Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1605: Lập quân lệnh



CHƯƠNG 1549: LẬP QUÂN LỆNH.

Đinh Trường Sinh vốn muốn nghỉ ngơi vài ngày, nhưng La Bàn Hạ cũng không cho hắn ngày nghỉ, mới sáng sớm liền gọi điện thoại bảo hắn đến ngay văn phòng thành ủy, nói là có chuyện trọng yếu muốn tuyên bố.

Không biết là chuyện trọng yếu gì, trên đường Đinh Trường Sinh một mực suy nghĩ, vốn định gọi điện thoại cho Trương Hòa Trần, nhưng lại suy nghĩ một chút rồi thôi, nếu như La Bàn Hạ còn tiếp tục dùng Trương Hòa Trần, thì mình càng thêm không thể đi tới gần với Trương Hòa Trần, để cho thời khắc mấu chốt thì dùng nàng mới phát ra tác dụng, đây mới là chỗ có giá trị của Trương Hòa Trần.

-Chuyện gì vậy?

Đến phòng làm việc của Trương Hòa Trần, Đinh Trường Sinh nhỏ giọng hỏi.

-Hình như là người từ Bạch Sơn tới, hai người đàn bà.
Trương Hòa Trần nói xong rồi gõ cửa, người ở bên trong nhất định có thể nghe được tiếng bước chân của Đinh Trường Sinh từ phía bên ngoài tiến vào, nếu như Đinh Trường Sinh ở ngoài ngây ngô quá lâu, thì lại không ổn.

Đinh Trường Sinh nghe được là người của Bạch Sơn, lại là hai người đàn bà, trong lòng của hắn khẽ động, tốc độ thật đúng là nhanh, nhanh như vậy đã tới, xem ra thủ đoạn quan hệ của La Bàn Hạ không tầm thường.

-La bí thư, chú tìm cháu có chuyện tốt gì sao?

Đinh Trường Sinh vừa vào cửa liền thăm hỏi, giả bộ như không biết bên trong lúc này đang có khách.

-Ai ui.. , đây không phải Lâm bí thư saoư, còn có cả La chủ nhiệm, thật sự là khách lâu lâu mới gặp a.

-Tốt rồi, các người đều là người quen, không cần tôi phải giới thiệu, mới vừa rồi tôi cùng Xuân Hiểu có nhắc về cậu, ai cũng đều nói cậu là con cháu của hầu tử, không có gì mà làm không được, nhìn xem đây là đánh giá rất cao đấy.
La Bàn Hạ vừa cười vừa nói .

-Ai … bí thư đừng có nghe lời, mọi người nói cháu là con cháu của hầu tử, không phải là nói bổn sự của cháu bao lớn, mà là ý nói vô luận cháu làm như thế nào, cũng đều chạy không ra khỏi bàn tay của La bí thư đấy.

Đinh Trường Sinh sắc mặt cổ quái nói ra .

-Ha ha …cái miệng này, vẫn còn chưa tha cho người ah.

Lâm Xuân Hiểu cười nhạt, nhưng La Hương Nguyệt thì lại cười nở hoa .

-Hừm… nói cậu là con cháu của hầu tử, thì cậu liền giở trò ra liền, coi như rồi, tôi không nói lại cậu, tới đây ngồi, vừa vặn bây giờ bí thư khu khai phát và chủ nhiệm đều có ở đây, nói đi, bây giờ đã gần đến đến giữa năm rồi, việc chiêu thương dẫn tư vẫn là vô kế khả thi, bước tiếp theo nên làm cái gì bây giờ? Nếu để cho thượng cấp buộc tôi đem đất đai khu khai phát trả lại cho dân chúng, thì tôi sẽ để cho các người đi trồng trọt trên đất đó, tôi nói được thì làm được.
La Bàn Hạ sắc mặt nghiêm túc nói .

Đối với Đinh Trường Sinh mà nói, Lâm Xuân Hiểu xuất hiện quá đột ngột, nhưng cũng không ra ngoài dự liệu, đây chỉ lễ ra mắt là bí thư khu khai phát, đợi đến lúc đi đến khu đang phát triển sẽ tuyên bố, có thể việc này Trần Bỉnh Thái cũng không biết.

Có Lâm Xuân Hiểu ở đây, Đinh Trường Sinh sẽ không lên tiếng trước, Lâm Xuân Hiểu là dòng chính của La Bàn Hạ, chính mình thì chả là cái cóc khô gì..

La Bàn Hạ dùng mình ở mức độ rất lớn là bởi vì mình đã quả quyết đứng về bên này của ông ta, hơn nữa Đinh Trường Sinh trước giờ không có bao nhiêu tình huống sai lầm, về tình về lý cũng không có điểm nào nói được hắn.

-La bí thư, em vừa mới đến nhiệm sở, liền khoa tay múa chân, điều này không hợp thích lắm, bằng không để em trước nhìn qua tình hình một chút, sau đó llập ra một kế hoạch, sẽ hướng đến thành ủy báo cáo, có thể được không?
Lâm Xuân Hiểu suy nghĩ rồi nói ra .

- Ừ, cô chưa hiểu tình huống, thì làm vậy cũng được, nhưng còn Trường Sinh, cậu làm vị trí chủ nhiệm này đã hơn nửa năm qua thì có suy nghĩ như thế nào, có thể nói cho tôi nghe qua một chút…

Đinh Trường Sinh nghe đến đó xem như đã hiểu, mấy người này đã thương lượng xong, xem ra chỉ có mình là không biết, không phải là muốn cho lão tử tỏ thái độ ra, nếu như động thái bề ngoài tốt, như vậy thì mình phải dùng sức để hoàn thành, còn nếu như bề ngoài không được, thì lãnh đạo sẽ phê bình mình không có chí hướng, không có bổn sự …

Dù sao việc này là hai mặt, nhưng lãnh đạo hiện tại đã chỉ vào cái mũi của nmình hỏi, nếu như mình nói không được ra cái gì, thì rõ ràng cho thấy tự mình đánh vào mặt mình ah.

-Đối với tình huống khu khai phát, hiện tại xem ra là cháu hiểu nhất, lúc cháu mới đến nhậm chức, khu đang phát triển hàng năm đều là mơ màng không có một kế hoạch nào cả, cũng không có biện pháp định lượng chiêu thương dẫn tư, cho nên, cháu đã quy hoạch mục tiêu trong năm nay, mục tiêu của chúng ta năm nay là một tỉ khối tiền, kế hoạch chiêu thương dẫn tư chinh xác là một tỉ….
-Một tỉ, em cho mình có khả năng móc túi tiền của mọi người sao? Vậy bây giờ hoàn thành được bao nhiêu rồi?

Lâm Xuân Hiểu nghe qua mục tiều là một tỉ khối tiền, liền thấy trước cơ bản là không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ rồi, thằng ngốc Đinh Trường Sinh này lớn mật lại dám định ra mục tiêu một tỉ …

-Đến bây giờ hoàn thành được…mười triệu rồi, một xưởng dược đã bắt đầu khởi công xây dựng, em tin tưởng chúng ta có thể hoàn thành cái mục tiêu này.

Đinh Trường Sinh bĩu môi nói .

-Vậy mới hoàn thành có một phần tram mục tiêu đề ra, mấy ngày nữa là đến ngày lễ quốc tế Lao Động rồi, Đinh chủ nhiệm… em cảm thấy cái mục tiêu này còn có thể hoàn thành sao?

-Thật ra vào thời điểm cái mục tiêu chúng ta chế định đưa ra thì nguyên vẹn sẽ vượt mức kế hoạch, nhưng là bởi vì một ít sự tình ngoài ý muốn, vốn có thể vượt mức hoàn thành nhiệm vụ. thì trở nên hơi chật vật.
Đinh Trường Sinh lộ ra vẻ bất đắc dĩ, nhưng vẫn nói ra, chỉ có Lâm Xuân Hiểu không có chút nào chú ý tới ý đồ xấu của Đinh Trường Sinh.

Lâm Xuân Hiểu liền truy vấn:

-Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, khiến cho thoáng một cái có thể vượt mức hoàn thành mục tiêu, cứ như vậy mà lại chấm dứt đây này?

-Đó là cái hạng mục PX kia, vốn là nếu như cái hạng mục này nếu được đầu tư tại đây mà nói, đó là mười tỉ khối tiền, nhưng cái hạng mục này đến bây giờ có thể nói là lâm vào trạng thái nửa đường bị dừng lại..

Đinh Trường Sinh cảm thán nói .

Lúc Đinh Trường Sinh nói ra cái hạng mục Px, thì Lâm Xuân Hiểu thiếu chút nữa muốn tự tát vào miệng của mình một cái, chuyện này La Bàn Hạ đã nói qua với nàng, đây là ý tứ của bí thư tỉnh ủy, vốn Lâm Xuân Hiểu biết rõ, chuyện này kỳ thật đã làm cho La Bàn Hạ không cam lòng, trong lòng của ông cũng rất coi trọng cái hạng mục này , nhưng vì một câu của bí thư tỉnh ủy , cái hạng mục trên mười tỉ này cứ như vậy mà gác lại, ai trong lòng cũng khó chịu, nhưng vào lúc này Đinh Trường Sinh lại đem cái chuyện này khơi ra, khiến cho Lâm Xuân Hiểu rất là sượng mặt…
-Được rồi, ngoại trừ cái hạng mục này, các người không còn những công trình khác sao? Cứ để như vậy chờ đến sáu tháng cuối năm à?

La Bàn Hạ sắc mặt rất khó nhìn hỏi.

-Đương nhiên sẽ không ngồi chờ chết, cho dù là không có cái hạng mục này, cái nhưng mục tiêu một tỉ vẫn là mục tiêu của chúng ta, hơn nữa sẽ hoàn thành trước khi tết Dương Lịch đến, đây điều chắc chắn phải làm.

Đinh Trường Sinh vô cùng kiên cường nói ra .

-Em nói cái gì? Trước tết Dương Lịch, hoàn thành mục tiêu một tỉ này?

Lâm Xuân Hiểu không tin nhìn xem Đinh Trường Sinh hỏi lại, nàng cho rằng thằng này đang nói nói nhảm, cho nên phải hỏi lại hắn, nhắc nhở hắn thoáng chút, đừng có thổi phồng lên nữa, tốt xấu gì thì bây giờ mình cùng hắn cũng chung một chiến hào, làm không tốt đến lúc đó mất mặt là toàn bộ lãnh đạo của khu khai phát, chứ không phải là một Đinh Trường Sinh ngươi đâu…
-Đúng vậy, cháu nói sẽ hoàn thành trước tết, một tỉ khối tiền, đó là chưa tính đến mười triệu kia.

Đinh Trường Sinh cũng không để ý tới Lâm Xuân Hiểu kinh ngạc, mà là quay mặt về phía La Bàn Hạ nói .

-Ồ? Trường Sinh, chuyện như vậy cũng không phải cứ nói qua loa cho xong đâu , đến lúc đó cậu không thành nhiệm vụ, thì tôi phải đánh bằng roi đấy.

La Bàn Hạ cười nói .

Đinh Trường Sinh cười cười không nói thêm, nhưng trong nội tâm đang suy nghĩ, các ngươi không phải là muốn để cho ta làm như vậy sao? Lập một cái quân lệnh, đến lúc đó ta không hoàn thành, các ngươi dễ dàng danh chánh ngôn thuận triệt tiêu cái chức chủ nhiệm khu khai phát của ta đây, làm như vậy cũng sẽ không có ai nói ngươi La Bàn Hạ là không có nhân nghĩa …