Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1677: Thường ủy hội



CHƯƠNG 1621: THƯỜNG ỦY HỘI.

Trong phòng họp của tỉnh ủy, các vị thường ủy đều lục tục đến đông đủ, chỉ có La Minh Giang cùng Lương Văn Tường thì chưa tới, tất cả mọi người đều cười nói vui vẻ, nhưng duy chỉ có một người là ngoại lệ, đó là Thạch Ái Quốc đang ngồi ở hàng cuối cùng, không nói một lời, chắm chú nhìn laptop trước mắt, đây là lần đầu tiên ông tham gia thường ủy hội, cho nên ngậm miệng im lặng.

Mặc dù trong những người này ông cũng có nhận thức qua, nhưng chưa đủ trình độ để trao đổi nói chuyện, chỉ có một người tương đối quen thuộc là thường vụ phó chủ tịch tỉnh Kiều Dương, ngồi cách ông rất xa, đó là cấp trên cũ của ông, nhưng lúc này ông lại cùng Kiều Dương ngồi chung ttrong một phòng họp, điều này làm cho Thạch Ái Quốc có một loại cảm giác giật mình.
Trong lúc những người này xì xào bàn tán, thì cửa phòng họp mở ra, bước vào không phải hai người, mà là ba người, ngoại trừ La Minh Giang cùng Lương Văn Tường, còn có một vị không phải là rất quen thuộc, chính là phó bí thư tỉnh ủy Chu Minh Thủy, hắn đến tỉnh Trung Nam không lâu, mỗi lần họp đều im lặng, nên rất nhiều người cũng cũng không biết gì nhiều về vị phó bí thư này.

Chu Minh Thủy là từ trên Bắc Kinh xuống, sở dĩ im lặng lâu như vậy, rất có thể là vì chưa quen thuộc công tác nên nắm lấy tình hình dần, chưa quen thuộc thì không có quyền lên tiếng, đạo lý này hắn tuân thủ tốt vô cùng tốt .

-Được rồi, không cần nói nhiều, chúng ta họp đi, lần này ngoại trừ thương thảo về tình hình công tác kinh tế bên ngoài gần đây, còn có mấy vấn đề nhân sự cũng cần thảo luận đến một chút, bởi vì đây cũng không phải là đợt điều chỉnh nhân sự lớn, cho nên …..
La Minh Giang phát biểu trước .

Vừa nghe đến vấn đề nhân sự , Ấn Thiên Hoa mí mắt liền co quắp lại, mình là chủ nhiệm tổ chức cán bộ, về vấn đề nhân sự, ít nhất ngươi cũng nên thương lượng với ta một chút chứ, bằng không, để cho ta làm chủ nhiệm tổ chức cán bộ này để làm cái gì?

Chu Minh Thủy không có nhìn ai, chỉ là mở ra máy vi tính xách tay của mình, tại trên máy vi tính xách tay của mình viết hai chữ ‘’ nhân sự ‘’.

Không có ai biết lai lịch của hắn, cũng không có nghĩa là hắn là người vô danh , khi hắn tới tỉnh Trung Nam, được người đầu tiên chào hỏi, đó chính là Tần Chấn Bang ..

Tần Chấn Bang yêu cầu rất đơn giản, hiện tại thành phố Hồ Châu vị trí chủ nhiệm tổ chức cán bộ vẫn chưa có định, nhưng đã có người tìm đến, muốn đề cử một người tên là Đường Linh Linh thượng vị cái vị trí này, Chu Minh Thủy cũng chưa từng gặp qua người đàn bà này, càng chưa nói tới hiểu được nàng là người như thế nào, những...điều này thì không trọng yếu quan trọng là ... mình làm như thế nào để có cơ hội đem Đường Linh Linh đẩy lên mới là điều trọng yếu nhất.
Đầu tiên, La Minh Giang chủ động nói ra về vấn đề nhân tuyển này, nếu như La Minh Giang không đề cập tới việc này, mà chính mình nhiệt tâm nói ra, thì làm như vậy rất có thể sẽ khiến cho La Minh Giang hoài nghi ..

Hôm nay La Minh Giang rõ ràng đề cập đến vấn đề nhân sự, không biết là có bao gồm cả ứng cử viên chủ nhiệm tổ chức cán bộ Hồ Châu hay không? Đây mới là chuyện Chu Minh Thủy quan tâm đến.

……………………………………………………………………………………

-Đến phần cuối cùng là về vấn đề là ứng cử viên chủ nhiệm tổ chức cán bộ Hồ Châu, đồng chí Cố Thanh Sơn chủ nhiệm tổ chức cán bộ Hồ Châu bởi vì bạo bệnh qua đời, đã qua một đoạn thời gian, vẫn chưa có xác định chọn lựa người lên làm chủ nhiệm thay thế, nhưng cứ để cái vị trí này trống không cũng không phải là chuyện tốt, có câu nói, như rắn không đầu thì không được, Thiên Hoa, ông là chủ nhiệm tổ chức cán bộ tỉnh ủy, đã có người lựa chọn thích hợp chưa?
La Minh Giang rõ ràng đem quả bóng, đá đến dưới chân Ấn Thiên Hoa, điều này cũng vượt quá ý liệu của Ấn Thiên Hoa.

-Ừ, về vấn đề chọn lựa, tôi đã cân nhắc, vừa rồi đến thông báo đồng chí Trọng Hãi đến nhậm chức, tôi cũng có đến phòng tổ chức cán bộ Hồ Châu điều nghiên qua, theo lúc trước khi đồng chí Cố Thanh Sơn sinh bệnh nằm viện, cho tới bây giờ, đều là do đồng chí phó chủ nhiệm Đường Linh Linh chủ trì công tác, có thể là đồng chí Đường Linh Linh rất được Cố Thanh Sơn tín nhiệm, nhưng không thể không nói, Đường Linh Linh là một người dày dặn kinh nghiệm, năng lực làm việc cũng khá, hơn nữa còn là một nữ đồng chí, tôi ta cảm thấy đồng chí Đường Linh Linh có thể đảm nhiệm cái chức vị này.

Ấn Thiên Hoa suy nghĩ, ngươi đã hỏi như vậy rồi, ta nếu là thời điểm này không đem Đường Linh Linh đẩy đi ra, thì chờ đến khi nào ah .
Nói xong lời này, Ấn Thiên Hoa coi như là dễ dàng hơn rất nhiều, được hay không được, chuyện này đều không phải là do mình có thể nắm giữ, có thể nói nhiệm vụ của mình xem như hoàn thành .

-Minh Thủy, ông cảm thấy thế nào?

La Minh Giang sắc mặt không biến, nhìn không ra có cái gì chấn động, nhưng đây mới là đáng sợ nhất đấy, những lão hồ ly tu luyện mấy thập niên, đã có thể đạt đến mức hỉ nộ không hiện ra sắc mặt rồi, cho nên không đến bước cuối cùng, thì ai cũng không nhìn ra hắn rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì .

-Bí thư … tôi cũng vừa mới về đây công tác, đối với cán bộ của tỉnh Trung Nam thì không có quen thuộc, đồng chí Thiên Hoa đã nói lên tất cả, nữ đồng chí này có năng lực cân đối tổ chức, mặc dù là một nữ đồng chí, nhưng trong mấy tháng qua này đều có thể hoàn thành công việc của phòng tổ chức cán thành phố, xem ra là danh bất hư truyền a, có những nữ đồng chí năng lực làm việc so nam đồng chí còn tốt hơn, chỉ là họ thiếu cơ hội mà thôi, nếu giờ đã có cơ hội như vậy, chúng ta cũng nên tạo điều kiện ….
Chu Minh Thủy nói nhẹ như mây bay, nhìn qua như là không có gì mới mẻ, nhưng ở bên trong lòng của La Minh Giang đã nhấc lên sóng to gió lớn.

La Minh Giang nghe Chu Minh Thủy nói, rồi nhìn về phía Ấn Thiên Hoa, nghĩ thầm, Ấn Thiên Hoa vừa mới giới thiệu ra người tuyển chọn, Chu Minh Thủy liền vội vã như là đã định, trong này có phải là có việc gì hay không đây ? Từ trước đến giờ không nghe nói Ấn Thiên Hoa cùng Chu Minh Thủy đi lại gần, chẳng lẽ về chuyện Đường Linh Linh này, hai người trước đó đã câu thông qua rồi sao? Điều này làm cho La Minh Giang ở bên trong không được thoải mái .

-Được rồi… về vấn đề nhân sự này, hay là hỏi qua một chút đồng chí Ái Quốc, lúc trước ông ấy là bí thư thành ủy Hồ Châu, thì đối với Đường Linh Linh cũng rất là quen thuộc, vậy ý kiến của đồng chí Ái Quốc hẳn là đúng trọng tâm nhất a.
Lương Văn Tường lúc này mới lên tiếng

Ánh mắt của mọi người thoáng cái đều nhìn về phía Thạch Ái Quốc, vốn Thạch Ái Quốc không muốn đối với chuyện này lên tiếng, sở dĩ lúc trước muốn đem Đường Linh Linh đẩy lên, đó là bởi vì Đường Linh Linh là người mà Cố Thanh Sơn nhắc tới, nếu Đường Linh Linh lên rồi, thì nàng có thể đón lấy đứng bên cạnh mình, nhưng giờ cái chức vụ bí thư của mình đã bị triệt mất, Đường Linh Linh có lên hay không lên, cùng với mình quan hệ cũng không lớn , cho nên c mình không cần phải trộn lẫn trong cái chuyện này, bởi vì Thạch Ái Quốc nhìn ra được, La Minh Giang ném ra ngoài cái gọi là vấn đề nhân sự này , tuyệt không phải là vì chuyện giải quyết vấn đề bổ nhiệm nhân sự, mà là còn có mục đích khác.