-Cái gì? Thành lập ủy ban xây dựng khai thác thành phố, làm phó chủ nhiệm đệ nhất? Con bà nó, em biết ngay mà, em chính là người bị đưa nhảy vào vũng hố, việc này cứ như vậy mà quyết định xong rồi? Như thế nào lại không trưng cầu một chút ý kiến của em chứ?
Đinh Trường Sinh ở trong điện thoại hét to..
-Haha… cậu gầm gừ với tôi để làm gì, việc này tôi cũng không biết, nhưng chuyện trợ lý chủ tịch có phải là cậu sớm đã biết?
Trọng Hãi hỏi.
-Tối hôm qua em đến nhà của La Bàn Hạ, ông ta bảo là tới ăn cơm, có trao đổi về chuyện trợ lý chủ tịch rồi, nhưng em cự tuyệt, La bí thư lúc ấy cũng không nói thêm cái gì, chỉ là nói là để suy nghĩ thêm một chút, nào biết được bô không còn muốn để cho người người sống hay sao chứ? Đinh Trường Sinh ở trong điện thoại buồn bực nói ra .
-Vậy sao cậu không có nói cho tôi biết? Xem ra tiểu tử ngươi giờ lông cánh cứng cáp rồi phải không ? Chưa nói đến là giờ có việc gì bất thông thì tức giận , tôi nhớ trước kia cậu đâu có như thế ah.
Trọng Hãi ở đầu điện thoại kia có chút hả hê nói ra .
-Ái chà … lãnh đạo, bởi vì em cho rằng La bí thư chỉ là nói như vậy rồi thôi, bây giờ em hết thích làm quan mê rồi, cái nhiệm vụ trợ lý chủ tịch chỉ là thuần túy thêm một công việc, em cũng đã cự tuyệt, có gì đáng để mà khoe khoang chứ, cho nên mới không nói cho anh biết.
Đinh Trường Sinh giải thích .
Kỳ thật về chuyện này trong lòng của hắn hiểu rõ, về phần La Bàn Hạ muốn hắn làm cái chuyện gì thì quả thật hắn chưa có biết được, đây cũng mới chỉ là một phần nguyên nhân không nói với Trọng Hãi, phần còn lại là từ khi hắn biết đến Thạch Ái Quốc bị Trọng gia tính kế về sau, trong lòng của hắn một mực có vết cắt gây khó dễ, không biết phải làm sao xóa đi trong nội tâm cái vết cắt này, do đó trong khoãng thời gian vừa qua hắn ít muốn gặp Trọng Hãi là vậy. -Được rồi, không cần giải thích nữa, bởi vì cũng không phải toàn là tin xấu, vẫn còn có một tin tốt, chuyện đảm nhiệm chủ nhiệm tổ chức cán bộ thành phố của Đường Linh Linh trên cơ bản đã định rồi, mấy ngày nữa trên tỉnh sẽ xuống khảo sát hẳn là chắc chắn đến tám, chín phần…
-À…, đây cũng là một tin tốt, lãnh đạo … đợi việc này sau khi đã định, em bày ra một bàn cơm, để cho anh và Đường Linh Linh chính thức gặp mặt, mặc dù mọi người đều ở Hồ Châu, nhưng em xem ra hai người cũng chẳng quen thuộc lắm phải không?
-Cậu nói đúng lắm, tốt rồi … việc này cứ giao cho cậu xử lý, bây giờ tiếp tục nói chuyện của cậu đi, xem ra ý tứ của La bí thư, bên khu đang phát triển thì cũng không muốn cậu buông tay, dù sao nơi đó cũng đang là của cậu, cho nên là tạm thời là sẽ không rút ra cái vị trí chủ nhiệm khu đang phát triển của cậu đâu, nhưng cũng rõ ràng, ủy ban xây dựng kiến thiết thành phố mặc dù chỉ là một cơ cấu tạm thời, nhưng sự tình so với khu đang phát triển bên kia thì có nhiều hơn nhiều, hơn nữa gặp phải khó khăn cũng nhiều hơn, cậu trước tiên phải nghĩ làm cách nào để vượt qua được cửa ải cái xí nghiệp may này a. Trọng Hãi ở trong điện thoại nói ra .
-Được rồi, để em suy tính..À mà này….em không đi không được à?
Đinh Trường Sinh kêu rên nói .
-Có thể được chứ… thì cái việc này cậu cứ tự đi gặp La bí thư nói đi, còn tôi nếu có nói giùm, thì cũng là vô dụng mà thôi...
Trọng Hãi nói xong liền cúp điện thoại.
Đinh Trường Sinh tại trong phòng làm việc tức thiếu chút nữa ném cái điện thoại di động rồi, nhưng là cũng chỉ có thể làm được như thế, La Bàn Hạ quả nhiên là đi nước cờ nham hiểm a, theo lẽ ra Lâm Xuân Hiểu mới là dòng chính của ông ta, nhưng lại không để cho Lâm Xuân Hiểu đảm nhiệm vị trì trợ lý chủ tịch, Lâm Xuân Hiểu đã từng đảm nhiệm qua làm bí thư huyện ủy, so với hắn thì kinh nghiệm già đời hơn nhiều, nhưng La Bàn Hạ rõ ràng không để cho Lâm Xuân Hiểu lên nhận nhiệm vụ này, có thể thấy được, nhiệm vụ này cỡ nào là khó làm… Đối với tin tức Đinh Trường Sinh sắp lên đảm nhiệm làm trợ lý chủ tịch, Lâm Xuân Hiểu cũng đã biết đến, do La Gia Nghi nói cho nàng biết, lúc ấy trong nội tâm của nàng đúng là ê ẩm, chính mình từ thật xa chạy đến nơi này, rõ ràng lại để cho tiểu tử này nhanh chân đến trước, đó là vì nàng không biết lúc này Đinh Trường Sinh đang gặp phải là vấn đề gì, cho nên trong nội tâm ê ẩm.
Còn Đinh Trường Sinh tại trong phòng làm việc mình suy nghĩ một lát, việc đầu tư của người phương Bắc cơ bản đã quyết định, rất có thể sắp tới libọn họ sẽ đến để ký kết, rất rõ ràng là về sau công tác trọng điểm của mình sẽ không còn tại khu khu đang phát triển nữa rồi, vì vậy rất nhiều chuyện còn phải trao đổi cùng với Lâm Xuân Hiểu một chút.
Đinh Trường Sinh đi đến cửa phòng làm việc của Lâm Xuân Hiểu gõ cửa, thẳng đến khi bên trong nói vọng ra vào đi, thì hắn mới đẩy cửa ra bước vào , Lâm Xuân Hiểu đang phê duyệt văn bản tài liệu, ngẩng đầu nhìn hắn, rồi đứng lên . -Sao em lại tới đây? Có việc à?
Lâm Xuân Hiểu hỏi.
-Vâng… có một số việc, muốn cùng chị trao đổi.
-Vậy thì ngồi đi.
Lâm Xuân Hiểu chỉ cái ghế trước bàn làm việc mình nói ra .
Đinh Trường Sinh theo lời ngồi xuống, Lâm Xuân Hiểu cũng ngồi xuống, nhìn xem Đinh Trường Sinh, không biết Đinh Trường Sinh tìm mình để làm gì .
-Há, đúng rồi …chúc mừng em, nghe nói thường ủy hội đã thông qua, tại trong lịch sử của thành phố Hồ Châu, em là người trẻ tuổi nhất làm trợ lý chủ tịch a, rất có tiền đồ, không giống như chị đây, đã già khô khốc rồi mà còn không có gặp may để làm được trợ lý chủ tịch đây này.
Lâm Xuân Hiểu trong lời nói có chút tự giễu, cũng có chút hâm mộ ghen tị với Đinh Trường Sinh
-Thật không vậy ? Hay là để em gặp La bí thư nói, để cho chị lên làm cái nhiệm vụ trợ lý chủ tịch này, như thế nào đây? Đây là thật tâm lời nói của em.. Đinh Trường Sinh nói .
Lâm Xuân Hiểu cười cười không nói, bởi vì cho rằng Đinh Trường Sinh đang nói nhảm, nàng không muốn trả lời, cũng không muốn vì chuyện này mà dây dưa tiếp, Lâm Xuân Hiểu chỉ biết là Đinh Trường Sinh sắp lên làm làm trợ lý chủ tịch, nhưng lại không biết cái nhiệm vụ trợ lý chủ tịch này làm cái gì, bởi vì là nội dung trong buổi họp thường ủy hội thì nàng không biết, những tin tức này đều là tối hôm qua La Gia Nghi nói cho nàng biết, nhưng tối hôm qua thì La Bàn Hạ lại không đề cập đến chuyện tạm thời thành lập một cáu ủy ban xây dựng kiến thiết thành phố…
- Có thể là chị đang suy nghĩ, em đây đang được tiện nghi khoe mã, thật ra thì thật em tới đây chỉ là muốn nói, chuyện về sau của khu khai phát thì chị phải bị thêm vất vả một chút, công tác trọng tâm của em, sợ là không phải ở đây nữa, sắp tới người ở trên phương Bắc sẽ tới ký kết, chị hảy chiêu đãi cho thật tốt một chút, đừng có làm chậm trễ người ta. Đinh Trường Sinh nhắn nhủ nói.
-Đợi một chút, em nói vậy là có ý gì?
Lâm Xuân Hiểu nhíu mày hỏi.
-Ủa…..chị không biết sao, cái nhiệm vụ làm trợ lý chủ tịch này có được là vì mới thành lập một cái gì gọi là ủy ban xây dựng kiến thiết thành phố, muốn em đến làm phó chủ nhiệm, nhưng chủ yếu là trực tiếp đứng ra xử lý chuyện giải tỏa và di dời đi nơi khác các loại, đó là một loại giơ đầu chịu báng cho thiên hạ chửi mắng, chị nói thử xem em có nên đi hay là không? La bí thư điểm tên, nếu em không đi thì có thích hợp không?
Đinh Trường Sinh cười khổ nói .
Lâm Xuân Hiểu giờ mới hiểu được cái gì gọi là trợ lý chủ tịch, nguyên lai là có chuyện như vậy, chuyện giải tỏa phá bỏ và dời đi, từ trước đến giờ đều là công tác rất khó, hơn nữa nếu xử lý không tốt, thì sẽ có sự kiện khiếu oan tập thể, xảy ra chuyện như vậy, thì thường lập tức để cho quan viên đó nghỉ việc , chuyện như vậy chỗ nào cũng có, Lâm Xuân Hiểu giờ đã minh bạch ý tứ của La Bàn Hạ. Thật có thể nói đây là chiêu nhất cử lưỡng tiện, trên thực tế là đem Đinh Trường Sinh điều đi ra khỏi khu đang phát triển, như vậy đối với Lâm Xuân Hiểu mà nói tại khu đang phát triển căn bản giờ cũng không còn có chướng ngại nào, nhưng đồng thời không phải là để cho Đinh Trường Sinh hoàn toàn ly khai, công tác chiêu thương dẫn tư của hắn vẫn chưa có làm xong, do đó vẫn còn phải tiếp tục làm .
Nếu bây giờ La Bàn Hạ cho rằng Đinh Trường Sinh có năng lực hoàn thành chỉ tiêu kêu gọi đầu tư, như vậy một khi hắn hoàn thành xong, hưởng thụ cái thành quả này lại rơi vào trên thân của Lâm Xuân Hiểu lãnh đạo cầm đầu khu đang phát triển, còn công việc của Đinh Trường Sinh chủ yếu trọng tâm là ở ủy ban xây dựng kiến thiết thành phố, cho nên thành tích của khu khai phát cùng hắn quan hệ không lớn.. Những điều này người bên trong thể chế xem xét nhìn qua thì liền biết được chuyện gì xảy ra, nhưng người bên trong thể chế có được bao nhiêu người dám vì Đinh Trường Sinh mà bất bình chứ? Do đó La Bàn Hạ mới liền đánh cái chủ ý hay này…