-Chuyện công trình hạ tầng tại khu đang phát triển, có người cắn đầu lưỡi rồi, nói tôi không có thông qua đầu thầu mà đã đem công trình giao cho chú, hiện tại công trình sắp hoàn thành xong, những người này liền bỗng xuất hiện, con bà nó đúng là qua sông đoạn cầu ah.
Đinh Trường Sinh mặt sắc bất thiện đem chung trà để mạnh tại trên mặt bàn .
-Ồ? Không biết là vị nào lãnh đạo hỏi tới vậy?
Hoa Cẩm Thành thì không nghe nói đến việc này, bởi vì chuyện này cũng không phải là điều ông ta quan tâm, vấn đề Hoa Cẩm Thành hiện đang quan tâm là mảnh đất của xí nghiệp may sẽ thuộc về ai sở hữu .
-Đây là trong lúc họp phó chủ tịch Sở Hạc Hiên Phó nói, lão này vẫn luôn đâm chọt tôi, hiện tại lại bắt đầu giở trò rồi, cũng không biết tôi làm cái gì mà đắc tội với lão? Đinh Trường Sinh mặc dù là nói như vậy, nhưng là trong lòng của hắn nhất thanh nhị sở mình và Sở Hạc Hiên từ chỗ nào không hợp nhau, nhưng những lời này không thể cùng Hoa Cẩm Thành nói.
-Vậy còn không mau xử lý đi, ngày mai tôi cầm hợp đồng đến khu khai phát làm sổ sách là được, bởi vì khu đang phát triển thuộc về thành phố, ngày mai tôi đến khu khai phát, rồi sau đó đi thành phố, tôi vẫn còn để cho ủy ban thành phố trì hoãn chưa đòi nợ, nhưng không ngờ lại nói chuyện như vậy, số tiền hơn một triệu tu sửa công trình hạ tầng cũng không thể cứ như vậy để chờ đợi nữa, vạn nhất bị quỵt nợ làm sao bây giờ?
Hoa Cẩm Thành nhìn xem sắc mặt Đinh Trường Sinh, trừng mắt thốt lên .
Theo Hoa Cẩm Thành lời nói này, khu đang phát triển thuộc về thành phố, nếu là Sở phó chủ tịch nói như vậy, thì ta liền tìm ngươi đòi tiền, khu đang phát triển không có tiền, chẳng lẽ trong thành phố cũng không có tiền sao? Cho nên, ta sẽ tìm ngươi Sở phó chủ tịch, đòi tiền trong thành phố không được, ta sẽ đi lên tỉnh đòi, còn nếu vẫn không được, ta đến pháp viện tố cáo ngươi, cái khác thì ta không có, thế nhưng trong tay thì có hợp đồng thi công công trình cho khu khai phát. -Chú Hoa, còn có bao nhiêu công trình chưa có nghiệm thu vậy?
-Còn có chút ít, đoán chừng rất nhanh thì có thể kết thúc rồi, Đinh chủ nhiệm , tôi làm như vậy có được không?
-Tôi không nghe chú nói cái gì đâu nhé…
Đinh Trường Sinh sắc mặt không đổi nói ra .
-Um… ha ha … tốt…tôi nhớ kỹ rồi.
Hoa Cẩm Thành liền đem một chung trà mời Đinh Trường Sinh .
Đinh Trường Sinh đến chính là vì việc này, hiện tại Đinh Trường Sinh đã nói xong để cho Hoa Cẩm Thành biết mà chuẩn bị trước, rồi ra hiệu Hoa Cẩm Thành nói chuyện của ông ta.
-Đinh chủ nhiệm, tuy luận thực lực, tôi không có lợi hại như La Đông Thu cùng Tưởng Hải Dương, nhưng dù sao cũng là thổ địa của thành phố Hồ Châu, mảnh đất kia thật sự là quá mê người, cho nên vô luận như thế nào, cậu phải nghĩ kế giùm cho tôi a. Hoa Cẩm Thành gương mặt lo lắng, ông hiện tại giống như là đang tìm cách ngựa chết chữa thành ngựa sống vậy.
-Về thực lực thì vẫn có thể thay đổi đấy, không phải là chú quen với Viên Hoán Sinh sao? Viên thị địa sản cùng địa sản của chú hợp lại còn chưa đủ để nuốt vào cái công trình này sao?
Đinh Trường Sinh cau mày nói .
-Làm như vậy cũng có thể được, nhưng Đinh chủ nhiệm vẫn không nhìn ra được sao ? Cái công trình này, mấu chốt không phải là chỗ thực lực bỏ vốn ra bao nhiêu, cũng như La Đông Thu tuy đã có nhiều năm mua bán kinh doanh, nhưng hắn thật sự có nhiều tiền như vậy sao? Không có thể nào, cho nên hắn cũng là sau khi nắm được gói thầu mảnh đất này, sau đó dùng thổ địa để thế chân ngân hàng mượn tiền, mảnh đất này nếu khai phát thành công, chí ít có 3 tỉ lợi nhuận, ngân hàng không cho vay mới là ngu đấy… Hoa Cẩm Thành nhỏ giọng nói .
Đinh Trường Sinh ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, Hoa Cẩm Thành nói cũng đúng, bao nhiêu con ông cháu cha chính là dựa vào điều này làm ăn, hoặc là sang tay bán đi gói thầu, từ đó kiếm lấy giá chênh lệch, chuyện như vậy liên tục không ngừng, làm cho Đinh Trường Sinh đột nhiên nghĩ đến, La Đông Thu có thể hay không cũng sẽ làm như thế?
…………………………………………………………………………………
Thổ địa là của quốc gia, nhưng nón quan lại là của mình, quan viên Hồ Châu cũng sẽ không không cân nhắc đến vấn đề này, nhất là từ khi La Bàn Hạ trở thành bí thư, chuyện đầu tiên là ngừng tiến hành hạng mục PX kia, điều này làm cho Tần Chấn Bang rất là phẫn nộ, nhưng nổi giận thì nổi giận, Tần Chấn Bang thuộc về thương nhân, về điểm này ông thừa biết, nên vẫn đành phải thận trọng với bổn sự của mình. Tuy nhiên Tần Chấn Bang lại có quan hệ ở Bắc Kinh, nếu là như thế thì đây cũng là một tài nguyên để có thể lợi dụng, Đinh Trường Sinh sau khi suy tính liền quay người trở lại, Hoa Cẩm Thành không biết Đinh Trường Sinh vừa rồi suy nghĩ gì, cho nên không dám quấy nhiễu hắn, khi chứng kiến Đinh Trường Sinh quay người trở lại, liền một chung trà đưa tới, nhìn về phía Đinh Trường Sinh, mang theo một loại ý tứ hàm xúc hỏi thăm.
-Chú Hoa, tôi nhớ trước kia đã cùng chú nói qua về vấn đề của mảnh đất này, mấu chốt là ở chỗ giải quyết như thế nào quyền lợi của những công nhân viên cái xí nghiệp may kia, chú đã suy tính như thế nào rồi chưa?
-Đinh chủ nhiệm, điểm này tôi đã hỏi qua bên cố vấn, có người chỉ cho tôi ra chiêu như thế này, cậu xem thử thấy có được hay không? Đó là để cho công nhân viên xí nghiệp may đó thành lập một công ty, chúng ta đem một số khu vực đầu thừa đuôi theo không có đền bù chuyển nhượng cho cái công ty này, như vậy cái công ty này có thể dựa vào tiền thuê lợi nhuận, cái lợi nhuận này dùng cứ đến cuối mỗi năm tính bằng hình thức chia hoa hồng cho những công nhân kia, như vậy cũng có thể miễn trừ gánh nặng phiền toái cho bên chính phủ khi phải giải quyết quền lợi cho bọn họ, đương nhiên cái phương án này vẫn có thể có những thay đổi cho phù hợp với tình hình thực tế, hiện tại chỉ là mới nghĩ ra như vậy. Hoa Cẩm Thành nhẹ nhàng nói .
-Ừ, biện pháp này không tệ, chú và người bên công nhân xí nghiệp may tiếp xúc qua chưa?
-Vẫn chưa… đây chỉ mới là phương án.
-Um….cứ như vậy đi, về mảnh đất này, tôi nghĩ là trước cứ đem nước quấy lên cho đục cái đã, từ vũng nước đục chúng ta mới sờ thấy cá, qua mấy ngày nữa tôi lên Bắc Kinh, sau đó chúng ta sẽ bàn lại, trước tiên chú có thể cùng Hà Đại Khôi tiếp xúc một chút, người này khá tốt, chú Hoa … có đôi khi phải cam lòng thì mới xong việc được…