Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1627: Ám chiêu



CHƯƠNG 1571: ÁM CHIÊU.

Nơi này là nhà khách ngoại ô, nhưng rất nhiều người đều muốn đến nơi đây cử hành hôn lễ, nhưng không phải ai cũng có thể như nguyện, tường đỏ ngói xanh, cảnh vật cổ kính, lúc này tại cổng ra vào đang đứng người của bảo an cùng với cảnh sát, so với bình thường thì hiện đang kiểm tra nghiêm khắc hơn rất nhiều, cho dù là Đinh Hạo có giấy thông hành, hơn nữa Đinh Hạo cũng đưa cho Đinh Trường Sinh thư mời, nhưng giờ hắn vẫn vào không vào được, bởi vì Miêu Miêu không có thư mời, vì vậy, lại phải đợi ước chừng tầm mười phút, từ bên trong ra tới một người mới dẫn được Đinh Trường Sinh cùng Miêu Miêu vào trong.

-Tại đây thật phức tạp ah.

Miêu Miêu nhỏ giọng nói .

-Chắc là có nhân vật quan trọng ở đây, cho nên phải kiểm tra nghiêm khắc như vậy.
Đinh Trường Sinh đáp.

Đinh Hạo mang theo Đinh Trường Sinh trực tiếp đi đến sảnh yến hội, nơi đó đã đến không ít người, ít nhất Đinh Trường Sinh cũng nhìn thấy được Tần Chấn Bang đang cùng với mấy người đang nói chuyện phiếm, mà lúc này Tần Chấn Bang cũng nhìn thấy Đinh Trường Sinh, trong lúc nhất thời ông liền lộ ra kinh ngạc, nhưng lập tức cùng với người bên cạnh nói một tiếng xã giao, xong sau đứng lên hướng phía bên này Đinh Trường Sinh đi tới, đồng hành cùng Tần Chấn Bang đương nhiên là con gái Tần Mặc .

-Tần tổng, thật đúng là nhân sinh vô xử bất tương phùng a, không ngờ ở chỗ này lại được gặp ông.

Đinh Trường Sinh nhìn thấy Tần Chấn Bang đi tới, liền nhanh đi vài bước, đếnb trước mặt Tần Chấn Bang đưa tay ra .

-Lời này tôi nói mới là đúng, Trường Sinh … cậu đúng là không đơn giản, có thể tới tham dự cái hôn lễ này thì cũng không phải là người bình thường, tiểu tử ngươi vẫn luôn che giấu, nói … ai mời cậu tới đây?
Tần Chấn Bang kéo Đinh Trường Sinh đi về một bên, nhỏ giọng hỏi.

-Ặc.. còn có thể là ai nữa chứ, chính là cô dâu đó, Chu Hồng Kỳ trước kia là đồng sự với cháu, khi ấy nàng là phó cục trưởng, cháu cũng là phó cục trưởng , bằng vào quan hệ của chúng ta cũng coi như là chiến hữu a.

Đinh Trường Sinh thoải mái thừa nhận cùng Chu Hồng Kỳ có quan hệ trong đó, loại người như Tần Chấn Bang này, nếu muốn dấu diếm cũng là không gạt được.

-Ha ha… chiến hữu, không phải là chiếm hữu chứ?

Tần Chấn Bang nhìn chung quanh một chút, ý vị sâu xa cười nói .

Đinh Trường Sinh lắc đầu, không giải thích, giải thích chính là che dấu, đương nhiên, còn Tần Chấn Bang có thể tới nơi này, nhất định cũng là có quan hệ, không phải là bên Chu Hổ Khanh, thì cũng là phía An Như Sơn đấy, Tần Chấn Bang đã đến cái tuổi này, không thể nào là cùng Chu Hồng Kỳ có mối quan hệ gì .
-Còn đây là…?

Tần Chấn Bang cười cười, nhìn xem một cô gái trang phục lộng lẫy, tuy nhìn Miêu Miêu còn hơi non, nhưng nếu xem xét thì chính là một mỹ nhân trong tương lai đấy, hỏi.

-Đây là con gái của chị họ, nhân kỳ nghỉ lễ ngày Quốc Tế lao động, mang nàng đi ra ngoài chơi đùa.

Đinh Trường Sinh giải thích nói .

-Vậy thì tốt, Tần Mặc …con chiếu cố tốt vị tiểu thư này, cha cùng Trường Sinh có chút chuyện muốn trao đổi.

Tần Chấn Bang nói ra .

Đinh Trường Sinh biết rõ Tần Chấn Bang muốn nói chuyện gì, vì vậy thò tay vỗ vỗ bả vai Miêu Miêu, nói ra:

-Miêu Miêu, đi theo vị mỹ nữ kia chơi một lát, chú đàm chút chuyện, một hồi sẽ đi qua tìm cháu…

Miêu Miêu không nói, chỉ là gật gật đầu .

Đinh Trường Sinh cảm thấy nàng đi theo Tần Mặc thì mình cũng là yên tâm, dù sao Tần Mặc cùng mình vẫn còn có chút giao tình, lo lắng duy nhất của hắn chính là Miêu Miêu có biết cách nói chuyện hay không, nếu nàng nói loạn, mình và mẹ của nàng cùng lên giường, thì sẽ để cho Tần Mặc biết được, hơn nữa Miêu Miêu cũng không có nhiều va chạm ngoài xã hội, nhìn thấy Tần Mặc xinh đẹp này, có thể hay không bị Tần Mặc lừa gạt?
Nhưng lo lắng thuộc về lo lắng, hết cách rồi, Tần Chấn Bang cần nói chuyện khẳng định vẫn là sự tình của hạng mục PX kia, chỉ là việc này bị La Bàn Hạ kêu ngừng, chính mình giờ cũng không giúp được cái gì .

-Tần tổng, chắc là chú muốn nói đến cái hạng mục PX phải không ?

Hai người tìm một ngách, còn chưa có ngồi xuống , Đinh Trường Sinh đã hỏi .

-Còn có thể có chuyện gì khác? Hừm..nếu sớm biết chuyện như như thế này, tôi cũng không nên đến Hồ Châu làm gì, hiện tại thì tốt rồi, làm trễ nãi thời gian của tôi mất hết nửa năm, các người đến cùng muốn cái gì, cho một lời nói đi a.

Tần Chấn Bang hỏi.

-Tần tổng, chú nói vậy là oan cho quan viên thành phố Hồ Châu rồi, quan viên Hồ Châu cái gì cũng không muốn, chỉ cần chú đến đầu tư, thì đã là ủng hộ lớn nhất rồi, nhưng chỉ là không ngờ tới khả năng La bí thư lúc lâm trận thì rút lui ..
-La Bàn Hạ người này thì tôi không hiểu rõ lắm, nhưng theo tôi được biết, hắn cũng ủng hộ hạng mục này, nhưng không biết vì cái gì, bất chợt lại rút cái thang, các người làm ăn đúng là không có hậu ah.

Tần Chấn Bang có chút tức giận nói .

- Tần tổng … cháu tưởng rằng chú đã sớm biết rồi chứ, bô chú tin thật là La Bàn Hạ ngăn trở việc này, ông ấy có bản như vậy sao? Trên tỉnh thì chủ tịch Lương cũng ủng hộ hạng mục này, người có thể làm cho La Bàn Hạ trong vòng một đêm trở quẻ thì còn có thể là ai khác đây?

Đinh Trường Sinh hỏi .

Tần Chấn Bang trầm mặc, không phải là ông không biết, mà là ông muốn nghe xem ý kiến của Đinh Trường Sinh, để nghe xem ý tứ của chủ nhiệm khu đang phát triển này như thế nào.

-Hum.. việc này xem ra không dễ làm rồi, hạng mục này đã chết từ trong trứng nước, vốn tôi rất coi trọng Hồ Châu đấy, tài nguyên thuỷ lợi phong phú, hơn nữa ra vào bằng đường thủy thuận tiện, hiện tại xem ra, chúng ta đã bị người ta tóm lấy cổ họng.
Tần Chấn Bang chưa nói cái gì khác, chỉ là dùng ngón tay chỉ trần nhà .

Đinh Trường Sinh hiểu, hắn cũng ít nhiều cũng nghe nói qua, tất cả đều là từ bên trên đấu tranh quá lợi hại, mà những lực lượng này cùng rất nhiều người đều có lợi ích cấu kết, những người kia vì bảo trụ ích lợi của mình, chứ không phải là không có khả năng giúp Tần gia .

-Vậy cũng chưa chắc, kỳ thật hạng mục này nếu như ngụ lại Hồ Châu, chỗ tốt là rõ ràng đấy, chẳng những là Hồ Châu, liên đới chung quanh sản nghiệp vùng thượng du và hạ du cũng đều là người được hưởng lợi, La tbí thư cũng nhìn ra được, chẳng qua chỉ là ông ấy bị nhận lấy áp lực mà thôi.

Đinh Trường Sinh nhỏ giọng nói .

-Áp lực, ai mà không có áp lực, nhưng nếu có áp lực liền đè những người làm ăn như tôi sao, thật sự là thứ hỗn đản.
Tần Chấn Bang tức giận mắng

-Đúng vậy, người làm ăn là dễ bị khi dễ, nhưng cũng là có những chỗ có sinh ý mà mọi người không phải là dễ bắt nạt như vậy đâu, chú có biết không, trung tâm khu thương mại của thành phốHồ Châu có một mảnh đất, ngoài 100 mẫu, hình như là La Đông Thu đang vận tác , nếu như thành công mà nói... ít nhất có thể lợi nhuận đến năm tỉ nguyên tiền, đây chính là một vụ mua bán lớn ah.

Đinh Trường Sinh như vô tình nói ra, nhưng kì thực là hắn cố tình tiết lộ một tin tốt , tin tức này đối với Tần Chấn Bang mà nói, thật sự là quá kíƈɦ ŧɦíƈɦ.

-Thật sự?

Tần Chấn Bang sắc mặt lạnh lẽo hỏi.

-Chú đã lâu không có quay trở lại Hồ Châu rồi, bên trên hồ Lạc Mã cảnh sắc vẫn rất xinh đẹp, chú mang theo Tần Mặc cùng đi ngắm cảnh đi.

Đinh Trường Sinh cười cười nói ra .