Đinh Trường Sinh đột nhiên bão nổi như thế , chẳng những là Trần Khánh Long xanh mặt, mà ngay cả Lâm Xuân Hiểu cùng La Hương Nguyệt cũng nhìn nhau, đây là lới nói của loại cán bộ gì đây, cho dù là Trần Khánh Long nói sai hay đúng, cũng không thể công kích người như thế ah .
-Lâm bí thư, cô nhìn xem đi..
-Anh câm miệng lại cho tôi, tại cuộc họp này anh không có phần xen vào, chuyện của anh đợi tí nữa tôi cùng anh tính sổ, hiện giờ tôi không có rảnh nói với anh, Lâm bí thư, bây giờ chúng ta nói tới cuộc họp vừa rồi, tôi muốn hỏi một chút, chuyện mục tiêu một tỉ nguyên tiền chiêu thương dẫn tư, tại văn phòng chủ La bí thư tôi đãn nói với chị là mục tiêu của tự tôi đưa ra, nhưng trong buổi họp vừa rồi chị đưa giả thiết này, giả thiết kia với tất cả mọi người là có ý gì? Đinh Trường Sinh mắng Trần Khánh Long xong, không nhìn hắn nữa, mà là quay qua phía Lâm Xuân Hiểu .
Hắn vừa rồi không có nói lời nào, không có nghĩa là trong lòng của hắn không có bình thản, giữa hắn và Lâm Xuân Hiểu đã nói ra về cái mục tiêu một tỷ kia xong, xem như sự tình đã quyết, Lâm Xuân Hiểu lại đưa ra trước cuộc họp của khu khai phát nói chuyện này, còn nghi vấn cái kế hoạch này chỉ là làm cho có, rốt cuộc là ý gì, Lâm Xuân Hiểu ngươi chưa có đủ năng lực xây dựng nên quyền uy của ngươi, nên đả kích quyền uy hiện tại của ta sao
Cho nên, có một số việc có thể nhịn, nhưng có những sự việc không thể nhẫn nhịn, Đinh Trường Sinh trong cuộc họp với mọi người ở khu khai phát không có lên tiếng nổ súng với Lâm Xuân Hiểu là đã quá nể mặt mũi của nàng , hơn nữa hắn cũng đã để La Hương Nguyệt chuyển lời cho nàng rồi, nhưng Lâm Xuân Hiểu vẫn là ép người, điều này làm cho Đinh Trường Sinh vốn trong khoảng thời gian này đang tích tụ hỏa khí rất lớn, rốt cục không thể nhịn được nữa -Ý của tôi rất đơn giản, là để cho tất cả mọi người hiểu rõ về thời gian gấp gáp của cái mục tiêu này mà tính, rồi tất cả mọi người tranh thủ thời gian mà hoàn thành mục tiêu của mình, sự tình chỉ đơn giản như vậy mà thôi…
Lâm Xuân Hiểu bị hắn chọc giận quá nên cưới khẩy, giang hai tay ra nói
-Lâm bí thư, tôi hi vọng chuyện như vậy về sau sẽ không xảy ra nữa, bởi vì chị còn chưa hiểu được công tác của khu khai phát Hồ Châu đâu, đợi đến khi nào chị hiểu được thì chúng ta hãy bàn lại đi, tôi còn có việc nên đi trước, bởi vì vtài chính của khu khai phát rất eo hẹp, cho nên buổi mời cơm khách từ phương xa đến miễn đi, đồng thơi có lẽ nếu chị nhìn thấy bộ dáng khu đang phát triển bây giờ, chắc có mời cơm thì chị cũng ăn không trôi đâu.
Đinh Trường Sinh nói xong kẹp lên cặp công tác liền đi ra ngoài . Còn lại những người khác thì không ai động đậy, bởi vì bí thư Lâm Xuân Hiểu còn chưa nói tan họp.
-Hồ phó chủ nhiệm, Đinh chủ nhiệm nói tôi không biết gì về công tác khu khai phát, hắn nói vậy là có ý gì?
Lâm Xuân Hiểu cũng không có bởi vì Đinh Trường Sinh bỏ đi rồi mà bão nổi, nàng làm như chẳng có gì mà ghê gớm..
Nhưng Lâm Xuân Hiểu âm thầm đang suy nghĩ: Ai.. cái khu đang phát triển này về sau thật đúng là không dễ để lập lờ rồi rồi, mỗi người đều là cao thủ, gϊếŧ người không thấy máu, sức nhẫn nạicủa họ cũng là siêu cường .. .
- Đó là Đinh chủ nhiệm nói tới vấn đề một tỉ nguyên tiền chiêu thương dẫn tư, nơi này và các địa phương khác cách làm thì không giống, chúng ta tuy định ra cái mục tiêu này, không có phân phối đến trên đầu từng cá nhân, toàn bộ vẫn luôn là do Đinh chủ nhiệm tự mình mà chạy, vừa rồi mười triệu nguyên tiền đầu tư cũng là do Đinh chủ nhiệm mang về, hình như gần đây đang chạy các hạng mục khác, về cụ thể thì tôi cũng không rõ rang lắm. Hồ Giai Giai nói lướt qua, nhưng Lâm Xuân Hiểu thì nghe rõ ràng .
Trách không được lúc trong cuộc họp trước đó với mọi người, khi nàng nhắc đến một tỉ nguyên tiền đầu tư còn lại bao nhiêu chưa có hoàn thành, phần lớn mọi người đều lộ ra vẻ thờ ơ kỳ lạ, nhìn qua như là bọn họ không quản đến chuyện này, cho nên ai cũng không xem ra gì.
Vậy nếu như bây giờ mình đem cái mục tiêu một tỷ nguyên tiền này phân phối chia xuống đâu người, như thế thì mình đừng nói là lập ra uy tín, mọi người không rủa chết mình thì coi như là không tệ rồi.
Đinh Trường Sinh này, quả thực là quá ghê gớm, Lâm Xuân Hiểu trầm ngâm..
Đối với phong cách của Đinh Trường Sinh làm việc như vậy, Hồ Giai Giai dần dần đã quen, nhưng La Hương Nguyệt cùng Lâm Xuân Hiểu thì ly khai khỏi Đinh Trường Sinh quá lâu, trong khi Đinh Trường Sinh mấy năm qua có nhiều biến hóa rất lớn, cho nên trong lúc nhất thời Lâm Xuân Hiểu cùng La Hương Nguyệt đều cảm thấy tính cách Đinh Trường Sinh bây giờ quá xa lạ . Đinh Trường Sinh đứng ở trước cửa sổ, rít sâu một điếu thuốc, bởi vì kéo quá dài, nên sặc đến ho khan .
-Hút không nổi thì đừng có hút như vậy, làm gì mà ra vẻ đàn ông đến mức như thế chứ?
Hồ Giai Giai lấy tay quạt lấy mùi hôi thuốc lá, đứng gần Đinh Trường Sinh nói ra .
-Cái gì mà làm ra vẻ đàn ông, chị có muốn thử một lần nữa hay không, để nhìn em một chút xem có phải là vẫn còn là đàn ông chính hiệu?
Đinh Trường Sinh quay sang cười nói, hắn chính là một người như vậy, cho dù là gặp phải chuyện gì quá khó khăn, thì cũng không thể để cho sự tình này ảnh hưởng đến tâm tình của mình, nếu không được như vậy thì hắn đã đánh mất mình từ lâu rồi.
-Lúc này em thật sự cũng không nên ra mặt với Lâm Xuân Hiểu như vậy, chuyện này đối với em rất bất lợi. Hồ Giai Giai không để ý đến lời nói điên khùng của Đinh Trường Sinh, trực tiếp nói ra .
-Không sao cả đâu chị, nơi này không phải duy nhất là nhà của mình, hiện tại xã hội này, ở đâu mà không thể kiếm được chén cơm ăn chứ?
Đinh Trường Sinh sao cũng được nói ra .
-Đây là cái tính xấu của em, không thể ẩn nhẫn chờ cho gió êm sóng lặng, có một số việc nói hay không nói, có làm hay không làm thì cũng đều là giống nhau , việc gì mà em cứ phải để ý tới làm gì?
Hồ Giai Giai ngồi trên ghế dựa , bình tĩnh nói .
Đinh Trường Sinh không có trả lời nàng, cầm lên trên bàn chìa khóa xe, kéo cửa liền ra đi ra ngoài, không có để ý tới ánh mắt của Hồ Giai Giai tại sau lưng của hắn có nhiều quan tâm .
Sở dĩ hắn không nhìn nàng, là vì Đinh Trường Sinh biết rõ, sau này khu đang phát triển sau khi qua thời kỳ Xuân Thu chiến quốc, tiến đến phát triển ôn hòa , nghênh đón thời đại mới, Hồ Giai Giai tuy nhìn qua như là hiện tại đang giúp mình, nhưng người đàn bà này trong nội tâm tính toán hắn biết rất rõ, với loại người như đàn bà này, không có người nào mà là không xử theo kiểu cái đèn đã cạn dầu. Hiện tại đi tìm Đường Linh Linh uống rượu thì còn quá sớm, đã vài ngày chưa đến thăm mẹ nuôi Dương Hiểu rồi, vừa vặn đi ngang qua một công ty chuyên phục vụ về dịch vụ tang lễ, Đinh Trường Sinh nhớ tới tro cốt vẫn của Cố Thanh Sơn vẫn còn gởi lại nhà tang lễ, Dương Hiểu không tìm đến hắn, đó là bởi vì không muốn làm phiền hắn thêm nữa , nhưng hắn thì không thể, không suy nghĩ đến chuyện này.
-Tiên sinh, đến tìm nơi đặt mộ phần sao? Là cho người nhà hay là hay là mua để dành sẵn về sau?
Một người đàn ông trung niên hói đầu gặp Đinh Trường Sinh vào, nghênh đón hỏi.
-Là dùng cho người nhà, không biết nơi để mộ phần của các anh nằm ở khu vực nào?
Đinh Trường Sinh không muốn tìm một nởi để mộ phần nơi quá xa, ngày lễ ngày tết đến tế điện rất phiền toái . -Rất gần, ngay tại phía Bắc Sơn, mộ phần này chủ yếu là dựa vào phong thuỷ, mặt nam phía trên sườn núi, mà phía dưới tựu chính là có sông Hoàng Hà chảy qua rồi vào hồ Lạc Mã, vị trí lưng có chỗ dựa, phía trước có tài vận, đây là nơi ngĩa trang tương đối tốt .
-Há, vậy thờ gian sử dụng được bao nhiêu năm?
-Về niên hạn thì anh yên tâm, công ty chúng tôi là nơi duy nhất của thành phố Hồ Châu có thời hạn sử `dụng mộ phần lên đến bảy mươi năm, nhưng mà mộ phí chỉ tính có hai mươi năm, hai mươi năm sau lại phải lại đóng mộ phí tiếp tục , đây là pháp luật có quy định, tôi không lừa gạt anh đâu.
Người đàn ông trung niên hói đầu nhìn thấy Đinh Trường Sinh chạy xe sang trọng, ăn mặc cũng không tầm thường, nên cực lực quảng cáo nơi để mộ địa của ông ta .
-Gía cả như thế nào đây? -Cái này là tùy thuộc về giá y, vậy anh muốn một phần thông thường hay là rộng rãi …
-Ừ…thì cứ rộng rãi một chút đi…
-Anh cứ xem trước một chút bản mẫu mộ phần đi, thì liền biết mộ phần sẽ như thế nào, tiền nào của đấy , tuyệt sẽ không lừa gạt anh đâu..