Chốc sau Đinh Trường Sinh ngẩng lên đầu chuẩn bị gia tốc tiến công, hạ thân chuyển động cây ƈôи ŧɦịŧ tráng kiện ra vào tại trong hậu môn Vũ Văn Linh Chi đã gần đến hồi gay cấn, Vũ Văn Linh Chi đã hưng phấn rõ ràng, cái mông đầy đặn càng không ngừng cong lên tiếp nhân ma sát ƈôи ŧɦịŧ bên trong trực tràng, tóc dài đen nhánh càng không ngừng phiêu bãi…
Nhìn người đàn bà xinh đẹp vì mình mà lúc này đang kịch liệt tự chủ động tiến hành để cho hậu môn của mình nuốt lấy cây ƈôи ŧɦịŧ, Đinh Trường Sinh kɦoáı ƈảʍ cơ hồ muốn đạt tới đỉnh phong, một lúc sau đó, Vũ Văn Linh Chi rêи ɾỉ:
-Dì ..muốn ra rồi... đẩy nó mạnh xuống... dùng lực một chút..ai ui..a…
Vũ Văn Linh Chi toàn thân co rút lấy, Đinh Trường Sinh biết Vũ Văn Linh Chi cao trào sắp tới, còn mình thì cũng đã không kềm chế them được.. Đinh Trường Sinh vội nói:
-Cháu cũng ra đây…
Nói xong từng làn tϊиɦ ɖϊƈh͙ như nước trôi bắn sâu vào ở chỗ sâu trong hậu môn Vũ Văn Linh Chi, đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ ấn chặt lấy gắt gao bên trong trực tràng của nàng.
Xuất phát từ bản năng sinh lý, Vũ Văn Linh Chi cảm giác thành ruột hậu môn bị đầu khấc Đinh Trường Sinh liều mạng nhấn sâu xuống, đầu khấc tại trong cơ thể của nàng bành trướng rung động, hơn nữa dương tinh nóng như bị phỏng, va chạm giày vò hậu môn tê dại khiến cho nàng mang theo chưa bao giờ thể nghiệm qua cao trào mãnh liệt, toàn thân nàng run run, âm tinh từ trong cổ đáy huyệŧ của nàng đột nhiên phun ra…
Bị tϊиɦ ɖϊƈh͙ của hắn kình xạ sâu vào trong bụng một trận nóng bỏng, không nói ra được cái tư vị sướng khoái, so với lúc giao hợp tϊиɦ ɖϊƈh͙ trực thấu đến cổ đáy huyệŧ thì cảm giác sướng khoái này cũng không thua kém bao nhiêu, Vũ Văn Linh Chi chỉ cảm thấy bên dưới hạ thể của mình vừa là thỏa mãn, vừa lại là hư không, cũng thật không biết phải hình dung như thế nào cái loại cảm thụ hỗn tạp khó phân này, trong lúc nhất thời cả người đều mềm nhũn, không còn chút khí lực nào ……………………………………………………………………………………….
Hà Tình thống khổ so với Vũ Văn Linh Chi, Vũ Văn Linh Chi nhất định là giờ đang hưởng thụ rồi, còn lúc này Hà Tình, thì bị đẩy vào phòng giải phẫu, từng cơn đau bụng làm cho nàng cảm giác được cả người mình như muốn đứt hơi, nhưng nàng vẫn cắn răng kiên trì chịu đựng, bởi vì các con của nàng có khả năng bất cứ lúc nào cũng sẽ ra đời.
Bên ngoài phòng giải phẫu, Hà Hồng An cùng Triệu Khánh Hổ đều đang đợi, lúc này thân thể Triệu Khánh Hổ hình như có chút không khỏe, sắc mặt trắng bệch, đang không ngừng ho khan.
-Triệu tổng, không có sao chứ?
Hà Hồng An thấy Triệu Khánh Hổ như vậy thì trong lòng thích thú, nhưng ông không có lộ ra, ông là một người hỉ nộ không lộ, bằng không cũng sẽ không có thể nhiều năm vững vàng ngồi ở trên vị trí giám đốc ngân hàng kia... -Không có việc gì, chắc bị cảm, vài hôm là hết thôi.
Triệu Khánh Hổ nói ra .
Thừa dịp sự chú ý của mọi người đều tập trung vào trong phòng phẩu thuật, Từ Kiều Kiều lặng lẽ chạy đến trong phòng vệ sinh gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh.
Lúc này Đinh Trường Sinh vừa mới giao hoan với Vũ Văn Linh Chi xong bên bệ cửa sổ trên cao, lúc này quay trở lại ngửa mặt nằm ở trên mặt giường nhắm mắt hưởng thụ lấy người đàn bà xinh đẹp kia đang phục vụ mình, mở mắt ra nhìn thấy một thân thể đầy đặn tràn ngập cám dỗ chính đang ngồi trên háng của mình không ngừng vận động, cái huyệŧ của nàng thật giống như là muốn hấp thu thật nhiều dinh dưỡng của cây ƈôи ŧɦịŧ dưới thân người đàn ông trẻ tuổi kia.
-Này, có chuyện gì mà gọi điện thoại cho tôi vậy?
Đinh Trường Sinh ra dấu Vũ Văn Linh Chi chớ có lên tiếng, sau đó tiếp thông điện thoại của Từ Kiều Kiều. -Bộ gọi điện thoại cho anh là phải có chuyện sao? Anh đang ở đâu vậy, tới đón tôi đi..
Từ Kiều Kiều phi thường bất mãn thái độ của Đinh Trường Sinh, thân thể của mình đã bị tên hỗn đản này cỡi lên, mình lại mạo hiểm lớn như vậy giúp hắn làm xong cái chuyện chi phiếu kia, đến bây giờ rõ ràng biểu thị cái gì ân cần cũng không có, mình giống như là khỉ làm xiếc cho hắn vậy..
-Hiện tại bây giờ không đón được rồi, có thể phải đến tối nay mới được, tôi đang đi công tác ở Bạch Sơn, buổi tối nay đi, buổi tối tôi mời cô ăn cơm, cô muốn về nhà sao?
Đinh Trường Sinh hỏi .
-Vậy anh cứ nói đi, tôi nghe lời anh, anh bảo tôi về nhà, thì tôi về nhà, nếu anh bảo tôi đừng về, thì tôi không về..
-Vậy tôi nên nói sao đây?
-Đinh Trường Sinh vươn tay, duỗi xuống viên âm hạch trên khe thịt âm hộ Vũ Văn Linh Chi đang sưng mọng nước lồi lên, dùng ngón tay vân vê xoa xoa, nàng giơ tay lên che miệng của mình lại, sợ mình sơ ý rên ra thành tiếng, thằng trai trẻ này rất xấu, rõ ràng như vậy tra tấn chính mình, mà lúc này thân thể của nàng cũng đang đồng nhất với sự khiêu khích của hắn chân thật đáp lại, Đinh Trường Sinh cũng cảm giác được phía dưới cây ƈôи ŧɦịŧ mình lại được cái hang huyệŧ xiết chặt, Vũ Văn Linh Chi bắt đầu tiếp tục run rẩy . -Trường Sinh, tôi…nhớ đến anh rồi, còn anh có nhớ tôi không?
-Cô cứ nói đi? Tôi đương nhiên là nhớ đến cái lổ nhỏ của cô, hiện tại liền muốn nhìn thấy nó, đem nó, đem nó . .
Đinh Trường Sinh cố ý nói như vậy, nhưng không có nói rỏ là đem nó làm như thế nào, Từ Kiều Kiều đang rtốn ở trong nhà vệ sinh, một vừa nghe Đinh Trường Sinh trêu đùa ngôn ngữ, một bên nghe động tĩnh bên ngoài, sợ bị người nghe thấy..
-Vậy tôi không về nhà, tôi đi đến chỗ biệt thự đó đợi anh….anh nhanh quay trở về ah.
Từ Kiều Kiều nói xong liền cúp điện thoại, lúc này lòng của nàng đã sớm nghĩ tới căn biệt thự kia, mỗi khi hồi tưởng lại tràng diện lúc cùng Đinh Trường giao hoan tại trong căn biệt thự của Hồ Thiên Nhất Sắc, bên dưới hạ thể của nàng liền nóng lên ngứa nhột, ngay lập tức dịch nhờn đã ri rỉ ra rồi… Hà Tình vẫn chưa có làm phẫu thuật, mẹ của Hà Tình cũng đã tới, đúng lúc này mà Từ Kiều Kiều rời đi thì cũng không phù hợp, dù sao Đinh Trường Sinh cũng chưa có trở về ngay, thôi thì cứ chờ thêm một lát đi.
-Triệu tổng, có chuyện này chúng ta có thể thương lượng một chút không?
Hà Hồng An nhìn thấy Triệu Khánh Hổ ho khan lợi hại, đúng lúc này thì ông lại càng là muốn nói chuyện với Triệu Khánh Hổ.
- Khục ..khục…ông...muốn nói chuyện gì?
Triệu Khánh Hổ ho khan xong, khuôn mặt bắt đầu trở nên hồng nhuận phơn phớt, nhưng màu sắc hồng nhuận phơn phớt so với người bình thường thì khác biệt.
-Hà Tình sau khi sinh xong, tôi muốn đưa nó về nhà ở cữ, ông thấy có được hay không?
Hà Hồng An hỏi.
-Không không… không được, tôi đã có nhờ người chăm sóc rồi, bọn họ biết cách chiếu cố Hà Tình, cũng không làm phiền vợ chồng của ông, dù sao niên kỷ của vợ chồng ông cũng đã lớn, khục..khục.. với lại đây là hai đứa bé lận, vợ chồng của ông thì nhà ít người cũng khó mà chăm sóc cẩn thận được.. Triệu Khánh Hổ vừa ho khan vừa nói .
-Thế nhưng nhà của tôia cũng có thể mướn thêm vú em, chúng tôi . . . Ồ ,..Triệu tổng, ông...ông bị chảy máu mũi, chuyện gì xảy ra vậy?
Hà Hồng An nói xong liền lấy cái khăn tay túi đưa ra.
Lúc này Triệu Khánh Hổ cũng biết mình hình như là chảy nước mũi, nhưng không nghĩ đến lại là chảy ra máu mũi, liền dùng một ngón tay ngăn chặn, nhưng bên trong lỗ mũi vẫn không ngừng chảy máu mũi ra ngoài, vì vậy ông chạy mau hướng về phía toilet .
Theo lý mà nói thì Hà Hồng An cũng nên cùng đi theo để xem sao, nhưng Hà Hồng An vẫn đứng không nhúc nhích, chỉ nhìn theo bóng lưng của Triệu Khánh Hổ, trong nội tâm âm thầm nghĩ tới, Hà Tình… con của cha, giờ báo thù sắp đến rồi.
-Lão Hà, làm sao bây giờ đây? Tên chó chết này vẫn là không đồng ý để con gái về nhà ở cữ, nhà bọn họ thì đàn bà đều không có, vậy làm sao chăm sóc Hà Tinh đây? -Đợi đi, hắn nói không được thì mặc kệ không được, tôi thấy với tình hình này thì hắn không lo được chuyện này lâu đâu.
Hà Hồng An thản nhiên nói .
-Lão Hà…... có phải là có chuyện gì hay mà lão giấu tôi?
Vợ của Hà Hồng An hỏi.
-Được rồi, chuyện này không có liên quan tới bà, tốt nhất là bà cứ lo cho con gái đi, đến lúc đó tôi sẽ đem mấy đứa bé về đến trong nhà, bà cứ yên tâm.
-Thế nhưng mà họ Triệu vẫn chưa có đồng ý mà…
-Bà không cần phải để ý đến, đợi lúc Hà Tinh sinh con xong, bà hãy về nhà thu thập gian phòng, nghênh đón cháu về nhà, cứ an tâm ở trong nhà làm bà ngoại của chúng nó là được.
Hà Hồng An an ủi vợ của mình, nhưng vợ của ông hình như là vẫn không rõ chuyện gì đang xảy ra, đúng lúc này Triệu Khánh Hổ rửa mặt đã đi tới, Hà Hồng An liền ngậm miệng không nói thêm lời nào.