẽ bị bảo vệ khu du lịch ở phía ngoài phục kích, cho nên khi bảo vệ nghe được tiếng động có người nhảy lầu thì mới chạy tới, lúc đó A Báo đã sớm biến mất ở bên trong khu cây trồng của căn biệt thự rồi .
-Đinh tiên sinh không sao chứ ? Đinh tiên sinh..đang ở đâu vậy?
Trực ban quản lý ở bên ngoài hô to .
-Vào đi, mang theo một người sửa điện.
Đinh Trường Sinh trong phòng đáp lớn
Trực ban quản lý nghe được tiếng của Đinh Trường Sinh, trong nội tâm treo một tảng đá rốt cục rơi xuống đất, chỉ cần Đinh Trường Sinh còn ổn , tất cả mọi chuyện đều dễ nói, nếu như Đinh Trường Sinh chết ở nơi này, thì không những là mình, mà ngay cả khu du lịch cũng phiền toái rất lớn . Rất nhanh hệ thống điện đã sửa xong, Đinh Trường Sinh trước tiên đi đến một A Lang, giật xuống miếng vải đen che mặt, thì phát hiện lại là người quen, hắn từng gặp một A Lang một lần, đó là lần giúp đỡ em trai của Tương Ngọc điệp, lần này là lần thứ hai gặp mặt, lấy tay đưa lên nghe thử hơi thở của hắn, thì A Lang vẫn còn sống.
Lất ở trên người hắn ra, không có thứ gì ngoàit một cây dao găm quân đội, Đinh Trường Sinh lấy ra nhìn, vừa rồi A Báo cũng bị rớt một con dao găm giống như vậy, nếu đây là người của Bạch Khai Sơn, như vậy thằng chạy thoát khẳng định cũng là thủ hạ của Bạch Khai Sơn.
-Đinh tiên sinh không sao chứ, làm tôi sợ muốn chết…
-Quản lý, chúng ta lại gặp mặt, dường như chúng ta mỗi lần gặp gỡ đều là có chuyện xấu xảy ra… ha ha, bây giờ trong làng du lịch, rõ ràng đã xảy ra chuyện ám sát khách, các người định xử trí như thế nào đây? Đinh Trường Sinh xem như nhìn thấu trong lòng cái khu du lịch này rồi, chỉ cần ngươi dám muốn, bọn họ liền dám cho, nhưng lúc này đây Đinh Trường Sinh không có cần đến ý tứ đó , trái lại ..hắn còn phải cám ơn vị trực ban quản lý này.
-Đinh tiên sinh, anh cứ nói yêu cầu đi, chỉ cần anh nói, tôi ngay lập tức sẽ báo cáo, mọi chuyện đều là do trách nhiệm bảo vệ của chúng tôi không có làm xong, chúng ta xin nhận gánh trách nhiệm.
-Ha ha …thôi cứ coi như xong rồi..À… ngài họ gì?
Đinh Trường Sinh hỏi .
-Không dám ..họ Lý , Lý Quốc Sinh…
-Lần này tôi còn phải cám ơn anh, nhờ nhận được điện thoại của anh nên có chuẩn bị trước, nếu không còn chưa biết sẽ như thế nào đây này, cám ơn …gọi bảo vệ đem thằng này khống chế lại, cảnh sát đến sẽ giao cho bọn họ.
Đinh Trường Sinh phân phó nói . -Được, tôi lập tức làm ngay, tôi cũng đã báo cảnh sát, xe cảnh sát đang chạy đến, Đinh tiên sinh… rất đáng tiếc, tên kia chạy thoát mất rồi, chúng tôi không đuổi kịp.
Lý Quốc Sinh áy náy nói ra, hắn đã đem tất cả gậy điện đều tập trung vào cửa ra vào phục kích , nhưng thằng kia lại là nhảy cửa sổ chạy trốn.
-Được rồi, không có việc gì, trước đem thằng này khống chế lại rồi nói sau.
Đinh Trường Sinh ngáp một cái nói ra .
Lý Quốc Sinh giải quyết rất nhanh, lập tức phân phó bảo vệ trói A Lang, sau đó mấy người mang đi ra ra ngoài, đúng lúc này Lý Quốc Sinh chưa có đi ngay, mà theo sau lưng Đinh Trường Sinh nhỏ giọng nói:
- Đinh tiên sinh .. ngoại trừ báo cảnh sát, tôi còn tự tiện mới Đường cục trưởng của khu Tân Hồ, ông ta hiện tại đang tại chạy tới đây … . . .
-Lão Đường cũng tới? Như thế lại khiến cho Đinh Trường Sinh sững sờ, hắn không có nghĩ đến Lý Quốc Sinh cũng nhận thức Đường Thiên Hà, cũng không ngờ tới Đường Thiên Hà nghe thế sự tình liền chạy ngay đến, ngẫm lại tình cảnh của mình bây giờ, xem ra chính mình vẫn còn những người bạn thật tâm đấy, chắc hẳn chuyện Thạch Ái Quốc bị điều đi thì Đường Thiên Hà cũng biết rồi, đúng lúc này mà còn có thể nửa đêm chạy tới, thật là kỳ tâm chứng giám.