Đinh Trường Sinh không nghĩ tới Triệu Hinh Nhã sẽ đến sớm như vậy, hắn quay đầu lại nhìn quanh trong nhà mình, chứng cứ phạm tội nên tiêu diệt cơ bản đều đã dọn dẹp xong, cho nên liền mở cửa phòng ra..
-Thím … sao đến sớm như vậy?
Đinh Trường Sinh kỳ quái hỏi
-Há…thím mỗi ngày đều tới, chỉ có cháu là không phải mỗi ngày đều trở về, thím đi ra ngoài mua cơm, sẵn mang cho cháu một phần, cũng may là cháu có ở nhà thì tốt rồi, nếu cháu không có ở đây, thì thím cầm về để dành ăn trưa.
Triệu Hinh Nhã ngửi thấy được trong phòng còn vương đầy cái mùi hăng hăng của cuộc giao hoan, khuôn mặt lập tức liền đỏ lên, tối hôm qua Đinh Trường Sinh ngược lại là ngủ rất ngon, nhưng nàng cơ bản thì không sao ngủ được.
Không phải là nàng không muốn ngủ, mà là vì thằng này hình như là như phát điên, hai lần còn tiên tiếp mà còn chưa đủ, đến lúc nửa đêm cũng không biết lại đè nàng ra làm thêm mấy lần, khi nàng quay trở về nhà của mình thì mới nhớ, tối hôm qua đem giấy vệ sinh chùi hỗn hợp dịch của nàng và Đinh Trường Sinh còn vứt đầy trên mặt đất, nhưng lúc này liền quay trở lại, chẳng phải là giấu đầu lòi đuôi sao? Cho nên nàng đợi một chút đến lúc trời đã sáng rồi, đi ra ngoài mua bữa sáng, dùng danh nghĩa đưa bữa ăn sáng cho Đinh Trường Sinh để xem tình hình, Triệu Hinh Nhã vẫn luôn cho rằng Đinh Trường Sinh đã biết rõ người đàn bà đêm qua giao hoan với hắn là mình, cho nên biểu hiện giống như là nữ nhân của hắn, nhưng đáng tiếc là Đinh Trường Sinh vẫn không có nghĩ tới phương diện kia…
-Ăn cơm nhanh đi , để lâu sẽ bị nguội lạnh đấy.
Triệu Hinh Nhã thu thập xong bàn ăn, đối với Đinh Trường Sinh nói ra .
-Ai …..thím…cùng ăn chung a.
-Không …. cháu ăn trước đi, để thím thu dọn phòng của cháu một chút …
Triệu Hinh Nhã nói xong liền hướng đến phòng ngủ của Đinh Trường Sinh đi đến, điều này làm cho Đinh Trường Sinh lại càng hoảng sợ.
Ngồi ở trước bàn ăn, Đinh Trường Sinh vỗ vỗ lồng ngực của mình, cũng may là mình thức dậy sớm một chút, đã thu thập xong, nếu không thì mình mặt mũi này để nơi nào. Bất quá như thế lại làm cho Triệu Hinh Nhã thở dài một hơi, cuối cùng cũng là quét sạch sẽ rồi, nhưng rồi lại nghĩ đến, Khấu Oánh Oánh ưa thích Đinh Trường Sinh đến phát điên rồi, nếu con gái biết mình người làm mẹ, nhanh chân đến trước ăn sạch rồi, thì con gái mình sẽ nghĩ sao về mình đây, rồi sẽ xảy ra chuyện gì?
Sau khi Triệu Hinh Nhã đi rồi, Đinh Trường Sinh thở dài một hơi, nhưng hắn luôn cảm thấy là lạ, cảm thấy ánh mắt của Triệu Hinh Nhã hôm nay nhìn mình có điểm gì là lạ, rất lập loè, là cái loại ánh mắt muốn nhìn một người, mà lại không dám nhìn, lộ ra rất ngượng ngùng, mình rốt cuộc làm sao vậy? Chẳng lẽ là Triệu Hinh Nhã phát hiện trong phòng mình có chuyện phát sinh rồi…
Đinh Trường Sinh tiến vào gian phòng của mình, lúc này mới phát hiện khắp nơi đều tản ra hương vị dâʍ mỹ, Triệu Hinh Nhã là người đàn bà từng trải, làm sao không biết tối hôm qua ccó huyện gì xảy ra, trách không được sắc mặt của nàng đỏ lên, còn lộ ra rất ngượng ngùng, nghĩ tới đây, Đinh Trường Sinh vỗ mặt của mình ..ai… thật sự là thất sách. …………………………………………………………………………………..
Trên tỉnh lý có động tác rất nhanh, trong thời gian rất ngắn, Ấn Thiên Hoa tự mình đến Hồ Châu, đương nhiên là trước đó La Bàn Hạ đã đi lên tỉnh, sau đó ngồi xe cùng Ấn Thiên Hoa qua về Hồ Châu, lúc này tại cửa đại viện thành ủy, Đào Thành Quân mang theo một đám người đứng ở cửa lớn, chuẩn bị nghênh đón bí thư thành ủy mới đến nhậm chức.
Chỉ là trong những người này, duy chỉ có thiếu Thạch Ái Quốc Đinh Trường Sinh hòa trộn chung ở mặt sau cùng với đám người kia..
-Huynh đệ… cậu tính như thế nào rồi? Có ở lại Hồ Châu, hay là tìm cách lập mưu để ra đi?
Trần Đông đang đứng bên cạnh Đinh Trường Sinh nhìn những người khác, nhỏ giọng đối với Đinh Trường Sinh nói ra.
Trần Đông là người mà Thạch Ái Quốc chủ trương gắng sức nhắc lên làm kiểm sát trưởng viện kiểm sát, còn Đinh Trường Sinh là dòng chính của Thạch Ái Quốc, cho nên hai người này có rất nhiều tiếng nói chung, đây cũng là lúc mà Trần Đông muốn dò xét đáy ngọn nguồn của Đinh Trường Sinh. -Ha ha, anh em mình đều là cán bộ, đương nhiên là nơi nào cần thì tới nơi đó, đâu có thể tự mình quyết định được chứ?
Đinh Trường Sinh cười nhạt nói.
-Biết là vậy nhưng một đời vua một đời thần, cậu và La bí thư đều là người từ Bạch Sơn đi ra, tôi cảm thấy cậu nên đi đường vòng một chút, nói cách khác, nếu việc này không chịu vận động, thì về sau sẽ không dễ làm.
Trần Đông tiếp tục nói .
-Anh Trần … có phải là anh đã nghe phong phanh chuyện gì?
-Ừ, việc này hai anh em chúng ta sẽ trò chuyện sau, nơi đây nhiều phức tạp, khó mà nói.
Trần Đông cảnh giác nhìn chung quanh, ngậm miệng không nói nữa, Đinh Trường Sinh cũng không hỏi thêm .
Cùng phía dưới những... giữa cán bộ nhìn thấy lẫn nhau cũng chỉ là gật đầu, rõ ràng một câu đều không nói, muốn bảo hôm nay tại đây, khó xử nhất chính là Đào Thành Quân, ai cũng biết ông ta là người Thạch Ái Quốc, nhưng bây giờ lại phải tới nơi này nghênh đón La Bàn Hạ. Đào Thành Quân là quản gia thành ủy, La Bàn Hạ đến rồi, cái chức vụ trưởng thư ký có đổi hay không đổi, điều này vẫn là không mấy người biết, nhưng Đào Thành Quân còn làm một ngày, thì phải cam đoan công việc của thành ủy Hồ Châu vận chuyển một ngà , đây là chức trách của trưởng thư ký thành ủy .
-Đến rồi …. đến rồi
Không biết phía trước là ai kêu lên, vì vậy tiếng xì xào của tất cả mọi người liền im lặng , phía sau nhón chân lên nhìn xem phía trước, trước mặt nhìn lấy từ xa mà đến gần ba chiếc xe con, chỉ chốc lát, xe con vững vàng ngừng lại tại cổng lớn, vốn là có thể lái vào bên trong thành ủy, nhưng ngoài cổng lớn bị người đứng khá đông chặn lại, cho nên người trên xe chỉ có thể là phải bước xuống .
Tiến lên mở cửa xe là Để Khôn Thành, Thạch Ái Quốc không có ở đây, thì nơi này Để Khôn Thành làm người dẫn đầu, chuyện này dù bên thành ủy nhưng Đào Thành Quân không có cùng Để Khôn Thành tranh giành, chuyện này có gì hay ho đâu mà tranh giành .. -Ấn chủ nhiệm trưởng, hoan nghênh chủ nhiệm đến Hồ Châu.
Để Khôn Thành mở cửa xe, cùng Ấn Thiên Hoa nắm tay rồi nói ra, kỳ thật bọn họ rất quen, trong thời điểm Để Khôn Thành làm thư ký cho bí thư An Như Sơn trên tỉnh, bọn họ cách vài ngày lại cùng nhau ăn cơm ..
-Khôn Thành, ông sau khi xuống đây cũng học những...lời khách sáo này sao?
Ấn Thiên Hoa cầm chặt tay Để Khôn Thành, còn Để Khôn Thành hai tay nắm một tay Ấn Thiên Hoa, cái tay còn lại của Ấn Thiên Hoa vỗ vài cái trên cánh tay Để Khôn Thành, đây là biểu hiện rất thân mật, đứng phía sau Ấn Thiên Hoa, La Bàn Hạ nhìn thấy liền nhíu chặt mày lạ…i.