Lúc trước cái hạng mục này thì thái độ của Thạch Ái Quốc rất mập mờ, cũng không nói đồng ý, cũng không nói không đồng ý, cho nên mới giằng co lâu như vậy, về sau rốt cục kiếm được chỗ then chốt, lúc này mới đồng ý cái hạng mục này ngụ lại Hồ Châu, nhưng Để Khôn Thành ở bên trong thì minh bạch, thái độ Thạch Ái Quốc mập mờ là có vấn đề, ông biết rõ, Thạch Ái Quốc lo lắng không phải là vấn đề cái hạng mục này ô nhiễm, cũng không phải là không muốn đem hạng mục này coi như chiến tích của Để Khôn Thành tiến cử ra, mà Thạch Ái Quốc lo lắng cái hạng mục sẽ tạo thành ảnh hưởng xấu, cái ảnh hưởng xấu tại rất nhiều nơi đã xuất hiện, đây cũng là lý do mà rất nhiều nơi đem cái hạng mục này chận lại từ ngoài cửa . .
Nhưng bây giờ Thạch Ái Quốc sắp phải ly khai Hồ Châu rồi, nếu sau này có người đối với cái hạng mục này không hài lòng, đó cũng là chuyện về sau của thành phố Hồ Châu, nên so cùng Thạch Ái Quốc quan hệ không lớn, nhưng vì cái gì mà Để Khôn Thành lại vội vã cùng với Tần Chấn Bang ký cái hiệp định này, đó là do Để Khôn Thành có tính toán của riêng mình . Thạch Ái Quốc nếu từ nơi này đi đến nơi khác, nhưng nhìn lại suốt thơi gian dài vừa qua, Thạch Ái Quốc ở Hồ Châu cơ hồ là không có thu hoạch được gì, nhất là không có lấy ra được một chiến tích, đây cũng là khúc mắc của một quan viên, Thạch Ái Quốc mặc dù không phải là loại người thích đao to búa lớn, nhưng nếu cứ như vậy âm thầm y khai Hồ Châu , chính Thạch Ái Quốc có thể cam tâm sao?
Nhưng bây giờ có thể quyết định xuống cái hạng mục này, dễ nhìn nhất là tuyên truyền cái hạng mục này trên tỉnh Trung Nam cùng Hồ Châu là có Thạch Ái Quốc cùng tham gia hạng mục này, đương nhiên tại cái hạng mục này thì Thạch Ái Quốc cũng là có phần công lao.
Để Khôn Thành đúng là thấy được điểm này, nến mới dụ dỗ nói với Thạch Ái Quốc là Tần Chấn Bang muốn mau sớm ký tên cái hiệp định này, hơn nữa Để Khôn Thành còn ám chỉ Tần Chấn Bang đối với Thạch Ái Quốc rất cảm kích, cũng là muốn Thạch Ái Quốc trước khi rời đi cùng ký cái hiệp định Thạch Ái Quốc nhìn theo Để Khôn Thành rời đi ra ngoài, không đứng dậy đưa tiễn, vẫn là vững vàng ngồi yên ở trên ghế sa lon, đối với hai người mà nói, cãi nhau, náo qua, ngoài sáng trong tối đều là quá mức, nhưng lúc này đây tất cả mọi chuyện đã không còn trọng yếu, hai người về sau, trên con đường làm quan cùng một lúc xuất hiện sợ là đã chấm dứt từ đây .
……………………………………………………………………………………
Đinh Trường Sinh chạy xe còn chưa có quẹo vào đại viện thành ủy, thì đã thấy Để Khôn Thành cùng Hòa thư ký đang hướng phía đối diện ủy ban thành phố đi đến. Để Khôn Thành thì không có phát hiện ra Đinh Trường Sinh, vẫn tiếp tục băng qua đường tiến vào ủy ban thành phố, lúc này xe của Đinh Trường Sinh cũng chạy đến trong đại viện thành ủy . Tuy bây giờ hắn rất bề bộn nhiều việc, nhưng không thể không đến đây, mình từng là thư ký của Thạch Ái Quốc, đúng lúc này càng phải đến, không thể để cho Thạch Ái Quốc người ra đi có cảm giác là bị lạnh nhạt, chuyện như vậy hắn cũng làm không được .
Ngoại trừ muốn đến thăm Thạch Ái Quốc, kỳ thật hắn còn có một việc, đó chính là an bài công tác cho Trương Hòa Trần về sau, bởi vì Trương Hòa Trần mặc dù trên lý thuyết là thư ký Thạch Ái Quốc, nhưng không chính thức trên giấy tờ như là một nam bí thư của Thạch Ái Quốc, chính bởi vì như vậy, tiếp theo nếu bị Thạch Ái Quốc bỏ qua, thì bí thư thành ủy mới tới tất nhiên sẽ không dùng một nữ thư ký, đương nhiên nếu ngoại trừ người đến là một nữ ủy bí thư thành ủy, nhưng cho dù là nữ bí thư, thì cũng sẽ không dùng thư ký của bí thư tiền nhậm tiếp tục làm thư ký của mình, cho nên chuyện Trương Hòa Trần phải đi là tất nhiên. Vì vậy Đinh Trường Sinh định đến gặp trưởng thư ký Đào Thành Quân để nói chuyện thử xem, chút chuyện này hắn cũng không muốn làm phiền toái đến Thạch Ái Quốc, sắp rời đi, Thạch Ái Quốc phải xử lý sự tình tất nhiên không ít cho nên những chuyện nhỏ nhặt này Đinh Trường Sinh cũng biết nặng nhẹ.
Thế nhưng mà sự tình này, tất nhiên phải giải quyết tốt trước khi Thạch Ái Quốc đi, bằng không mà nói, để cầu xin bí thư kế nhiệm, vậy thì rất khó khăn.
-Trưởng thư ký… anh có rảnh không vậy?
Đinh Trường Sinh gõ cửa một cái, với đầu vào thì nhìn thấy Đào Thành Quân đang viết cái gì đó
-Là cậu a, vào đi ….từ cơ quan tới hay là từ nhà đến vậy?
Đào Thành Quân xem đồng hồ, mới mười giờ, trong lúc nhất thời không biết là Đinh Trường Sinh từ đâu chạy tới đây .. -Từ bệnh viện ra, em chưa có đi đến cơ quan …
-Há, tìm tôi có chuyện gì, ngồi xuống nói.
Đào Thành Quân chỉ cái ghế đối diện, nói ra .
-Thật đúng là có sự tình nên muốn nhờ anh dàn xếp thoáng một phát.
Đinh Trường Sinh cũng không khách sáo, trực tiếp ngồi xuống đối diện Đào Thành Quân.
-Chuyện gì vậy, nhìn vẻ mặt này của em, sợ là không có chuyện tốt a.
Đào Thành Quân liếc Đinh Trường Sinh, nói.
-Ai, đương nhiên là có chuyện tốt, em tạo điều kiện để anh tích đức làm việc thiện, làm xong chuyện này.. người ta sẽ cảm kích anh cả đời.
Đinh Trường Sinh nói đùa .
-Nói tào lao.., nói nhanh đi, tôi còn công việc đây này.
Đào Thành Quân cười mắng.
-Chuyện này …nói cho cùng là do lãnh đạo của anh quá quan liêu rồi, không có nghỉ đến thuộc hạ của mình mà cân nhắc, còn phải để cho em phải móc lấy tìm quan hệ mà nói chuyện này… Đào Thành Quân nghe xong đã biết rõ Đinh Trường Sinh nói ra là không có chuyện tốt, nhưng chỉ mỉm cười không nói, nhìn xem Đinh Trường Sinh tiếp tục lộ ra cái gì.
Đinh Trường Sinh nói tới chỗ này, mím môi lại, trong nội tâm không khỏi mắng thầm, thư ký trưởng này không có khéo hiểu lòng người, nghe qua thì thái độ giống như là chuyện hài hước châm biếm vậy, đem lời nói Đinh Trường Sinh bỏ ra ngoài tai, Đào Thành Quân đang im lặng, thì Đinh Trường Sinh làm như thế nào để mà tiếp tục khua môi múa mỏ đây?
-Được rồi …được rồi, để em nói thẳng ra.. chính là chuyện của Trương Hòa Trần, thư ký của Thạch bí thư, chị ấy đến để gặp em, nhờ em hỏi qua anh một chút, nếu Thạch bí thư đi rồi, chị ấy làm sao bây giờ? Tiếp tục chờ đợi sao? Nhưng cứ đợi tới đợi lui, nếu bí thư mới tới không dùng chị ấy, như vậy chị ấy đến lúc đó phải làm cái gì bây giờ? Đinh Trường Sinh hỏi.
-Há, chuyện này à, vậy nàng bây giờ muốn làm cái gì nào?
Đào Thành Quân khẽ gật đầu, hỏi.
-Cũng là xem lãnh đạo an bài , công tác của chị ấy hơi đặc thù, là thư ký của Thạch bí thư, chính chị ấy cũng không tiện nói, làm sao bây giờ?
-Ừ, bằng không thì để nàng đến công tác ở khu Tân Hồ đi, được không? Khu Tân Hồ còn thiếu một trưởng phòng thể dục thể thao, cậu hỏi nàng một chút như thế nào đây?
Đào Thành Quân ngược lại là rất cho Đinh Trường Sinh mặt mũi, Trương Hòa Trần không thể cùng Đinh Trường Sinh so sánh được, nhưng được làm một trưởng phòng thể dục thể thao cũng xem là khá rồi, dù sao Trương Hòa Trần cũng là một người đàn bà.
-Được rồi …em vừa vặn đi đến phòng bí thư, thuận đường hỏi qua chị ấy, nhưng mà …việc này em thấy chuyện này nếu em hỏi chị ấy thì không thích hợp lắm, hay là anh tự mình đến hỏi đi, như vậy cũng phù hợp hơn với cách làm của tổ chức? Đinh Trường Sinh phảng phất là nhớ tới chuyện gì, kiên quyết không giúp Đào Thành Quân đi hỏi cái chuyện này ..
Đào Thành Quân cười cười không nói , Đinh Trường Sinh chứng kiến Đào Thành Quân cười, tim hắn đập rõ ràng gia tốc, tranh thủ thời gian cáo từ đi ra khỏi phòng làm việc của Đào Thành Quân.
……………………………………………………………………………………….
-Em vào có được hay không?
Đinh Trường Sinh rón rén đến phòng làm việc của Trương Hòa Trần, nhỏ giọng hỏi .
-Vào đây, có việc à?
-Ừ, là chuyện của chị, em vừa rồi đi tìm thư ký trưởng, ông ấy đã đáp ứng điều chị đến nhận công tác ở phòng thể dục thể thao của khu Tân Hồ, làm trưởng phòng, có được không vậy?
Đinh Trường Sinh trong lòng cũng rất thấp thỏm không yên, vạn nhất người đàn bà này không chịu thì phiền toái, chính mình rất khó khăn mới cầu được Đào Thành Quân .