Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1631: Đây không phải là chuyện đùa



CHƯƠNG 1575: ĐÂY KHÔNG PHẢI LÀ CHUYỆN ĐÙA.

Giữa hai người cách một cái bàn vuông, Đinh Trường Sinh không phải là chuyên gia về đồ dùng trong nhà, cho nên không hiểu đây là vật liệu gỗ gì, nhưng cái bàn vuông này toàn bộ là màu đen mun, nhìn về phía trên rcũng mang phong cách cổ xưa.

-Kỳ thật lúc La Bàn Hạ nói cái hạng mục này phải gác lại một thời gian ngắn, thì tôi biết ngay đây không phải ý tứ của hắn, rất có thể là hắn đã bị áp lực từ phía trên, xem ra quả nhiên là như thế, rất nhiều người cũng biết hạng mục này một khi tiến hành đầu tư xây dựng, về sau sẽ chính là cái máy ATM rút tiền, cho nên có người ngáng trở không muốn chúng ta làm được.

Tần Chấn Bang vừa nói, một bên vừa bỏ tra, xông trà , sau đó cầm một chung trà đưa cho Đinh Trường Sinh .

Đinh Trường Sinh hai tay tiếp nhận chung trà nhỏ, nhẹ khẽ nhấp một miếng, lâu nay mỗi lần hắn đến nơi ở của Vũ Văn Linh Chi, tất nhiên đều uống trà, hơn nữa không phải Vũ Văn Linh Chi mà chính là Kỳ Trúc Vận biểu diễn trà đạo, cùng so với mẹ con nhà Vũ Văn Linh Chi, Tần Chấn Bang chỉ có thể coi là biết pha trà.
-Vâng, trà rất thơm, tuy cháu không hiểu trà, nhưng trà này có mùi thơm giống như trà Diệp Hòa vậy, nhưng khi uống vào thì vị ngon lại không giống nhau, Tần tổng, có thể hay không cho cháu xin một chút ít?

Tần Chấn Bang cười cười nói:

-Đợi cái hạng mục của tôi làm thành, tôi đưa cho cậu một cân, cậu có biết chúng ta uống trà loại này, bao nhiêu tiền một cân không?

-Không biết, dù thế nào loại trà này có thể không phải muốn mua mà có được, trong ấn tượng của chàu thì Tần tổng là một người rất rộng rãi.

Đinh Trường Sinh nói.

-Ừ, tôi thích cùng người thông minh kết giao, thật ra thì trong những người cùng tôi kết giao, cậu không phải là người thông minh nhất, nhưng tuyệt đối so với những người trẻ tuổi thì cậu lại là một trong những người thông minh nhất.

Tần Chấn Bang đánh giá rất cao Đinh Trường Sinh.
Nghe người khác nói lời hữu ích về mình, đương nhiên là cao hứng, nhưng lật lại, bỗng nhiên nói lời khách sáo tốt đẹp thì người tất nhiên có sở cầu, Đinh Trường Sinh nói chuyện cùng Tần Chấn Bang nhân vật tầm cỡ như, thời khắc nào hắn cũng đều bảo trì cảnh giác, nhất là lúc Tần Chấn Bang khích lệ khen Đinh Trường Sinh, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, bước tiếp theo thiết lập đưa vào cuộc rồi.

Tần Mặc an tĩnh ngồi một bên, trong ngực ôm một con mèo đen, không nhúc nhích, giống như là nàng không tồn tại trong nơi này vậy.

Đinh Trường Sinh nói ra:

-Tần tổng , tự chính mình có bao nhiêu cân lượng thì cháu biết, nếu Tần tổng đánh giá như vậy, lát nữa cháu vấp ngã, thì sẽ không đi được rồi.

Tần Chấn Bang cười cười nói:

-Không đi được thì cứ ở lại , chỗ này của phòng của tôi còn dưa nhiều mà, Trường Sinh, tôi đã cùng với những bằng hữu kia hàn huyên về chuyện cậu, bọn họ đối với cậu cảm thấy rất hứng thú, cho nên .. tôi muốn trưng cầu một chút ý kiến của ngươi, cái hạng mục đó tại Hồ Châu, cậu phải xuất lực cho chúng ta đấy nhé…
-Tần tổng? Không nói đùa đó chứ ?

Đinh Trường Sinh cau mày nói, nếu như lời này nói với La Bàn Hạ hoặc là Dể Khôn Thành, như vậy thì còn nói được, ít nhất bọn họ đều là chư hầu một phương, còn mình chỉ quản hạt làm chủ trong khu khai phát, nhưng nếu việc này đặt ở Đinh Trường Sinh trên người, thì chính là lấy nghé ra làm trâu cày, hơn nữa cái hạng mục mà Tần Chấn Bang nhờ vả cũng không thuộc về mình….

-Đừng gấp, việc này từ từ sẽ đến, thực ra tôi cũng không đấu diếm, tôi đã khảo sát nhiều nơi ngoại trừ vùng duyên hải, chỉ có chỗ hồ Châu là thích hợp nhất với cái hạng mục này, cậu cũng biết, hiện tại các vùng duyên hải đối với cái hạng mục này thì rất là nghiêm khắc khó khăn, bởi vì cái hạng mục này thật là nhạy cảm, cho nên hiện nay chỉ có thể là lựa chọn vùng đất liền, nhưng phải vùng đất gần sông hồ, địa khu có tài nguyên nước phong phú, cho nên Hồ Châu là nơi đã tuyển địa duy nhất của chúng ta, đây cũng chính là tôi nói với cậu, còn với những người khác thì tôi sẽ không nói như vậy.
Tần Chấn Bang nghiêm túc nói .

Nhưng bất luận Tần Chấn Bang nghiêm túc như thế nào, Đinh Trường Sinh vẫn không tin, thương nhân không có lợi lộc thì không dậy sớm, cũng như Tần Chấn Bang thương nhân lớn như vậy, thấy lợi ích tuyệt đối phải lớn chứ không hề nhắm đến cái nhỏ, hơn nữa cũng không phải tiền lời chỉ có vài ba năm ba năm thì hết mà thuận ý, đây mới là nguyên nhân thúc đẩy Tần Chấn Bang nhắm đến Hồ Châu rơi xuống.

-Cảm ơn Tần tổng, nhưng cháu cho rằng tại hiện tại trong giai đoạn này cháu khó mà có thể giúp được cái gì..

Đinh Trường Sinh vẫn là không biết trước mắt mình có thể làm cái gì để thoát khỏi tình trạng lúng túng của cái hạng mục này ..

-Đừng nói thế, hiện tại bây giờ cậu vẫn có thể giúp được việc, tôi không cần cậu làm cái gì khác, chỉ là muốn biết cái mảnh đất kia với sở hữu tất cả hướng đi, chỉ cần tôi nắm giữ được hướng đi của mảnh đất kia, còn lại sự tình khác thì cậu không cần phải để ý đến, tự chúng ta làm là được rồi.
Tần Chấn Bang cười híp mắt nói ra .

Đinh Trường Sinh nghe xong Tần Chấn Bang lời nói, liền nhíu mày, mảnh đất gợn sóng kia có thể nhảy ra sóng lớn như vậy sao? Cái này làm cho Đinh Trường Sinh có chút không tin .

- Được, cháu đáp ứng, bất quá có một điều kiện, cháu hi vọng các người có thể tận thêm chút sức.

Đinh Trường Sinh suy nghĩ rồi nói ra .

-Cứ nói , chỉ cần chúng ta có thể làm được, đều sẽ làm thỏa mãn cho cậu, là tiền hay là thứ gì?

Tần Chấn Bang hỏi.

-Không phải tiền, cũng không phải thứ gì, mà là một chuyện, cha nuôi của cháu là Cố Thanh Sơn, là tiền nhiệm chủ nhiệm tổ chức cán bộ Hồ Châu, trong lúc còn đương nhiệm thì qua đời, lúc còn sống thì cha nuôi có đề bạt một người phụ nữ là phó chủ nhiệm tổ chức cán bộ lên thay thế chức vụ của cha nuôi, cũng đã cùng bí thư Thạch Ai Quốc trước đó thương lượng qua, qua đó cũng là vì cha nuôi muốn lưu lại cho cháu một vài người bên cạnh, nhưng bây giờ cái chức vụ chủ nhiệm tổ chức cán bộ thành phố này hình như là có điểm chấm đen, La Bàn Hạ thì không đề cập tới chuyện này, vì thế bên trong nội bộ tổ chức cán bộ thành phố huyên náo túi bụi đi tìm quan hệ, trên tỉnh thì cũng không có chỉ thị gì cả, cho nên nếu như Tần tổng bên này có loại quan hệ nào thì chào hỏi giúp giùm có được không?
Đinh Trường Sinh hỏi .

-Anh nói đến là Đường Linh Linh phải không ?

Tần Mặc chợt xen vào hỏi.

-Đúng, chính là cô ấy, Tần tổng đã đối với cháu rất tín nhiệm, cháu đối với Tần tổng cũng tín nhiệm, như vậy chuyện này nếu như có thể giải quyết được, thì cũng là sự thành ý của sự hợp tác chúng ta, cháu cũng tin tưởng tương lai về sau càng sẽ tốt hơn..

Đinh Trường Sinh cười tủm tỉm nói .

-Được rồi, cậu thật đúng là sẽ biết chọn thời điểm, chuyện này để tôi làm, cậu cứ trở về chờ là được, nhưng về sau mảnh đất kia, hết thảy tin tức đều phải tùy thời nắm giữ, nhất là những sự việc có quan hệ đến La Đông Thu thi tôi đều cảm thấy rất hứng thú.

Tần Chấn Bang lần nữa nhấn mạnh yêu cầu của mình .

Đinh Trường Sinh trong nội tâm run lên, Tần Chấn Bang chú ý La Đông Thu như vậy, xem ra là câu nói kia của mình đã làm cho Tần Chấn Bang hứng thú, nhưng nếu mảnh đất kia thật sự trở thành vật trong bàn tay của La Đông Thu, như vậy thì tương lai của La Bàn Hạ sẽ đi theo con đường nào đây?
Ngoại trừ một Tưởng Văn Sơn, làm bí thư thành ủy Hồ Châu cũng khá dài, Thạch Ai Quốc đã làm hơn ba năm, còn nếu như quả thật La Bàn Hạ có liên quan đến La Đông Thu với mảnh đất này, thì có thể La Bàn Hạ sẽ bí thư thành ủy có thời gian làm ngắn nhất trong các đời bí thư thành ủy…

Thế nhưng cho dù là Tần Chấn Bang nắm giữ tiến trình La Đông Thu khi thác mảnh đất này, như vậy cùng với cái hạng mục PX kia thì có cái rắm nào quan hệ chứ ? Chẳng lẽ là muốn gián tiếp đối với bí thư tỉnh La Minh Giang xuống tay?

Con bà nó, đây cũng không phải là chuyện đùa giỡn, nếu làm không tốt sẽ đem mình cuốn vào cuộc chơi này, ai biết sau lưng của Tần Chấn Bang có thế lực bao nhiêu? Nếu là lợi hại, vì cái gì không trực tiếp đối với La Minh Giang mà làm áp lực? Có lẽ cái này là nghệ thuật tranh đấu, không phải là không muốn chơi ngươi, mà là muốn để cho ngươi tự mình vào tròng…